Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tạ ơn Nhị gia!
Trên mặt Lục Ly lộ vẻ mừng, cúi đầu thật sâu, lúc này mới hỏi:
- Nhị gia, khi nào thì ra trận?
- Không cần gấp!
Nhị gia phất tay nói:
- Ngươi lui xuống trước đi, sau này ta sẽ an bài người thông tri ngươi.
- Dạ!
Lục Ly lui ra, vào trong sơn động. Tần Chiến và Cam Lâm xông tới, Lục Ly đơn giản nói:
- Đợi vài ngày nữa, Tần chiến ngươi có quen biết người biết dịch dung không? Nếu có, tiêu thần thạch để hắn dịch dung thành bộ dáng của ta, hấp dẫn lực chú ý.
- Có!
Tần Chiến nghĩ nghĩ, nói:
- Lục Ly, ngươi còn nhớ lão Quý kia không? Hắn tinh thông thuật dịch dung, hơn nữa cũng dễ dàng thu mua.
- Đi, ngươi an bài đi!
Lục Ly phất tay, hạ quyết tâm nói:
- Ba ngày sau trước khi ta rời đi, ngươi để lão Quý dịch dung thành bộ dáng của ta, chuyển một vòng quanh sơn cốc. Ta đi nửa ngày, các ngươi lập tức rời đi, nếu không Nhị gia phát hiện ta đi rồi, phỏng chừng sẽ phái người giải quyết các ngươi.
- Ừm, ngươi yên tâm đi, chúng ta xem tình huống mà hành sự!
Tần Chiến hơi gật đầu, vỗ mạnh lên vai Lục Ly, nói:
- Lục Ly, mọi chuyện cũng đừng xúc động, theo ngươi nói… còn sống mới còn hy vọng. Chúng ta đều phải còn sống, phải sống thật tốt, Tam Trọng Thiên mênh mông còn chờ chúng ta chinh phục nữa.
Thu mua lão Quý thật dễ dàng, nghe nói chỉ cần ngụy trang Lục Ly ở trong sơn cốc hành tẩu một vòng là có thể được mười vạn thần thạch, lão Quý lập tức đáp ứng.
Sau ba ngày, Lục Ly hành động, hắn cũng không bay thẳng ra ngoài, mà đáp xuống quặng mỏ. Hắn biết có người theo dõi hắn, trước hết, hắn phải thoát khỏi theo dõi của người này.
Người theo dõi hắn rất lợi hại, thực lực cũng không phải quá mạnh, nhưng thần thức đặc biệt lợi hại. Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, mơ hồ cảm giác có một làn gió mát như ẩn như hiện quấn quanh hắn. Nếu không phải cẩn thận cảm ứng, hắn tuyệt đối không phát hiện được. Cho dù phát hiện cũng không đoán được là ai truy tung hắn.
Lục Ly ra khỏi quặng mỏ, lao xuống dưới mười vạn lý, tìm được địa điểm hẹn trước với lão Quý. Phía dưới hắn thấy được chính mình, gần như giống nhau như đúc, thuật ngụy trang của lão Quý rất lợi hại.
- Giúp ta dịch dung, sau đó ngươi ở trong quặng mỏ này nửa ngày là có thể đi lãnh thần thạch còn lại!
Lục Ly nói một câu, trong tay lão Quý xuất hiện một loại nước thuốc, đưa cho Lục Ly, nói:
- Sờ lên chỗ muốn thay đổi, nước thuốc này chỉ có thể giữ nửa ngày, sau nửa ngày sẽ không còn tác dụng. Hơn nữa, sau khi dùng nước dịch dung này, không nhất định có thể tránh khỏi tra xét của võ giả cường đại, phải xem vận khí của ngươi.
- Đã hiểu!
Lục Ly hơi gật đầu, cầm nước thuốc lên, vẫy lên mặt, rất nhanh biến thành một đại hán bưu hãn. Hắn thay chiến giáp màu đen, rất nhanh phóng ra khỏi quặng mỏ. Đi được một lát, hắn đi vào Thiên Tà Châu, khống chế Thiên Tà Châu phi hành bên ngoài.
