Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ông!
Trên một bãi đất trống trong sơn cốc, một tế đàn sáng lên, lát sau, ba đạo nhân ảnh hiện ra.
Ba người vừa xuất hiện liền khẽ rùng mình một cái, thanh niên tóc trắng đỡ hơn chút, hai người còn lại thì đều theo bản năng run lên.
- Đây chính là Tam trọng thiên? Sao lạnh thế này?
Cam Lâm rụt cổ lại, đến cảnh giới như hắn, gần như nóng lạnh bất xâm, sao vừa đến đã lạnh đến độ run rẩy cả người?
- Nhiều người quá? Toàn là võ giả Tam Kiếp?
Tần Chiến nhẹ giọng nói một tiếng, trong mắt hiện đầy vẻ hưng phấn. Tuy cái lạnh ở đây hắn vẫn có thể kháng cự được, nhưng nhìn người hành tẩu quanh bốn phía, nhìn quân sĩ phi hành giữa trời, trong lòng lại không khỏi kích động.
Lục Ly không thốt nửa lời, vừa truyền tống tới nơi hắn liền đảo mắt quan sát chung quanh. Sơn cốc này rất lớn, phương viên chí ít phải mấy vạn dặm, người cũng rất nhiều, lúc này đã có thể nhìn thấy mấy ngàn người, quân sĩ giữa trời cũng lên đến mấy trăm.
Đương nhiên, trong đó có không ít không phải nhân loại thuần chủng, tỉ như có Bán Thú Nhân thân người đầu gấu, có quái nhân nhiều mắ, sau lưng mọc cánh, Lục Ly còn thấy được có người thân gầy như que củi, tứ chi lại to lớn dị thường.
Quái nhân tương đối ít, đại đa số đều là nhân loại bình thường, khí tức đều rất mạnh, đâu đâu cũng thấy võ giả Tam Kiếp, Nhị Kiếp đỉnh phong chỉ khoảng mười mấy người. Tất cả quân sĩ trên trời đều là võ giả Tam Kiếp, một ít võ giả thoạt nhìn như là thống lĩnh lại có khí tức tương đương Phủ Ma.
Hưu!
Một cỗ chiến xa bay đến, mười mấy võ giả trên chiến xa hạ xuống trước mặt ba người Lục Ly, Tần Chiến và Cam Lâm thoáng có chút căng thẳng, Lục Ly lại không lo lắng, chắp tay hành lễ nói:
- Tham kiến chư vị đại nhân!
Những người này tuy thần thái lạnh lùng, lại không có sát ý, hơn nữa đối với bọn hắn cũng không quá để tâm. Điều này chứng tỏ người truyền tống lên từ hạ vị diện không ít, bọn hắn đã tập mãi thành quen.
Một tên võ giả trung niên tóc tím liếc nhìn ba người mấy lượt, sau đó mở miệng nói:
- Đi lên từ giới diện nào? Có lệnh bài thân phận Tam trọng thiên không?
- Giới diện nào?
Lục Ly ngơ ngác, nghĩ nghĩ một lúc rồi giải thích nói:
- Chúng ta truyền tống lên từ Nhị trọng thiên, không có lệnh bài.
Trung niên tóc tím nhíu mày nói:
- Nhị trọng thiên có mấy ngàn giới diện, chẳng lẽ ngươi không biết giới diện kia của mình gọi là gì?
- Mấy ngàn giới diện?
Lục Ly và hai người Tần Chiến Cam Lâm liếc nhau, trong lòng không khỏi ngạc nhiên, ba người thật không biết giới diện bọn hắn đi lên gọi là gì.
- Được rồi!
Thấy vẻ nghi hoặc trong mắt ba người, trung niên tóc tím lười nhác hỏi thêm, trong tay hiện ra ba tấm lệnh bài, nói:
- Đây là lệnh bài thân phận Băng Phong Cốc của các ngươi, ở lại trong cốc phục dịch trăm năm, hoặc là lấy ra một vạn Băng Tâm Tinh, sau đó các ngươi liền có thể rời đi. Nhớ kỹ ở trong sơn cốc không thể chiến đấu, có bất kỳ tranh chấp nào cứ tới trong Quyết Đấu Trường giải quyết, ai dám động thủ trong sơn cốc, giết không cần luận.
- Phục dịch?
