Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rất nhiều người ở đây đều chọn con đường đi đánh cược, chẳng qua thường thường đều sẽ thua đến mất cả quần dài, bảo vật trên người không còn lại gì. Thậm chí còn có người chết trên Quyết Đấu Trường.
Tu La lão nhân là dị số!
Mới đầu Tu La lão nhân áp chế chiến lực ở cảnh giới Tam Kiếp, hắn lấy ra một kiện bảo vật đổi lấy năm trăm Băng Tâm Tinh, sau đó đi đánh cược, thắng liền mấy trận trực tiếp cuốn đi hơn một vạn Băng Tâm Tinh rời khỏi Băng Phong Cốc.
- Tiếp tục đào thôi!
Tiền vốn quá ít, đi đánh cược cũng chẳng nghĩa lý gì, dù tỉ lệ cược gấp mười cũng mới được năm mươi viên, đi lên đánh vài trận nhất định sẽ bị người chú ý, đến lúc đó muốn thắng liền không dễ như trước, tỉ lệ cược cũng sẽ giảm xuống.
Ba người tiếp tục khai quật Băng Tâm Tinh, bọn hắn không vội, cứ ở lại trong Băng Phong Cốc này một hai tháng, làm quen một chút về tình hình Tam trọng thiên cũng được.
Lời Lão Quý nói ra khiến trong lòng ba người không khỏi có chút trầm trọng, tìm một vị Đại Đế hỗ trợ? Đừng nói ba người, cũng đừng nói Tu La lão nhân, dù là Doãn Nhược Lan đều không tư cách đi mời Đại Đế hỗ trợ.
- Ừ, trước đi tìm Tu La lão nhân, nếu không tìm được hắn liền đi Đoạn Kiếm Sơn tìm Doãn Thanh Ti và Doãn Nhược Lan, nếu các nàng đều bó tay hết cách, chuyện này e là khó.
Lục Ly thì thào, hai hàng lông mày nhíu chặt, Đoạn Kiếm Sơn ở Lẫm Đông đại lục, tuy Lẫm Đông đại lục nằm ngay sát nách Tử Dương đại lục, nhưng nói thế nào cũng là một đại lục khác.
Đi Lẫm Đông đại lục, bằng với hắn lách vòng thêm một đoạn rất xa, vạn nhất Doãn Thanh Ti và Doãn Nhược Lan đều bó tay hết cách, hắn liền tay không một chuyến.
- Không đúng!
Doãn gia ở Đoạn Kiếm Sơn, Đoạn Kiếm Sơn lại nằm trên Lẫm Đông đại lục, nhưng nàng muốn đi Nhị trọng thiên hẳn cũng phải xuất phát từ Tử Dương đại lục. Doãn Nhược Lan đã có thể tùy ý đi Nhị trọng thiên, vậy chắc là phải có thủ đoạn riêng nào đó, đi tìm nàng và Doãn Thanh Ti, nói không chừng sẽ có cách.
- Ừ, cứ quyết định vậy đi!
Lục Ly khẽ gật đầu, quyết định trước ở lại Băng Phong Cốc một hai tháng, tận hết khả năng thăm dò rõ ràng tình hình Tam trọng thiên, sau đó rời khỏi đây, đi tìm Tu La lão nhân. Nếu không tìm thấy, hoặc là tìm tới nhưng cũng không có cách, vậy liền lên đường đi Đoạn Kiếm Sơn.
Lục Ly nói kế hoạch cho hai người Cam Lâm, kẻ sau nghe xong tròng mắt sáng lên, thực lực đệ nhất nhân Thiên Tài Bảng “Doãn Thanh Ti” thế nào bọn hắn đều tận mắt nhìn thấy, cảnh giới Tứ Kiếp, lại có thể chiến đấu lâu như vậy với Vân Xuy Tuyết. Đồng thời xuất thân đại gia tộc Tam trọng thiên, hẳn là sẽ có cách đưa bọn hắn đi Phi Hỏa đại lục.
Ba người nhiệt tình mười phần, tiếp tục tìm kiếm Băng Tâm Tinh, đào móc trong hầm mỏ suốt mười mấy ngày, ngày đêm không ngừng, lại chỉ đào được hơn hai mươi viên Băng Tâm Tinh, cộng thêm số trước đó, tổng cộng là ba mươi viên.
- Được rồi, ra ngoài, đi đánh cược!
