Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Thần thể vô thượng!
Một thống lĩnh nhìn ra vấn đề, hắn nhìn thấy quân sĩ còn muốn oanh sát, phất tay áo, mở miệng nói:
- Hàn Tôn, đừng tự rước lấy nhục nữa, ngươi không thể thương tổn được hắn! Hầu Tam Lục Tứ, các ngươi lấy lệnh bài chúng ta đi vào đi, các ngươi có tư cách gia nhập Địa Ngục Phủ của chúng ta!
Thống lĩnh ban cho hai người một tấm lệnh bài, đồng thời để một quân sĩ mang hai người bay vào trong đảo. Ánh mắt hung tợn của Hàn Tôn nhìn chằm chằm Lục Ly. Hắn bị Lục Ly làm nhục, trong thời gian này, khẳng định không thể ngóc đầu dậy, đương nhiên ghi hận Lục Ly.
Lục Ly không sao cả, một quân sĩ nho nhỏ mà thôi. Cho dù là thống lĩnh của bọn họ, Lục Ly còn không sợ. Thống lĩnh chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, hắn có thể thoải mái xử lý.
Bay thẳng vào trong, Lục Ly phát hiện khắp nơi đều là trạm gác ngầm, nơi này không hỗ là một thế lực lớn, đề phòng nghiêm mật, phỏng chừng cũng là do trước đại chiến, sợ gian tế trà trộn vào.
Bay nửa canh giờ, phía trước xuất hiện một tòa thành trì, đây là một tòa đại thành, đều phong bế nghiêm ngặt, trên tường thành đều là quân đội, phụ cận còn có rất nhiều trạm gác ngầm tuần tra.
Bởi vì có quân sĩ dẫn đường, hai người Lục Ly dễ dàng tiến vào thành trì. Bên trong có rất nhiều người, có nam, có nữ, nhưng thần sắc đều không nhàn nhã, có lẽ do vừa trải qua đại chiến, đã chết rất nhiều người.
Nơi này có rất nhiều chủng tộc đặc thù, đều biến thành nhân hình, chỉ bảo lưu lại đặc thù của tộc đàn mình. Nhìn hai người Lục Ly tiến vào, trên mặt vài người lộ vẻ kinh ngạc. Bởi vì cảnh giới Lục Ly quá thấp, người như vậy cũng có thể gia nhập Địa Ngục Phủ?
- Thực lực toàn thể Địa Ngục Phủ rất mạnh.
Lục Ly nhìn một chút, bên trong toàn là võ giả Tam Kiếp, không có nhìn thấy một võ giả Nhị Kiếp, ở bên trong, hắn còn nhìn thấy hai võ giả Tứ Kiếp.
Được dẫn vào một tòa thành, trong tòa thành có một lão giả hắc bào, gương mặt người chết, ánh mắt nhìn hai người Lục Ly như nhìn tù phạm, nhìn không thuận mắt Lục Ly và Hầu Tam.
- Trương gia, hai người này mới tới gia nhập Địa Ngục Phủ chúng ta, Vương thống lĩnh đã khảo nghiệm rồi!
Quân sĩ bẩm báo, Trương gia phất tay áo, quân sĩ lui xuống, hai người Lục Ly trầm mặc. Trương gia kia không định để ý bọn họ, tiếp tục chôn mặt vào công văn cần xử lý.
Hai người Lục Ly không dám cao ngạo, ngoan ngoãn đứng, ước chừng đứng hai canh giờ, Trương gia không liếc mắt nhìn hai người một cái, điều này khiến Lục Ly buồn bực muốn hộc máu.
Ngươi đang ở mái hiên người ta, không thể không cúi đầu, Lục Ly chỉ có thể tiếp tục chờ đợi. Còn Hầu Tam cũng không dám hé môi nửa lờ. Hắn chỉ là nhân vật nhỏ, ban đầu bị khinh bỉ ở tiểu thế lực, đã quen rồi.
Lại qua nửa canh giờ, Trương gia rốt cuộc ngẩng đầu lên, hắn nhìn quét qua Hầu Tam và Lục Ly vài lần, trên mặt lọ vẻ nghi hoặc. Không biết vì phải Vương thống lĩnh lại thả hai người tiến vào.
Một Tam Kiếp sơ kỳ, một võ giả Nhị Kiếp, hai người này là thân thích của Vương thống lĩnh sao?