Lục Ly nhướng mày, năm đó hắn từ Cửu Giới phi thăng đến Thần Giới cũng phải làm khổ dịch, không ngờ tới Tam trọng thiên cũng phải phục dịch.
Hắn liếc nhìn một loạt tế đàn xung quanh, trong lòng thoáng hoài nghi, liệu có phải bọn hắn truyền tống tới đây là do người có siêu cấp đại thần thông cố ý cải biến quy tắc, khiến người giới diện Nhị trọng thiên phi thăng lên Tam trọng thiên, sau cùng đều phải truyền tống đến chỗ này, nhằm biến bọn hắn thành khổ lực miễn phí?
Mới tới Tam trọng thiên, hai mắt đen thui, ba người không hiểu gì, càng không dám thắc mắc lung tung. Lục Ly đánh mắt ra hiệu, cả ba đồng loạt lĩnh mệnh.
Trung niên tóc tím khẽ gật đầu hài lòng, phất tay để một tên quân sĩ mang ba người đi an trí, đồng thời giới thiệu tình hình bên trong Băng Phong Cốc.
Ba người được đưa tới một sơn động nhỏ, trên đường đi giới thiệu qua cho ba người về tình hình cơ bản ở chỗ này. Lục Ly biết được Băng Phong Cốc là địa bàn của Sâm Hùng, một đại lãnh chúa gần đây. Mỗi tháng phục dịch ở chỗ này cần nộp lên một viên Băng Tâm Tinh, bằng không sẽ kéo dài thời gian phục dịch, đợi khi nộp đầy một vạn Băng Tâm Tinh liền có thể lập tức rời đi.
Quân sĩ đưa cho ba người Lục Ly xem một ít Băng Tâm Tinh, tinh thạch vừa xuất hiện, nhiệt độ bốn phía bỗng chợt giảm, Lục Ly có thể cảm thấy không gian bốn phía tinh thạch như bị đông cứng.
- Sơn mạch quanh bốn phía có rất nhiều quặng mỏ!
Quân sĩ lạnh lùng giải thích nói:
- Bình thường chính các ngươi đi xuống trong hầm mỏ, không quản các ngươi dùng cách gì, chỉ cần đào ra Băng Tâm Tinh là được. Thấy toà thành bảo lớn nhất kia không, mỗi tháng phải tới đó nộp lên Băng Tâm Tinh.
Quân sĩ khoát tay định rời đi, Tần Chiến vội vàng cười bồi giữ hắn lại, trong tay hiện ra một chiếc giới chỉ, thấp giọng nói:
- Vị đại nhân này, đây là chút lòng thành.
Nét mặt lạnh lùng của tên quân sĩ thoáng giãn ra, thần niệm quét qua, lại vứt giới chỉ xuống đất, hừ lạnh nói:
- Nguyên thạch hạ vị diện các ngươi đều là rác rưởi, ở Tam trọng thiên có vứt dưới đất cũng không ai thèm nhặt.
Tần Chiến đưa đi ngàn vạn Thần Nguyên Kim, tên quân sĩ kia lại trực tiếp ném trên đất, xem ra ở Tam trọng thiên, Thần Nguyên Kim không đáng tiền. Lục Ly trong lòng khẽ động, lấy ra một gốc thiên địa thần dược đưa qua, nói:
- Đại nhân, nhìn xem thứ này có hữu dụng không?
Tên quân sĩ lẳng lặng mở hộp ra, sau đó hộp ngọc tan biến trên tay hắn, hắn khẽ gật đầu nói:
- Cũng được, xem ra giới diện kia của các ngươi cũng có ít đồ tốt.
Ông!
Lục Ly lấy ra một bức chân dung, hỏi nói:
- Vị đại nhân này, có một vị trưởng bối lên đây sớm hơn chúng ta mấy năm, ngoại hiệu Tu La lão nhân, ngài có từng gặp qua?
- Người này à...
Quân sĩ liếc mấy hồi, nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu nói:
- Hình như đúng là có người như thế, cảnh giới Tứ Kiếp, chỉ ở lại Băng Phong Cốc một tháng liền rời đi.
- Nhanh vậy?
Ba người Lục Ly nhìn nhau, trên mặt đều không giấu được vẻ chấn kinh, một tháng đã kiếm đủ một vạn Băng Tâm Tinh?