Cho dù có người truy tung được hắn, có thể tập trung khí tức của hắn. Nhưng sau khi hắn tiến vào Thiên Tà Châu, khẳng định sẽ không thể đuổi theo nữa. Hắn ở trong Thiên Tà Châu bay một đoạn, người truy tung hắn chỉ có thể tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng tìm được hắn do lão Quý dịch dung.
Đương nhiên, sự tình cũng không phải tuyệt đối, lỡ như người truy tung này thật lợi hại, dễ dàng xuyên thấu ngụy trang của lão Quý, hơn nữa tiếp tục truy đuổi hắn, vậy không có biện pháp nào.
Tìm lão Quý thế thân dịch dung, đây chỉ là một thủ đoạn của Lục Ly, có tác dụng hay không hắn cũng không quản. Hắn khống chế Thiên Tà Châu, rất nhanh xoay tròn bên trong, sau khi vòng vo một nén nhang, phóng lên mặt trên.
Vận khí hắn không tồi, khống chế phi hành ngàn dặm, chỉ gặp hai võ giả, hơn nữa hai võ giả chỉ là Tam Kiếp sơ kì, nhìn thấy Thiên Tà Châu bay đến, đều bị dọa, đừng nói công kích, đều bị dọa chạy rồi.
Vù vù!
Thân ảnh Lục Ly lao ra từ trong Thiên Tà Châu, lại đi vào trong thần sơn, khống chế Thần Sơn phi hành mấy trăm dặm, lúc này mới vọt ra, cuồng bạo phóng lên trên.
- Được, không còn rồi!
Lục Ly vừa chạy, vừa thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, phát hiện bên người kia dường như có khí tức như có như không tiêu thất, hắn nhất thời vui mừng quá đỗi, phóng lên trên với tốc độ nhanh nhất.
- Hừ!
Khi hắn phóng vào quặng mỏ, nơi đó truyền ra tiếng hừ lạnh, sau đó một luồng bạch quang bay vụt ra, là một luồng kiếm khí.
Trong quặng mỏ này có một lão giả, Lục Ly chạy như điên, giống như chọc giận lão giả này, không nói được một lời, trực tiếp công kích Lục Ly.
Lục Ly nào có tâm tư khai chiến với lão giả này? Hắn tiêu dao di chuyển, thân mình rút lui rất nhanh, từ quặng mỏ khác bay nhanh đi. Lão giả kia đuổi theo đến đây, nhưng cảm nhận được tốc độ của Lục Ly, hắn không dám đuổi theo.
Chạy như điên một đường, bởi vì tốc độ Lục Ly đạt cực hạn, cho nên thường xuyên gặp người, còn bị vài người công kích. Nhưng hắn không khai chiến với ai, trực tiếp đào tẩu với tốc độ nhanh nhất, có hai lần gắng chống lại công kích hai người để đào tẩu.
Chạy ra khỏi quặng mỏ, Lục Ly đi đến một tòa thành trên núi, sơn cốc này muốn ra ngoài là không thể nào, chỉ có thể cưỡi Truyền Tống Trận ra bên ngoài.
Hắn đến tòa thành, hai hộ vệ nhìn hắn, không thèm để ý, bên trong có một quản sự, nhìn thấy Lục Ly đến, đều không phản ứng hắn.
Lục Ly lấy ra một không gian giới, đưa qua, cung kính nói:
- Đại nhân, ta phải ra khỏi cốc!
Băng Phong Cốc nhiều người như vậy, còn có người thường xuyên ra ra vào vào. Quản sự này cũng không để ý, nhìn lướt qua, phát hiện Băng Tâm Tính cũng đủ, đưa ngọc phù thân phận cho hắn, nói:
- Được rồi, ngươi tự do rồi, đi Thiên Điện bên cạnh, truyền tống ra ngoài đi.
Lục Ly lập tức đi đến bên cạnh, Thiên Điện kia có một Truyền Tống Trận, có hai cường giả bảo hộ, đều là Tam Kiếp đỉnh phong. Lục Ly cầm ngọc phù tuyết trắng kia, hai cường giả này cũng không nói chuyện, trực tiếp mở ra Truyền Tống Trận.
Một luồng bạch quang hiện lên, Lục Ly xuất hiện ở một cánh đồng hoang vu. Hắn nhìn ngọn núi bị mây mù che phủ, trên mặt cũng không có vui sướng gì.