Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chẳng lẽ hắn hoàn toàn không hiểu bốn chữ “Hồn Thiên Huyết Ưng” đại biểu cho điều gì? Ở thời kỳ viễn cổ, Hồn Thiên Huyết Ưng chính là đại biểu cho chết chóc vô tận và uy danh vô thượng, cường giả trong khắp Tam trọng thiên vừa nghe được bốn chữ “Hồn Thiên Huyết Ưng” liền không khỏi run rẩy.
Tuy hắn mới chỉ tu luyện ra sáu cánh, nhưng hắn tự nhận bản thân tuyệt đối đủ sức quét ngang cảnh giới Tam Kiếp, tỉ như Điền Chân xưng phòng ngự vô địch trong cảnh giới Tam Kiếp, nhưng chỉ cần hắn toàn lực tấn công, tuyệt đối không ngăn nổi dù chỉ một chiêu!
Hây!
Hắn quát khẽ, sáu phiến cánh chim màu hoàng kim sau lưng vỗ động, thân hình như lợi kiếm lao tới Lục Ly, vừa lóe lên một cái đã tới trước mặt.
Ông!
Ưng Thần vừa động, áo bào sau lưng Lục Ly lập tức nổ tung, hai phiến Long Dực hiện ra, chân hắn đạp Tiêu Dao Bộ, khoái tốc giật lui, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói:
- Ưng Thần, ngươi xem, ta cũng có vũ dực, chúng ta đều là chủng tộc viễn cổ, hay là chúng ta bắt tay giảng hòa, được không?
- Ách?
Ưng Thần thấy Lục Ly cũng có thể biến thân, trong mắt không giấu được vẻ ngạc nhiên, thân thể thoáng ngừng lại, chăm chú quan sát Lục Ly một lúc lâu, lại không nhớ được Lục Ly là loại chủng tộc viễn cổ nào.
- Cái này...
- Lục Sát Thần biến thân, chẳng lẽ Lục Sát Thần cũng là chủng tộc viễn cổ?
- Long Dực? Không lẽ là Thượng Cổ Long tộc? Nhưng không giống, chỉ có Long Dực, còn lại không có nửa điểm đặc thù nào của Thượng Cổ Long tộc nữa cả, hơn nữa trên thân cũng không có khí tức cường tộc viễn cổ.
Ánh mắt chúng nhân bên ngoài sáng rực lên, tưởng rằng cục diện sẽ nghịch chuyển, nếu Lục Ly cũng là Thượng Cổ cường tộc, vậy không phải là không có cơ hội nghịch tập.
Chẳng qua, Lục Ly chỉ có Long Dực, những nơi còn lại trên thân không có biến hóa nào đáng kể, then chốt nhất là không có khí tức hung lệ của Thượng Cổ cường tộc, phóng thích hay không phóng thích Long Dực chẳng có ý nghĩa gì đặc biệt, chỉ là tốc độ nhanh hơn một chút mà thôi.
Chiến trường chỉ lớn chừng đó, tốc độ nhanh đến mấy cũng vô dụng. Bởi thế lúc này tuy tốc độ Lục Ly có vẻ rất biến thái, nhưng lại không nhiều ý nghĩa, dù sao tốc độ Hồn Thiên Huyết Ưng cũng không yếu.
- Hừ!
Ưng Thần thoáng sửng sốt, nét mặt lộ vẻ tức giận, hắn cảm thấy bị lừa gạt. Hắn không cảm nhận được khí tức cường tộc viễn cổ trên thân Lục Ly, Lục Ly đây là đang lừa hắn.
Vũ dực sau lưng vỗ động, khoái tốc đuổi theo Lục Ly, quang tráo chỉ lớn chừng đó, Lục Ly không thể tránh né mãi được. Thoáng chốc Ưng Thần đã đuổi kịp, tay biến thành ưng trảo, hung hăng chộp tới Lục Ly.
Hây!
Thiên Biến Đỉnh trong tay Lục Ly biến hóa, biến thành một chiếc gậy sắt cực lớn, lực lượng toàn thân đề thăng cực đại, hung hăng nện tới Ưng Thần.
Oanh!
Gậy sắt và móng vuốt Ưng Thần chạm nhau, một cỗ cự lực truyền đến, chấn khiến cánh tay Lục Ly run lên, hắn bị đẩy lui mấy chục trượng, Ưng Thần cũng bị nện lui.
Hưu!
Chỉ là Ưng Thần gần như không dừng, lần nữa khoái tốc bay lên, Lục Ly cắn răng xông tới, hai người tiếp tục liều mạng, song phương đều bị đẩy lui.