Đại chiến gần đây mới chấm dứt, còn nhiều chuyện phải làm. Hắn cũng lười hỏi nữa, trong tay lấy ra hai tấm ngọc phù, nói:
- Các ngươi đi Nội Vụ Đường tìm Trần Đường chũ, đưa tin rồi.
- Nội Vụ Đường?
Lục Ly không nhiều lời, bộ dáng của Hầu Tam như khóc tang, Lục Ly vừa thấy, Nội Vụ Đường này dường như cũng không tồi?
Hửm?
Trương gia nhìn hai người bất động, hừ lạnh một tiếng, Hầu Tam vội vàng khom mình hành lễ, lôi kéo Lục Ly ra ngoài. Sau khi Hầu Tam ra ngoài, Lục Ly lắng nghe, Hầu Tam vừa đi vừa truyền âm giải thích với Lục Ly:
- Nội Vụ Đường gọi thật dễ nghe, kỳ thật phải... làm tạp vụ. Là chỗ kém cỏi nhất tất cả thế lực.
- Tạp vụ?
Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi, hắn vào bệnh viện, muốn ẩn mình một chút, muốn tìm nơi an tĩnh tu luyện. Nhưng không có nghĩa là hắn phải làm tạp vụ, bị người sai khiến qua lại, đến lúc đó làm sao có tu luyện thời gina?
Nhưng giờ đây, Lục Ly vừa mới gia nhập Địa Ngục Phủ, hắn cũng không thể xằng bậy, chỉ có thể nhìn kỹ trước rồi nói sau. Hầu Tam dường như rất rõ ràng thế lực này, dạo một vòng liền đến Nội Vụ Đường. Đường đi rất nhỏ, tòa thành cũng phi thường nhỏ. Bên trong có người ra ra vào vào, phi thường bận rộn.
Hai người Lục Ly sau khi đi vào, bên trong có một lão giả, chôn đầu vào án, phi thường bận rộn xử lý công vụ. Hầu Tam chắp tay nói:
- Vị này là Trần đại nhân sao? Chúng ta vừa mới gia nhập Địa Ngục Phủ, Trương gia để chúng ta đến đây đưa tin.
- A, từ từ đã!
Trần Đường chủ phất tay áo, vừa đợi là mấy canh giờ, không ngừng có người tiến vào hồi báo, không ngừng có người đi ra ngoài. Hai người Lục Ly đứng ở bên cạnh, dường như đã bị Trần Đường chủ quên rồi.
- Bẩm đại nhân, gần đây Tù Binh Doanh còn thiếu ít người, mời đại nhân điều ít người cho chúng ta.
Một đại hán vạm vỡ đi lên, bẩm báo. Trần Đường chủ ngẩng đầu, lạnh giọng nói:
- Lần này chết nhiều người như vậy, sao không thiếu người? Đám tù binh này không nghe lời, các ngươi quất hắn thêm mấy roi? Quất bọn họ nhiều chút rồi nói chuyện.
- Đại nhân, nhiều tù binh lắm, quất thì cũng cần người quất...
Thần tình đại hán vạm vỡ kia đầy chua sót.
- Tự mình nghĩ biện pháp đi!
Trần Đường chủ ngẩng đầu, ngay lúc này, đột nhiên thấy hai người Lục Ly, hắn hơi trầm ngâm, nói:
- Mạc Mặc, giao hai người này cho ngươi, nhiều hơn cũng không có nữa. Tù binh kia nếu xảy ra chuyện, ngươi tự mang đầu trở về.
- Được rồi!
Mạc Mặc nhìn thoáng qua Lục Ly và Hầu Tam, tuy hai người này quá yếu, nhưng miễn cưỡng xem như hai võ giả, đi theo đai bộ đội hành động với nhau, thật ra không có việc gì.
- Các ngươi đi theo ta đi!
Hắn phất tay rồi đi ra ngoài, Lục Ly và Hầu Tam liếc nhau, có hơi hoang mang, Tù Binh Doanh? Trông giữ tù binh sao? Hầu Tam cũng không quá hiểu, bởi vì thế lực của bọn họ quá yếu kém, khai chiến với người khác gần như không bắt được tù binh gì...
Đi ra bên ngoài, quẹo vào tòa thành. Bên trong có một Truyền Tống Trận, Mạc Mặc nhìn thấy hai người chậm chạp lề mề, chậm rãi khởi động, quát lên:
- Các ngươi là người chết sao? Đi đường không thể nhanh hơn?