Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2925 - Chương 2912: Cược Lớn

Bất Diệt Long Đế Chương 2912: Cược lớn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Làm sao có thể?

Cam Lâm không tin, Tần Chiến lại như có điều suy nghĩ, ba người nhìn một lát, tình thế trong quang tráo đột nhiên nghịch chuyển, trung niên tóc đen đột nhiên phóng thích một loại thần thông cực mạnh, chỉ một chiêu liền đánh trọng thương lão giả tóc hồng.

- Ách?

Mắt Cam Lâm lộ ra một tia kinh nghi, không hiểu vì sao tình thế lại nghịch chuyển nhanh đến vậy.

Lục Ly cười cười giải thích nói:

- Thực ra giữa hai người kia, ai thắng ai thua không phải do bọn hắn quyết định. Bọn hắn ai thắng ai thua do nhà cái định đoạt, nhà cái muốn người nào thắng thì người đó thắng, hiểu chưa?

- Thì ra là thế!

Cam Lâm cũng là người thông minh tuyệt đỉnh, rất nhanh liền nghĩ thông then khớp trong đó, hết thảy đều do nhà cái khống chế, thắng thua không ở bên trong, mà là ở bên ngoài.

- Vậy chẳng phải đánh cược thế nào cũng thua?

Cam Lâm biến sắc, bọn hắn thật vất vả mới đào được ba mươi viên Băng Tâm Tinh, không lẽ chớp mắt liền vứt đi?

- Cái đó thì chưa chắc!

Lục Ly nhún vai nói:

- Trước quan sát một phen, lát nữa ta đích thân đăng trường, các ngươi cứ đặt hết vào cửa ta thắng. Hơn nữa chỉ cần thắng một hai trận, ta đoán chừng nhà cái sẽ đến tìm ta bàn chuyện.

Chiến đấu kết thúc, không lâu sau trường thứ hai lại bắt đầu. Bình thường nào có nhiều người muốn quyết đấu như vậy, thế mà ở đây cứ hết trường này lại đến trường khác, rõ ràng là có người sớm đã chuẩn bị sẵn.

Hai người xuất trường đều là võ giả Tam Kiếp, một người trung kỳ một người hậu kỳ, một người là trung niên khôi ngô khí thế rất cao, một người là lão giả gầy yếu rõ ràng có chút lo lắng, miệng môi trắng bệch, trong mắt toàn là vẻ sợ hãi.

Trước lúc khai chiến hai người nói nhảm một phen, trung niên khôi ngô giận mắng mấy tiếng, ý tứ là để lão giả gầy yếu sợ chết thì đừng đánh, chỉ cần dập đầu xin lỗi hắn là được.

Mấy chục người bên dưới khoái tốc hành động, bắt đầu thu cược, Lục Ly nhìn thấy rất nhiều người lấy ra một loại tinh thạch màu tím đen, hoặc là Băng Tâm Tinh để đặt cược, sau khi đặt cược sẽ nhận về một loại ngọc bài đặc biệt.

Lại có người đến tìm Lục Ly, chỉ là Lục Ly vẫn không đặt cược, Cam Lâm đợi bọn người kia đi rồi mới áp sát Lục Ly nói:

- Lần này chúng ta có thể đặt cửa lão giả gầy yếu kia, nhất định cũng như lần trước, ha ha... lão giả thắng một bồi hai, đây rõ ràng là dụ người ta đặt cửa trung niên khôi ngô kia

- Chưa chắc!

Cam Lâm không hiểu rõ lắm về mấy trò mèo này, Lục Ly lại rất rõ ràng, hắn cười cười nói:

- Vừa nãy đã nói với ngươi rồi, thắng thua không phải quyết định trong trường, mà là quyết định ở ngoài trường. Nhà cái nắm giữ con số thắng thua, tỉ như người đặt cửa lão nhiều, bọn hắn liền quyết định người trung niên thắng, ngược lại thì lão giả thắng, bọn hắn sẽ có tính toán, xem bên nào thắng mới thu lợi...

Mắt Cam Lâm sáng lên, nói:

- Vậy không bằng chúng ta xem mua ai thắng nhiều hơn, sau đó đặt cửa ngược lại.

- Vấn đề là!

