Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong thiền điện rõ ràng được bố trí một phen, nơi góc có một phòng tắm rất lớn, lúc này trong bồn tắm chính đang bốc lên hơi nóng, còn có cả cánh hoa. Chính giữa đặt một chiếc giường, mặt trên được quấn quanh bởi lụa mỏng màu phấn hồng, một nữ tử nằm nghiêng ở đó, có thể thấp thoáng thấy được vóc dáng yểu điệu của nàng.
- Lục Ly!
Tiếng nói đầy nhu tình của Bàn Vũ Thấm vang lên:
- Vào đi!
Lục Ly thoáng có chút căng thẳng, đi đến bên giường nhẹ nhàng vén lụa mỏng lên, thấy được gương mặt mỹ diễm bên trong. Bàn Vũ Thấm rõ ràng trang điểm một phen, vốn đã là nữ tử tuyệt mỹ, giờ đây lại càng thêm phần diễm lệ.
Môi Bàn Vũ Thấm đỏ như lửa, mặt đỏ ửng ngượng ngùng, nàng nhẹ giọng nói:
- Lục lang, ta không muốn danh phận. Ta cũng không thể gả cho ngươi, Bàn Vương không thể lấy chồng, chỉ cần có thể trở thành nữ nhân của ngươi, chỉ cần trong lòng ngươi có ta, vậy là đủ rồi.
Bàn Vũ Thấm chọn con đường như Lăng Thanh Diễn, trở thành tình nhân ngầm của Lục Ly, nàng là Bàn Vương, Lăng Thanh Diễn là Yến Vương, các nàng đều là người kiêu ngạo. Đối với các nàng mà nói, có hay không có danh phận không quan trọng, quan trọng là có thể được đến trái tim Lục Ly hay không.
Lục Ly không động, trên mặt lộ ra một tia hổ thẹn, lắc đầu nói:
- Lục mỗ có tài đức gì...
Bàn Vũ Thấm đột nhiên khom lưng quỳ gối trên giường, một tay ôm lấy Lục Ly, tay kia đặt lên miệng Lục Ly, nhẹ giọng nói:
- Đêm nay chúng ta không nhắc đến chuyện không vui, để thiếp thân trải qua một đêm đẹp nhất, được không?
- Được!
Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó cũng khom lưng ôm lấy Bàn Vũ Thấm, ôn nhu nói:
- Vậy để phu quân giúp ngươi tắm rửa trước.
- A...
Cả người Bàn Vũ Thấm thoáng mềm nhũn, hai tay dùng sức nắm lấy Lục Ly, thẹn thùng nói:
- Lục Lang, thiếp thân đã tắm qua. Thiếp thân, thiếp thân không tắm nữa!
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả, nói:
- Hoặc là ta giúp ngươi tắm, hoặc là ngươi giúp ta tắm, chính ngươi chọn đi!
Hưu!
Lục Ly tung mình bay vụt lên, rơi vào trong bồn, bọt nước văng tóe khắp nơi, áo bào Bàn Vũ Thấm bỗng chốc ướt nhẹp, càng tôn lên dáng hình nóng bỏng, mái tóc dán trên mặt, nhìn càng thêm quyến rũ mấy phần.
Bàn Vũ Thấm thấy Lục Ly nhìn mình chằm chằm như sói đói, xấu hổ đến độ nhắm tịt mắt lại, tay run run giúp Lục Ly cởi áo bào ra, nói:
- Vậy để thiếp thân tắm giúp phu quân...
Soạt, soạt...
Lát sau, sóng nước tuôn trào, rất có tiết tấu dập dờn trên mặt bồn, tấu vang khúc nhạc mỹ diệu...
Mới nạp hai vị mỹ thiếp, nhiều thêm một tình nhân, không cần lo lắng bị người truy sát, không cần lo lắng có người mưu hại thân nhân.
Ngày ngày ở cùng thân nhân, thỉnh thoảng lại chỉ điểm hậu bối trong tộc. Nếu không phải vẫn chưa tìm được Tiểu Bạch, cũng không biết tình hình Lục Linh, cuộc sống như vậy khẳng định là vô cùng hoàn mỹ, cũng là cuộc sống mà Lục Ly vẫn luôn một mực hướng tới.