Lục Ly lắc đầu, tiếp tục đào thế này thực sự quá chậm, hơn nữa hiện tại bọn hắn đã ở sâu dưới lòng đất mấy vạn dặm, nếu xuống thêm, vạn nhất gặp phải cường giả lừa giết mất thì sao?
Ba người đi ra quặng mỏ, về lại trong sơn động, Lục Ly ngã đầu liền ngủ, hắn cần nghỉ ngơi thật tốt, sau đó đi Quyết Đấu Trường.
Nghỉ ngơi một ngày, ba người tinh thần hoán pháp, trực tiếp tới trong thành bảo lớn nhất kia. Thành bảo này chính là Quyết Đấu Trường, cũng là nơi náo nhiệt nhất tại Băng Phong Cốc.
Bên ngoài thành bảo có hai quân sĩ đứng canh gác, nhưng không để ý ba người, ba người cứ thế đi thẳng vào trong, phát hiện bên trong có một cửa truyền tống. Ba người bước vào, thoáng chốc liền đã xuất hiện trong một tiểu thế giới kỳ dị.
Chuyện này bọn hắn sớm đã được biết từ miệng Lão Quý, nơi này không chỉ có Quyết Đấu Trường, mà còn có thương hội, tửu quán, thậm chí cả thanh lâu...
Chỉ cần có Thần Thành và Băng Tâm Tinh, ở đây thứ gì cũng có thể mua được, đây là nơi náo nhiệt nhất trong khắp Băng Phong Cốc. Đương nhiên, nơi này cũng là do người Sâm gia tu kiến, lúc đông nhất Băng Tâm Cốc có tận mấy chục vạn người, nhiều người như vậy nếu không tìm cho bọn hắn chút chuyện vui để giải trí, e rằng đều sẽ bức bị điên.
Quét mắt một lượt, ba người Lục Ly đi tới tòa thành bảo lớn nhất, nơi đó chính là Quyết Đấu Trường, cũng là địa điểm tấp nập nhất trong tiểu thế giới.
Vốn Quyết Đầu Trường là nơi giải quyết tranh chấp giữa khổ dịch với nhau, nhưng đến sau dần dần biến vị, thành là một sòng bạc khổng lồ.
Đánh bạc là thứ dễ khiến người ta nghiện nhất, có thể khiến người một đêm giàu có, cũng có thể khiến người mất trắng tất cả chỉ sau một đêm.
Tiến vào Quyết Đấu Trường, Lục Ly phát hiện bên trong náo nhiệt vô cùng, chí ít có mấy ngàn người đang vây xem, ai nấy đều gân cổ gào thét, vài người mắt đỏ ngầu, miệng không ngừng hô to “giết hắn” “giết hắn”.
Ba người Lục Ly vừa tiến đến liền bị quang tráo giữa sân hấp dẫn, quang tráo này không lớn, phương viên chỉ trên dưới hai ngàn trượng. Lúc này có hai người chính đang chém giết bên trong, cả hai đều là Thiên Thần Tam Kiếp, đều giết đỏ cả mắt, không ngừng liều mạng bác đấu.
- Ba vị, muốn cược không?
Một người yên ắng áp sát, cười tủm tỉm nói:
- Người tóc đỏ kia thắng một bồi hai, người tóc đen thắng hai bồi một, giờ chiến đấu còn chưa kết thúc, đợi lát nữa liền không còn cơ hội đặt cược.
- Ách?
Cam Lâm và Tần Chiến nhìn nhau, trong mắt không giấu được vẻ kinh ngạc, người tóc đỏ rõ ràng sắp thua, đây không phải đưa tặng Băng Tâm Tinh cho bọn hắn ư? Đổi lại là ai cũng đều sẽ đặt cửa người tóc đen.
- Không vội, chúng ta trước xem xem!
Lục Ly khoát tay, người kia gật đầu nói:
- Vậy lát nữa muốn đặt cược, tùy thời có thể đến tìm ta, người ở Quyết Đấu Trường đều biết, nhà cái chúng ta rất uy tín.
Cái này Lão Quý cũng từng nói qua, Trường Quyết Đấu có nhà cái bao thầu, người này có quan hệ với một đại nhân vật tại Băng Phong Cốc, bằng không đã không tư cách làm nhà cái ở đây.
Người kia rời đi, Lục Ly nhìn lướt qua hiện trường, cười tủm tỉm thấp giọng nói với hai người:
- Chúng ta đánh cược một phen? Người tóc đen kia sắp bại.