Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2967 - Chương 2954: Giao Dịch

Bất Diệt Long Đế Chương 2954: Giao dịch

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Cho nên trăm vạn năm qua, thần thể vô thượng đại thành chỉ xuất hiện mấy người, nhưng mỗi một thần thể vô thượng đại thành đều là tồn tại nghịch thiên, trở thành Đại Đế một phương thật thoải mái.

Lục Ly thật ra không nghĩ quá xa, có thể tu luyện thần thể vô thượng đại thành hay không, hắn cũng không để ý. Hắn để ý chỉ là có thể đi Nghịch Long Cốc hay không, có thể tìm được Lục Linh hay không, có thể hoàn thành nhiệm vụ của Đại Ma Vương hay không.

An tĩnh tu luyện hai ngày, đám người Hoàng Nha đã trở lại, Hầu Tam vốn định tìm Lục Ly tâm sự, nhưng Lục Ly lại mở ra cấm chế trong phòng, Hầu Tam trừ phi công kích cấm chế của phòng, nếu không không thể kinh động Lục Ly.

Hắn không dám kinh động Lục Ly, hắn biết Lục Ly đang tu luyện, nếu như đi quấy rầy, khẳng định sẽ chọc giận hắn. Hoàng Nha trở về cũng không dám đi tìm Lục Ly, lại càng không dám đi tìm Mạc Mặc. Nếu không sợ bị Mạc Mặc xem nhẹ.

Liên thủ đều đánh không lại, hắn còn làm đội trưởng làm gì? Đến lúc đó trực tiếp thay đổi hắn, để Lục Ly làm đội trưởng.

Hiện tại Lục Ly rất phối hợp, thật nể mặt hắn, không gây sự, người như vậy sẽ không dễ dàng đắc tội, nếu không vị trí đội trưởng không chỉ không còn, mạng có lẽ cũng mất đi.

Nghỉ ngơi hai ngày, tiểu đội tiếp tục chấp hành nhiệm vụ, Hoàng Nha muốn Hầu Tam đi gọi Lục Ly, nhưng Lục Ly chỉ đáp trả một câu, thân thể bị bệnh cần tịnh dưỡng một tháng.

Sắc mặt Hoàng Nha trở nên chua sót, Lục Ly như vậy là đang làm khó hắn, nhưng hắn có thể làm gì đây? Chỉ có thể mang đội xuất phát, không dám cưỡng ép Lục Ly đi làm.

Quân sĩ còn lại trong quân đội rất kinh ngạc, vì sao Hoàng Nha lại thay đổi tính tình nhiều như vậy. Tiếp tục như vậy, uy nghi của đội trưởng còn đặt ở đâu? Nhưng mọi người cũng không hỏi nhiều, nếu không Hoàng Nha khẳng định sẽ nổi bão.

Sau một ngày, tin tức đều được truyền ra, Lục Ly sở dĩ kiêu ngạo như thế, là bởi vì sau lưng hắn có người. Nghe nói hắn là con riêng của một trưởng lão, bởi vì đánh người, vi phạm quy củ, bị sung quân đến đây trừng phạt một thời gian.

Tin tức này vừa truyền ra, người của cả tiểu đội lập tức bừng tỉnh đại ngộ. Con riêng của trưởng lão, tuy bị sung quân đến đây, nhưng cũng là một con hổ, không phải người mọi người có thể trêu chọc. Đừng nói Hoàng Nha, cho dù là Mạc Mạc cũng không đắc tội nổi?

Có lý do như vậy, tất cả mọi người đều tiếp nhận, Hầu Tam nghe thấy tin đồn như vậy thì nở nụ cười. Lục Ly không biết Địa Ngục Đảo ở nơi nào, còn là con riêng của trưởng lão? Rõ ràng đây là lời đồn Hoàng Nha truyền ra, mục đích là để mình có lý do xuống nước.

- Có thực lực thật là ghê gớm!

Hầu Tam cảm khái, Lục Ly sống an bình qua ngày, hắn lại phải làm sai vặt khổ sở. Nhưng bởi vì quan hệ giữa hắn và Lục Ly, không ai dám ức hiếp hắn. Điều này khiến hắn thầm khen quyết định của mình năm đó là anh minh cỡ nào.

Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, Lục Ly đã đến Tù Binh Doanh được hai tháng, hắn vẫn luôn ở trong phòng tu luyện, không hề ra ngoài trực lần nào. Tiểu đội của Hoàng Nha, rất nhiều người đều quên có đội hữu này, Hoàng Nha không báo cáo, mọi người còn lại đều không biết, Lục Ly ở đây không cần làm việc.

Tình huống trong Tù Binh Doanh càng lúc càng ác liệt, trong khoảng thời gian này, thiết huyết trấn áp không chỉ không làm tù binh hoàn toàn phục tùng, ngược lại thù hận càng ngày càng sâu. Vô số người nhìn quân sĩ bằng ánh mắt thù hận khắc cốt ghi tâm, ánh mắt kia có thể làm người ta phát lạnh...

Mạc Mặc không ngồi yên, lại đi Nội Vụ Đường xin giúp đỡ, chút người ấy hắn sợ là không áp chế được, hơn nữa cường độ giám thị không đủ, lỡ như đám chiến phu âm thầm giở trò quỷ, chỉ nhờ vào một mình Tạ trưởng lão sợ là trấn áp không nổi.

Lục Ly xuất quan sau hai tháng tu luyện, lần thứ hai đi theo Hoàng Nha ra ngoài phiên trực. Điều này khiến những đội hữu còn lại rất kinh ngạc, vị tiểu gia này hôm nay động kinh rồi sao? Hay là ở trong phòng quá lâu nên buồn bực, muốn ra ngoài hít thở không khí?

Lục Ly không phải buồn bực mà là ra ngoài quan sát tình huống. Hắn đi dạo một vòng bốn phía, nội tâm nặng nề thở dài, thù hận trong mắt những tù binh càng lúc càng khắc cốt ghi tâm. Nếu một khi có tình huống ngoài ý muốn xảy ra, sợ là sẽ bùng lên chuyện lớn.

Cũng may Hoàng Nha cũng xem như nghe lời hắn, thái độ đối với đám chiến phu đã tốt hơn một chút. Tuy cũng là đánh chửi, nhưng không ngoan độc như đội ngũ còn lại, ánh mắt tù binh nhìn bọn họ cũng tương đối nhu hòa hơn.

Lục Ly trầm mặc đi theo đại đội, đi vào trong quặng mỏ Viêm Hỏa, hắn đi theo đội ngũ tuần tra xung quanh. Quặng mỏ Viêm Hỏa này quá lớn, nơi nơi đều là lối ra, mục đích tuần tra là phòng ngừa có người trộm Viêm Hỏa Tinh.

Đi một canh giờ, Lục Ly chợt ngừng cước bộ, hắn đứng trong một hố to thật lớn, thần niệm đảo qua, phát hiện bên trong đều là thi thể và hài cốt, không đếm hết nổi.

Thi thể bên trong đều cháy khét, một vài thi thể thoạt nhìn như đầu gỗ bị đốt trụi...

- Các ngươi đi trước đi, chúng ta sẽ đuổi theo!

Lục Ly truyền âm cho Hoàng Nha, Hoàng Nha hơi kinh ngạc, những hài cốt thi thể này có gì để xem? Nhưng Lục Ly đã nói như vậy, hắn cũng không thể nói gì thêm, mang đội rời khỏi.

Lục Ly cũng không phải biến thái, mà hắn vừa thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng được một tia khí tức sinh mệnh.

Hắn phát hiện bên trong có người không hoàn toàn chết, hắn cũng không quá thiện tâm, mà hắn hơi hứng thú với người này, người này làm hắn nhớ đến Lục Linh.

Năm đó Lục Ly cũng bị chết cháy, nhưng cuối cùng lại dục hỏa trọng sinh. Giờ đây, người này cũng là cảm giác như vậy. Ngoài mặt người này đã bị đốt thành tro bụi nhưng lực sinh mệnh lại sống lại không ngừng. Nhưng lợi dụng thần thông đặc thù che giấu, nếu không phải hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân thì cũng không cảm ứng được.

Lục Ly nhìn một lát, đột nhiên mở miệng nói:

- Đừng giả vờ nữa, ta đều nhìn ra rồi!

Một thi thể cháy sám trong đống thi thể đột nhiên mở mắt.

Bình Luận (0)
Comment