Lục Ly cười khổ nói:

- Đôi khi nhà cái sẽ cố ý thả nước, khiến người không tìm ra được quy luật, bằng không bọn hắn làm sao thắng tiền? Mười cược thì chín bịp, quyền khống chế một mực trong tay nhà cái, bất kỳ dân cờ bạc nào chỉ cần một mực cược tiếp, cuối cùng đều sẽ thua đến quần cũng không còn.

- Vậy cũng được...

Cam Lâm và Tần Chiến ngơ ngác nhìn nhau, nghẹn lời không nói được gì, bọn hắn không hiểu chiêu trò trong đó, nếu tùy tiện đi đánh bạc, đoán chừng sau cùng sẽ thua rất thảm.

Quả nhiên, lần này người giành phần thắng là trung niên khôi ngô. Người cược thắng vui mừng hớn hở, người cược thua chửi ầm lên, rất nhanh trường thứ ba lại khai màn, lại có người đến tìm Lục Ly đặt cược.

Lục Ly vẫn không đặt cược, song lại gọi người đặt cược tới, chắp tay nói:

- Vị lão ca này, chúng ta muốn lên trường đánh cược, không biết cần phải làm gì?

- Đánh cược?

Người đến mời chào đặt cược liếc nhìn Lục Ly một phen, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, lạnh giọng nói:

- Ngươi đừng lên trường, dễ chết lắm, hai huynh đệ này của ngươi thì có thể thử xem. Tới góc kia đi, chỗ đó đều là người muốn lên trường đánh cược, xuất trường một lần cần một viên Băng Tâm Tinh, sinh tử bất luận.

- Đa tạ!

Lục Ly quét mắt nhìn qua, quả nhiên phát hiện trong góc có mấy chục người, còn có một tên mặc trang phục quản sự ngồi ở kia, Lục Ly và hai người nhìn nhau, cả ba đều lộ ra ý cười, nhiều người chờ đánh cược như vậy, lần này thú vị rồi đây.

- Ta đi!

Lục Ly giao toàn bộ Băng Tâm Tinh cho Tần Chiến, nói:

- Đợi lát nữa nhìn ánh mắt ta mà đánh sự, lúc ta ra hiệu đặt cược, các ngươi cứ đặt cược hết cho ta. Nếu ta đánh ám hiệu này, các ngươi đổi sang đặt cửa đối thủ!

Lục Ly làm mấy thủ thế, Tần Chiến khẽ gật đầu, song vẫn có chút bận tâm truyền âm nói:

- Áp đối thủ thắng vậy có bị nhà cái cho là gian lận không? Đến lúc đó lỡ có người tìm đến gây sự.

- Không sao!

Lục Ly nhún vai truyền âm nói:

- Dù sao sớm muộn nhà cái cũng sẽ đến tìm ta, ngươi cứ tùy tiện chơi là được.

Lục Ly đi tới trong góc, tìm đến người mặc trang phục quản sự kia, nói:

- Vị đại nhân này, ta muốn tham gia đánh cược?

- Ngươi?

Ánh mắt quản sự chớp qua một tia kinh ngạc, đám người xếp hàng bên cạnh đều lộ ra ý cười tàn nhẫn, mắt nhìn Lục Ly không khác gì nhìn một người chết.

- Ngươi chắc chứ?

Quản sự mắt lạnh Lục Ly, ánh mắt càng lúc càng giống nhìn người chết. Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ quyết tuyệt, cắn răng nói:

- Chắc.

- Được!

Quản sự hờ hững nói:

- Một lần lên trường một viên Băng Tâm Tinh, bất luận sinh tử!

- Biết!

Lục Ly giả bộ không thèm đếm xỉa, khiến đám võ giả xung quanh bật cười, không ít ánh mắt quét nhìn Lục Ly, một người trong đó đột nhiên mở miệng nói:

- Liễu quản sự, lát nữa bố trí để ta chơi đùa một phen với vị tiểu huynh đệ này, được không?

Phi!

Một lão giả khác phun ra một ngụm nước bọt, nói:

- Lão Ưng, ngươi có phải mặt dày quá rồi không? Bắt nạt một đứa trẻ ranh thì tài cán gì? Liễu quản sự, ta bồi vị tiểu huynh đệ này chiến một trận!

Bình Luận (0)
Comment