Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2939 - Chương 2926: Tất Phải Rời Đi

Bất Diệt Long Đế Chương 2926: Tất phải rời đi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đi ra Quyết Đầu Trường, Lục Ly nhìn lên bầu trời, thở dài một hơi. Đối thủ lần này quá mạnh, hắn đi trên lằn ranh sinh tử một chuyến, cuối cùng may mắn sống sót.

- Ai...

Về tới sơn động, Lục Ly lại không lập tức chữa thương, trên mặt hiện đầy vẻ ngưng trọng, Cam Lâm nhíu mày hỏi:

- Lục Ly, không phải đã thắng rồi ư? Sao cứ phải mặt ủ mày chau thế?

Tần Chiến lại nhìn ra chút manh mối, nói:

- Lục Ly thắng thì đúng là thắng, nhưng con đường tiếp theo, e rằng không dễ đi.

- Đúng vậy!

Lục Ly gật đầu nói:

- Nhị gia muốn gài chúng ta, đối thủ lần này quá mạnh, vốn là định giết chết ta. Các ngươi cũng thấy số tiền cược rồi đấy, lần này Nhị gia thiệt to, hắn đều không gặp ta, có thể tưởng tượng hắn đang phẫn nộ thế nào!

- Cũng phải!

Nét mặt Cam Lâm cũng trở nên khó coi, nghe nói Nhị gia có quan hệ với người Băng Phong Cốc, vậy bọn hắn còn có thể rời cốc được ư? Rời cốc liệu có bị truy sát? Hắn trầm tư suy nghĩ một lúc, sau đó có chút gấp gáp hỏi:

- Thế giờ làm phải làm sao? Lúc nào thì chúng ta rời Băng Phong Cốc?

- Không gấp được!

Lục Ly trầm ngâm một lát rồi nói:

- Hiện tại không thể tùy tiện xuất cốc, thương thế ta quá nặng, tuỳ tiện đến một tên Tam Kiếp đỉnh phong đều có thể chém giết chúng ta. Ta phải trị liệu trước cái đã, các ngươi tận lực ít đi ra ngoài, Tần Chiến, ngươi đi nghe ngóng phong thanh, hết thảy đợi ta khôi khục thương thế rồi tính.

- Được!

Hai người Tần Chiến khẽ gật đầu, bọn hắn đều biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, đây không phải Nhị trọng thiên, nơi này không có ai bảo hộ bọn hắn, không cẩn thận liền sẽ chết không có chỗ chôn.

Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng chữa thương, một tay bị phế, đoán chừng chí ít phải dưỡng thương một tháng mới có thể hoàn toàn khôi phục. Ngoài ra còn cần tu luyện thần lực, dùng một lần Thần Thiết, thần lực hắn đã không còn nhiều.

Hai người Tần Chiến đều ở lại trong sơn động, năm ngày sau Tần Chiến mới đi ra thăm dò tin tức. Vừa đi một ngày liền đã trở về, lại không nghe ngóng được quá nhiều.

Nhị gia không có bất cứ dị động nào, Quyết Đấu Trường vẫn rất náo nhiệt, đám con bạc kia ngày ngày say mê cá cược, không thấy có hỗn loạn phát sinh. Được cái Tần Chiến đã tìm hiểu rõ ràng về chuyện Hồn Thiên Huyết Ưng, càng rõ ràng, trong lòng hắn lại càng thêm phần trầm trọng.

Thập Đại Thần Tộc viễn cổ!

Thời kỳ viễn cổ, Tam trọng thiên có ngàn vạn chủng tộc, cường giả dị tộc từ vô số giới diện đi lên, tranh bá trên phiến đại địa này. Sau vô số trường quyết chiến, đản sinh ra Thập Đại Thần Tộc, đây là mười thần tộc được công nhận mạnh nhất Tam trọng thiên.

Hồn Thiên Huyết Ưng chính là một trong số đó.

Tuy Hồn Thiên Huyết Ưng tộc sa sút, còn thiếu chút bị diệt tộc, chỉ một bộ phận tộc nhân đào thoát được, nhưng qua nhiều năm nghỉ ngơi dưỡng sức, Hồn Thiên Huyết Ưng tộc hẳn đã khôi phục phần nào nguyên khí.

Dù chỉ khôi phục được một tia nguyên khí, tộc quần này cũng vô cùng khủng bố, từ chiến lực Ưng Thần có thể thấy được phần nào. Lục Ly đánh chết Ưng Thần, nếu bị tộc nhân Hồn Thiên Huyết Ưng biết được, e là có chạy tới đâu cũng khó thoát được chữ “chết”!

Lục Ly vẫn chưa xuất quan, Tần Chiến không tiện quấy rầy, cục diện đã thành thế rồi, chỉ còn nước đi một bước xem một bước. Tần Chiến ngây ngốc trong sơn động bảy tám ngày, sau đó lần nữa ra ngoài thăm dò tin tức, Nhị gia đưa cho ba trăm vạn Thần Thạch, chừng đó thừa đủ để Tần Chiến thu mua rất nhiều người, được đến rất nhiều tin tức.

Tần Chiến là thiếu tộc trưởng Tần gia, đối với những chuyện thế này có thể nói là thông thuộc như lòng bàn tay, rất dễ để nghe ngóng tin tức cần thiết. Lần này hắn đi ra suốt hơn ba ngày mới trở về, lúc về sắc mặt lại càng thêm khó coi.

- Chúng ta e là rất khó đi!

Vừa đi vào, câu đầu tiên đã khiến tròng mắt Cam Lâm co rụt lại, hắn thở dài một hơi rồi nói tiếp:

- Nhị gia phái người tới xung quanh giám thị chúng ta, đoán chừng chúng ta vừa ra sơn cốc liền sẽ bị đuổi giết. Cái chết của Hồn Thiên Huyết Ưng khiến Nhị Gia rất bị động, nếu chúng ta lưu lại đây, vạn nhất cường giả Hồn Thiên Huyết Ưng tộc tới, Băng Phong Cốc và Nhị gia tuyệt đối sẽ đẩy Lục Ly ra gánh tội thay.

Đi, bị đuổi giết!

Lưu lại, khả năng cao sẽ bị cầm đi gánh tội!

Tần Chiến thực sự không biết phải làm sao, Cam Lâm cũng sầu đến mặt ủ mày chau. Thực lực bọn hắn quá yếu, ở Tam trọng thiên chỉ là tồn tại lót đáy, dù có trăm loại kế sách, cũng không bột đố gột nên hồ.

Thương thế Lục Ly đã khôi phục nhiều, cánh tay cũng mọc lại, chỉ còn còn chưa triệt để phục hồi như cũ, thần lực cũng tu luyện gần đến trạng thái toàn thịnh, đoán chừng nhiều nhất ba bốn ngày sau liền có thể xuất quan.

Năm ngày sau, Lục Ly đi ra, hắn thấy hai người ủ rũ như gà mắc mưa bèn nhếch môi cười nói:

- Đừng quá bi quan, Lục Ly ta có chín cái mạng, sẽ không chết dễ vậy đâu. Nói đi, đã thăm dò được tin tức gì rồi?

Tần Chiến thông báo qua một lượt về tin tức tìm hiểu được, Lục Ly trầm ngâm suốt một nén hương, sau cùng trong mắt chớp qua một tia hung tàn, nói:

- Đi, trời sáng liền đi, nhất định phải đi ngay! Chỉ là chúng ta tách ra, ta đi trước một bước, các ngươi theo ở phía sau, ước định hội hợp trong một thành trì nào đó.

Bình Luận (0)
Comment