Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn hít sâu một hơi, lấy ra ngọc phù, bóp nát, phóng ra Long Dực, bay về phía tây bắc với tốc độ nhanh nhất.
Đi ra khỏi sơn cốc phi thường thuận lợi, cũng không đại biểu đã an toàn thật sự!
Nơi này rời đi thành trì gần nhất mất nửa ngày, hắn tin Nhị gia sẽ rất nhanh phản ứng lại, lập tức có truy binh đuổi theo. Hơn nữa vào thành trì cũng không nhất định sẽ an toàn, bởi vì gần đây đều là địa bàn của Sâm gia.
Sâm gia rất mạnh, cũng không đại biểu nguyện ý đắc tội Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc. Cho nên Lục Ly đào tẩu, Sâm gia cũng không muốn nhìn thấy. Lỡ như đại nhân vật Sâm gia lên tiếng, phỏng chừng quân đội thành trì phụ cận đều sẽ tìm kiếm hắn.
Cho nên Lục Ly không tính toán tiến vào thành trì gần nhất, mà là đại thành phía tây bắc. Đám người Nhị gia khẳng định sẽ nghĩ rằng hắn đi thành nhỏ, chờ người của Nhị gia đuổi đến thành nhỏ, tìm không thấy hắn, quay đầu đuổi theo cũng đã muộn. Hắn có thể tính toán thời gian, khả năng đào tẩu sẽ càng lớn hơn.
Vù!
Hắn phóng thích Long Dực, tiêu dao di chuyển, tốc độ cực hạn. Tốc độ hiện tại của hắn nhanh hơn năm đó mấy lần, võ giả Tứ Kiếp bình thường khẳng định không đuổi kịp. Chỉ trong nháy mắt, hắn đã biến mất ở phương xa.
- Được!
Sau khi hắn bóp nát ngọc phù, một miếng ngọc phù trong tay Tần Chiến vỡ nát, thần tình của hắn và Cam Lâm đều tươi cười. Đây là tín hiệu tốt Lục Ly ước định với bọn họ. Ngọc phù vỡ vụn, đại biểu Lục Ly đã thành đi ra khỏi cốc.
Lục Ly thành công thoát thân, áp lực của hai người cũng giảm đi. Bởi vì mục tiêu của Nhị gia là Lục Ly. Người giết chết Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc là Lục Ly. Cho dù Nhị gia bắt bọn họ, cũng không thể bàn giao cho Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc. Cho nên, sau khi Nhị gia được tin tức, khẳng định sẽ lập tức đuổi giết Lục Ly, cũng sẽ không có người để ý bọn họ.
Hai người không ra ngoài, lẳng lặng chờ đợi trong sơn động. Hai người âm thầm cầu nguyện, hy vọng Nhị gia có thể phát hiện chậm lại, phát hiện càng trễ, Lục Ly càng an toàn, bọn họ cũng sẽ càng an toàn.
Vù!
Sau hai canh giờ, một tiếng phá không vang lên, một người nhảy vào trong sơn động, Tần Chiến vốn tưởng đây là người của Nhị gia, lại không ngờ rằng là lão Quý…
- Chúng ta phải lập tức rời đi!
Lão Quý vừa tiến vào, thần tình khổ sở, nói:
- Lần này bị các ngươi hại thảm rồi, ta không nghĩ đến Lục Sát Thần lại chạy trốn khỏi cốc? Nhị gia đã tự mình dẫn người đuổi giết, chúng ta đều còn không đi, không lâu nữa ai cũng không đi được.
- Nhị gia xuất động rồi?
Khóe miệng Tần Chiến lộ vẻ chua sót, không nghĩ đến Nhị gia xuất động nhanh như vậy? Lục Ly vẫn có nguy hiểm thật lớn.
Cam Lâm lạnh lùng nhìn lão Quý nói:
- Chúng ta là chúng ta, ngươi là ngươi, vì sao phải đi cùng nhau?
- Bây giờ còn phân ngươi với chúng ta làm cái gì?
Vẻ mặt lão Quý như mất cha ruột, nói:
- Ta giúp các ngươi ngụy trang thành Lục Sát Thần, hiện tại Nhị gia cho rằng ta và các ngươi cùng một giuộc, hiện tại ta chỉ có thể đi theo các ngươi…
Lão Quý không ngờ rằng Lục Ly sẽ bỏ đi, bởi vì hắn vẫn chú ý đến đấu trường kia, mấy ngày nay, đấu trường vẫn truyền ra tin tức, Lục Ly sẽ tiếp tục ra trận.
