Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2919 - Chương 2906: Tòa Thần Sơn Thứ Bảy

Bất Diệt Long Đế Chương 2906: Tòa Thần Sơn thứ bảy

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly kinh hô, lúc trước ở Thiên Ma Đảo hắn từng gặp được một lão giả, lão giả kia nhìn ra để uẩn Cửu Kỳ Sơn, còn nói Thiên Ma Đảo cũng có một tòa, không ngờtoà này lại ở trong tay Đại Ma Vương.

- Cái này!

Lục Ly không khỏi đâu đầu, toà Thần Sơn này nằm trong hạt châu màu vàng Đại Ma Vương đưa cho hắn, bảo hắn cầm lấy đi đổi Cổ Quyển với người Nghịch Long Cốc. Giờ bị hắn dung hợp, đến lúc đó người Nghịch Long Cốc có chịu đổi nữa không?

Ông!

Lục Ly lấy ra tờ Cổ Kinh kia, liếc nhìn một lượt, trên mặt lộ ra cười khổ, trên Cổ Kinh có chữ của Đại Ma Vương, trên đó viết rất rõ ràng, đừng động đến trang Cổ Kinh này, toà Thần Sơn kia là nàng đưa cho hắn, hắn chỉ việc cầm trang Cổ Kinh đi đổi với người Nghịch Long Cốc là được.

- Hết thảy đều nằm trong khống chế của Đại Ma Vương.

Lục Ly cười khổ, xem ra chuyện hắn có được Cửu Kỳ Sơn, Đại Ma Vương đã sớm biết. Đại Ma Vương không nảy sinh tâm tư đoạt bảo, bằng không Cửu Kỳ Sơn sớm đã không thuộc về hắn.

Chẳng qua chuyện hắn có được mảnh vỡ Thánh Binh, Đại Ma Vương và Phủ Ma đều biết, Thánh Binh lại càng cường đại hơn Đế Binh. Đại Ma Vương đều không cướp đoạt, rõ ràng nàng không thiếu dị bảo, hoặc là lấy thực lực nàng, căn bản ngại mắt với mảnh vỡ Thánh Binh này.

- Tiểu Lục!

Nếu Thần Sơn đã là Đại Ma Vương đưa cho, Lục Ly cũng không khách khí, hắn có chút hưng phấn truyền âm cho Khí Linh Thần Sơn là Tiểu Lục, nói:

- Dung hợp tòa Thần Sơn kia, uy lực tăng lên bao nhiêu?

- Rất nhiều!

Tiểu Lục truyền âm đáp:

- Hiện tại võ giả cấp Đế trở xuống rất khó triệt để đánh nát Thần Sơn, lực công kích cũng tăng mạnh. Hỏa vũ và phong nhận tăng khoảng gấp ba, còn có thể sử dụng thần thông Mộc Thúc. Nếu tìm nốt được hai tòa Thần Sơn còn lại, thậm chí có thể trực tiếp trấn áp cấp Đế trở xuống.

- Cấp Đế?

Lục Ly nhíu mày nói:

- Cấp Đế là chỉ một phương Đại Đế ở Tam trọng thiên?

- Đúng!

Tiểu Lục truyền âm nói, Lục Ly càng thêm hiếu kì, hỏi:

- Cấp Đế cấp là cấp bậc thế nào? Chiến lực ra sao mới được tính là cấp Đế?

- Không biết!

Cái này Tiểu Lục lại không hiểu, nó truyền âm nói:

- Ta chỉ biết năm đó Mục Đế, chủ nhân đời thứ nhất chính là cấp Đế, mà ta có thể trấn áp tất cả mọi người dưới cấp Đế, không cần Mục Đế phải đích thân ra tay.

- Mạnh vậy ư?

Lục Ly ngấm ngầm kinh hãi, trong lòng càng thêm hưng phấn, nếu có thể tìm ra hai tòa Thần Sơn hoàn chỉnh, vậy đây sẽ là một kiện Đế Binh hoàn chỉnh.

Chỉ là năm đó Cửu Kỳ Sơn bị đánh tan, muốn tìm được hai tòa Thần Sơn còn lại không khác mò kim đáy biển, thứ này không cách nào cưỡng cầu, chỉ có thể dựa vào cơ duyên.

Thu lại Thần Sơn, giờ không tiện thí nghiệm, đành phải đợi tới Tam trọng thiên lại tìm cơ hội thử xem.