Cam Lâm lần nữa hạ giới, dẫn theo một đám người, bắt đầu tu kiến tế đàn truyền tống, trực tiếp nối thông với Thiên Vân Sơn. Rất nhiều người Lục gia vốn có chút kháng cự với chuyện đi Nhị trọng thiên, rốt cuộc bọn hắn mới vừa ổn định ở Thần Giới, giờ lại phải tới một nơi mới. Nhưng nghe nói ở Nhị trọng thiên đa phần đều có thể nhẹ nhàng thành Thần, những người kia liền không quá mức dị nghị nữa.
Gần đây Trì Hi Nhi mở rộng lên nhiều, chỉ cần Lục Ly trở về, trên mặt nàng liền dập dờn ý cười tươi tắn. Bàn Nhược từ một tiểu ni cô xinh xắn biến thành nữ nhân thành thục yêu kiều, vốn trong lòng Lục Ly có chút khúc mắc, nhưng sau vài đêm ở lại trong phòng Bàn Nhược, quan niệm hắn cũng theo đó chuyển biến.
Tiểu ni cô biến thành đại mỹ nhân, thật sự rất đẹp, thật sự rất lớn...
Lạc Hoàng đến Yến Vương Thành, muốn cầu kiến Lục Ly một phen, nhưng sau cùng Lục Ly vẫn không gặp nàng, Lạc Hoàng và hắn có chút sâu xa, song chút sâu xa ấy đã bị Thần Tượng Tông phá hoại. Nếu không phải tiền nhiệm tông chủ chết rồi, lúc này Thần Tượng Tông cũng đã sớm bị Lục Ly tiêu diệt.
Nhân số đi Nhị trọng thiên đã được xác định, đại bộ phận Lục gia đều đi, một ít con cháu ưu tú của Lăng gia Bàn gia cũng đi. Lăng Thanh Diễn và Bàn Vũ Thấm lại không đi, hai người đã kiên trì không vào cửa Lục gia, tự nhiên là người rất kiêu ngạo, dù sao cũng có tế đàn truyền tống, Lục Ly thỉnh thoảng đi về một chuyến chẳng phải là xong?
Có lẽ, đợi lúc nào hai người chán ở Thần Giới rồi sẽ tới Nhị trọng thiên xông pha một phen.
Ba tháng sau!
Thần Giới triệt để bình định, Lục Ly bắt đầu dẫn người truyền tống, đương nhiên vẫn có một ít trẻ nhỏ ở lại Thần Giới, linh hồn quá yếu, cường hành truyền tống sẽ khiến linh hồn bọn hắn sụp đổ.
Ông!
Đỉnh Thiên Vân Sơn, tế đàn truyền tống sáng lên, tiếp sau nhóm người đầu tiên truyền tống đi ra, Lục Ly dẫn theo mấy chục người xuất hiện trên đỉnh Thiên Vân Sơn.
Trần trưởng lão sớm đã dẫn theo chúng nhân chờ đợi từ lâu, vừa thấy đám người Lục Ly đi ra, lập tức dẫn người quỳ xuống hành lễ:
- Gặp qua Lục đại nhân, gặp qua chư vị đại nhân!
Nguyên một phiến người quỳ rạp bên ngoài tế đàn truyền tống, Lê thúc chính ở trong đó, ngoài ra còn có rất nhiều cường giả thực lực tương đối tại Thiên Vân Sơn. Mấy người Lục Chính Dương Lục Nhân Hoàng cảm ứng một phen, phát hiện thực lực vài trăm người quỳ trước mặt đều sâu không lường được, khí tức cường đại như rồng như hổ, ai nấy đều không khỏi ngấm ngầm kinh hãi.
- Đứng lên cả đi, trừ Trần trưởng lão lưu lại, tất cả giải tán.
Lục Ly tùy ý phất phất tay, chúng nhân lần nữa hành lễ rồi lui xuống, rất nhiều người nhìn Lục Ly, trong mắt đầy vẻ thổn thức. Mấy năm trước Lục Ly tới Thiên Vân Sơn, không ít người ở đây còn từng cười nhạo hắn, nhất là lúc Lục Ly đi xông Trấn Yêu Tháp, một vài người còn đặt cược Lục Ly sống không quá năm ba ngày.
Không đến mười năm, đảo mắt Lục Ly đã thành chủ nhân Thiên Vân Sơn, làm thủ lĩnh của bọn hắn, điều này khiến chúng nhân không khỏi cảm khái. Quan trọng nhất chính là, Lục Ly làm thủ lĩnh bọn hắn cũng nhận... nhưng Lục Ly lại đánh chết Long Thí Thiên, Vân Khai Nguyệt, Vân Chiến Thiên.