Rầm rầm rầm!
Ưng Thần không ngừng xông lên, Lục Ly liên tục vung mạnh thiết côn nện tới, chỉ sau mấy nhịp thở, song phương đã so liều mấy chục chiêu. Ngực Lục Ly bị trảo hai lần, máu tươi nhuộm đỏ, hiện ra mấy đạo vết máu nhìn thấu tận xương.
- Nhục thân không sai!
Ưng Thần thoáng ngừng lại, cảm khái nói, nếu là võ giả Tam Kiếp bình thường, chỉ với hai trảo vừa rồi hẳn là đã bị hắn vỗ chết. Xương cốt Lục Ly cứng rắn đến biến thái, vừa rồi chụp xuống mấy lần, đừng nói bẻ vụn, vết rách đều không thấy đâu.
- Ngươi cũng không sai!
Miệng Lục Ly phun ra một búng máu, sắc mặt tái đi, vừa rồi hắn cũng nện Ưng Thần một côn, đừng nói nện nát vai đối phương, thậm chí còn không hoàn toàn đánh tan được lân phiến trên đó. Lúc này lực lượng nhục thân hắn đã vô cùng biến thái, Tam Kiếp đỉnh phong bình thường tuyệt đối gánh không được, đủ thấy lực lượng nhục thân Ưng Thần cũng rất đáng nể.
Hắn đi con đường Vô Thượng Thần Thể, chuyên tu nhục thân. Hồn Thiên Huyết Ưng này hẳn không phải chuyên tu nhục thân, nhục thân lại vẫn cường đại đến vậy, đúng là khiến người nghe mà kinh hãi.
Hưu!
Ưng Thần lần nữa bay lên, Lục Ly thu lại Thiên Biến Đỉnh trong tay, trực tiếp siết chặt nắm đấm oanh tới. Hắn không tự tin dựa vào nhục thân liều thắng được Ưng Thần, hắn chỉ muốn mang đến cho Ưng Thần giả tượng, rằng hắn quyết đổ máu tới cùng.
Móng vuốt Ưng Thần rất lợi hại, nhưng sau khi xương cốt hắn chuyển thành màu đen thì đã cứng rắn dị thường. Chỉ cần Ưng Thần không bẻ gãy được xương cốt hắn, vậy trong thời gian ngắn hắn sẽ không chết được.
Hắn chỉ cần kéo dài đủ thời gian, cho Huyết Linh Nhi bố trí Thần Văn đạo trường!
- Ha ha!
Ưng Thần cười lạnh, vũ dực vỗ động, lao thẳng tới Lục Ly, Lục Ly cũng ngạo nghễ xông lên. Hai người bắt đầu dựa vào nhục thân liều mạng, Ưng Thần chụp Lục Ly một trảo, Lục Ly nện Ưng Thần một quyền, hai người thoáng chốc tách ra, thoáng chốc lại quấn lấy nhau, tiếng vang trầm muộn liên miên không dứt.
Người bên ngoài căng mắt theo dõi chiến cuộc, không phải bọn hắn để ý Lục Ly chết sống, thứ bọn hắn để ý là Băng Tâm Tinh, là Thần Thạch và bảo vật cầm ra đặt cược, Lục Ly mà thua bọn hắn sẽ mất sạch.
Chứng kiến trên thân Lục Ly không ngừng bị trảo ra từng đạo vết máu, rất nhanh đã biến thành một huyết nhân, đầy trời cũng toàn là mưa máu, tâm tư chúng nhân theo đó dần chìm xuống.
Lục Ly nện Ưng Thần rất nhiều quyền, nhưng trừ khiến Ưng Thần bong tróc chút lân phiến, khóe miệng tràn ít máu tươi ra thì không gây ra được thêm thương tổn nào đáng kể cả.
So ra, lập tức phân cao thấp.
- Công kích nhục thân của Hồn Thiên Tuyết Ưng chỉ là đòn công kích vật lý bình thường, thứ lợi hại nhất của bọn hắn chính là Hỗn Động nơi mi tâm, quang năng từ Hỗn Động có thể hủy diệt vạn vật...
Một lão giả Tứ Kiếp u ám thở dài, Ưng Thần chưa dùng tới Hỗn Động chi quang đã đủ sức chế áp Lục Ly, một khi dùng tới Hỗn Động chi quang, nháy mắt Lục Ly sẽ thịt nát xương tan.
- Sát chiêu kia đâu? Sao Lục Sát Thần còn chưa dùng?