Đây là sách lược cá cược đấu trường, tạo uy thế trước, khiến đám cá cược chờ mong, đến lúc đó Lục Ly sẽ ra trận, bọn họ có thể thắng trở về những gì thua trước kia.
Lục Ly muốn ra sân, lão Quý nghĩ rằng Lục Ly đã đầu phục Nhị gia, cho nên không nghĩ hắn sẽ đi. Thế lực của Nhị gia ở Băng Phong Cốc thật lớn. hắn nghĩ cho dù Lục Ly muốn chạy cũng chạy không thoát, đi rồi khẳng định cũng chỉ là tử lộ. Sau khi rời khỏi Băng Phong Cốc, mất nửa ngày mới đến thành trì.
Không ngờ rằng Lục Ly thật sự đi rồi, đi phi thường quả quyết rõ ràng. Đồng bạn của hắn hắn cũng không lo lắng, một mình bỏ đi. Lần này hại chết lão Quý rồi, bởi vì Nhị gia sẽ cho rằng hắn và bọn Lục Ly là một giuộc. Chiến lực của hắn không quá mạnh, Nhị gia bóp chết hắn đơn giản như bóp chết một con kiến.
Cho nên, lão Quý suy xét rõ ràng xong, quyết định đi cùng Cam Lâm và Tần Chiến. Một là chiến lực hai người miễn cưỡng thông qua, đi với nhau có thể chiếu ứng lẫn nhau. Thứ hai là quan trọng nhất, thời khắc mấu chốt hắn có thể trốn trước, mục tiêu của địch nhân khẳng định sẽ tập trung lên Tần Chiến và Cam Lâm, cơ hội hắn đào tẩu sẽ lớn hơn.
Tần Chiến trở nên trầm ngâm, ở cùng lão Quý thật ra có chút ưu đãi, chiến lực lão Quý rất mạnh, mặt khác hắn hiểu biết tình huống phụ cận. Hiện tại hắn đắc tội Nhị gia, xem như cùng chiến tuyến với bọn họ, mang theo hắn thật cũng không tệ.
Cam Lâm hơi khó chịu, hừ nói:
- Mang ngươi đi theo? Ai biết ngươi có bán chúng ta không?
Vẻ mặt lão Quý cạn lời nói:
- Bán các ngươi có thể có ưu đãi gì? Muốn bán, ta hiện tại có người tìm người của Nhị gia bán các ngươi, đừng nhiều lời, các ngươi có đi hay không? Không đi ta đi một mình, còn trễ nữa là không đi được. Nhị gia sắp tỉnh ngộ, khống chế hết chúng ta.
- Đi!
Tần Chiến vung tay lên, nói:
- Lão Quý, đi cùng đi, nhưng hy vọng ngươi hiểu được, chúng ta vinh quang thì cùng vinh quang, tổn hại thì cùng tổn hại, đừng đùa giỡn tâm cơ, nếu không chúng ta sẽ liều mạng với ngươi.
- Được!
Lão Quý gật đầu, ba người ra khỏi sơn động, vọt vào tòa thành. Lục Ly cho hai người mỗi người môt vạn Băng Tâm Tinh, ba người giao ra Băng Tâm Tinh, lập tức truyền tống ra khỏi Thiên Điện.
Cả đường đi đều thật thuận lợi, ba người cũng thuận lợi ra khỏi cốc. Nhị gia dẫn người đuổi theo Lục Ly, còn không nghĩ đến mấy người bọn họ, cho nên không mời đại nhân vật Băng Phong Cốc khống chế bọn họ, ba người thoải mái đi ra ngoài.
- Chúng ta qua bên đó?
Vừa ra ngoài, ánh mắt Tần Chiến nhìn sang lão Quý, lão Quý không trả lời, hỏi ngược lại:
- Lục Sát Thần trốn bên đó?
- Không biết nữa!
Tần Chiến đương nhiên sẽ không ngốc như vậy, nói ra hành tung của Lục Ly, hắn nói:
- Lục Ly đi rất vội vàng, không nói gì cả, chúng ta cũng không biết hắn đi đâu.
- Chúng ta đi bên này đi, đi Thanh Hoàng Thành!