Lục Ly nằm ngẩn ngơ trên giường, nghĩ đến mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bàn Nhược, sau đó lại nghĩ tới Tiểu Bạch. Lăng Thanh Diễn một mực phái người đi tìm, nhưng mãi vẫn không có tin tức, không biết Tiểu Bạch bị giết, hay là bị cường giả bí ẩn kia mang đi?

Thần Giới cỏn con, lại cất chứa rất nhiều bí mật. Tỉ như năm đó cường giả bí ẩn mang đi Tiểu Bạch là ai? Tỉ như cường giả bí ẩn truyền cho hắn thần thuật Phi Độ Hư Không? Lại tỉ như vì sao người Nghịch Long Cốc lại xuất hiện ở Ngân Long Sơn?

Lục Ly luôn có cảm giác Thần Giới cất chứa rất nhiều bí mật, chỉ là hắn không cách nào biết được. Những cường giả bí ẩn kia như là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ai cũng không biết bọn hắn đến từ đâu, tại sao lại mất tích?

Vì sao Đại Ma Vương không đi Tam trọng thiên? Phủ Ma nói Đại Ma Vương đắc tội một đại nhân vật siêu cấp ở Tam trọng thiên? Nhưng tại sao đại nhân vật này lại không hạ giới tru sát Đại Ma Vương?

Còn nữa, vì sao Phượng Hậu và Trưởng Tôn gia ở Tam trọng thiên không phái cường giả hạ giới? Chẳng lẽ thật như Đại Ma Vương nói, Nhị trọng thiên có quy tắc của Nhị trọng thiên, cường giả thượng giới đi xuống sẽ bị áp chế chiến lực?

Rất rất nhiều bí mật, rất nhiều chuyện không thông, Lục Ly ẩn ẩn có cảm giác, dường như sau màn có một bàn tay thần bí đang điều khiển cuộc đời mình, đang khống chế hướng đi đời mình. Nhưng bàn tay sau màn kia một mực không hiện thân, giờ hắn có nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ không thông.

Suy nghĩ lung tung mải đến nửa đêm, Lục Ly chìm vào giấc ngủ, ngủ một giấc liền hai ngày, sau khi tỉnh lại thần thanh khí sảng. Lục Ly ngồi dậy một lúc, bên ngoài có người đến gọi, thông báo tế đàn truyền tống đã bố trí xong, bọn hắn sắp phải lên đường.

Cùng theo Lý Tiêu Dao tới trong một tòa sơn cốc thần bí, bên ngoài sơn cốc đứng đầy quân sĩ canh giác, trong sơn cốc có một tế đàn khổng lồ rộng hơn trăm trượng.

Ba người Lục Ly tiến vào, tròng mắt Cam Lâm thoáng đỏ lên, quỳ gối xuống đất nói:

- Gia gia, tôn nhi không thể tận hiếu, ngài bảo trọng!

Phủ Ma mỉm cười, nét mặt không có vẻ gì là thương cảm ly biệt, hắn phất phất tay nói:

- Đi thôi, nhớ kỹ lời ta nói với ngươi, Lục Ly cũng thế, đi Tam trọng thiên nhất định phải đê điệu. Còn sống mới có hi vọng, hết thảy lấy sống sót làm trọng, còn lại không tính là gì, nhớ phải sống sót đi về!

Phủ Ma nhắc đến “còn sống” không dưới hai lần, đủ thấy ngoài mặt tuy điềm nhiên như không, thực ra trong lòng lại vẫn rất lo lắng cho ba người.

Lục Ly không nói nhảm, chắp tay, khẽ gật đầu với Lý Tiêu Dao. Lý Tiêu Dao để người mở ra tế đàn, một đạo bạch quang phóng lên tận trời, ba người Lục Ly cứ thế tan biến trong tế đàn.

Tam trọng thiên, Tử Dương đại lục, Băng Phong Cốc!

Nơi này nói là một sơn cốc, không bằng nói là một bồn địa cực lớn, bốn phía toàn là sơn mạch đâm thẳng tầng mây, bởi thế thung lũng trũng ở giữa thoạt nhìn như là một sơn cốc.

Sơn cốc nằm ngang mặt đất, núi cao bao bọc bốn phía lại phủ đầy băng, nơi đây là một thế giới băng, nhiệt độ không khí rất lạnh, đông thấu tim gan.

Nơi này có rất nhiều người, đi vào đi ra giữa sơn động trong từng tòa đại sơn. Trên trời có không ít chiến xa bay tới bay lui, trên chiến xa đứng đầy quân sĩ thân khoác giáp sắt, tay cầm chiến mâu.

Bình Luận (0)
Comment