Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2982 - Chương 2969: Hạ Phạm Thượng

Bất Diệt Long Đế Chương 2969: Hạ phạm thượng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên ngoài có một quân sĩ đi vào, Trần đường chủ phân phó:

- Phân phối một tòa tòa thành cho Lục Ly. Lục Tứ, ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi, sau này ta sẽ cho ngươi nhận mệnh mới.

- Đa tạ đại nhân!

Lục Ly chắp tay lui ra, trên mặt lộ vẻ kích động, đương nhiên đây là giả vờ. Bên trong thành, từng tòa thành đối với quân sĩ bình thường là vinh quang lớn lao, đối với hắn là không có ý nghĩa, chỉ nhiều hơn một nơi ở mà thôi.

Đi theo quân sĩ đến tây thành, tiến vào một tòa thành trống, tòa thành này xem như không tồi, thật rộng rãi, bên trong có bốn thị nữ, dung mạo xem như xinh đẹp.

Vù!

Lục Ly phóng Hầu Tam ra ngoài, Hầu Tam nhìn thấy tòa thành, nhất thời ngẩn ra, sau khi thần niệm đảo qua, rất kinh ngạc nói:

- Lão Đại, chúng ta quay về Diêm Vương Thành? Nhà của ai vậy?

- Nhà của ta!

Lục Ly lạnh nhạt nói:

- Trần đường chủ ban cho ta, cơ duyên xảo hợp ta cứu thần nữ.

- Cái gì?

Hầu Tam kinh ngạc, đi quanh Lục Ly hỏi rõ mọi chuyện, Lục Ly không chịu nổi dây dưa của Hầu Tam, tùy ý giải thích một chút. Thần tình Hầu Tam nhất thờ trở nên hâm mộ, trong mắt đều là vẻ sùng bái.

- Lão Đại chính là lão Đại. Thần nữ mà ngươi cũng có thể cứu, còn đánh chết Tứ Kiếp Thiên Thần, lợi hại thật!

Hầu Tam cảm khái vài câu, đôi mắt chuyển động, cười tủm tỉm tiến đến bên tại Lục Ly, nói:

- Lão Đại, ngươi nói thần nữ bị hôn mê? Ngươi có thừa dịp sờ một chút không?

- Cút!

Lục Ly tát bay Hầu Tam, người này thật đáng khinh, trong đầu cả ngày chỉ nghĩ chuyện xấu xa. Nếu lúc ấy đổi lại là Hầu Tam, phỏng chừng sẽ trực tiếp cưỡng bức Tô Nguyệt Cầm?

Nghĩ lại, khả năng này rất lớn. Thần thể Tinh Nguyệt đừng nói loại nam nhân đáng khinh như Hầu Tam, sợ là nam nhân bình thường cũng sẽ động tâm, lỡ như truyền thuyết là thật thì sao? Chiến lực có thể tiêu thăng đó…

Lục Ly ở trong tòa thành an nhàn hơn mười ngày, Hầu Tam mỗi ngày đều lải nhải bên tai hắn, Hầu Tam còn dụ dỗ một thị nữ. Thị nữ kia vừa nhìn đã không phải người tốt, hai người lên trời xuống biển, hàng đêm sênh ca.

Lăn lộn đến vị trí thị nữ, nói rõ thân phận của nữ tử này thật ti tiện, người cũng không có tự ái, nếu không sẽ không lưu lạc đến nước này. Ba thị nữ còn lại, mặt ngoài đứng đắn, nhưng thường xuyên âm thần quyến rũ Lục Ly. Nguyên nhân vì Lục Ly không phản ứng, thị nữ kia mới đi thông đồng với Hầu Tam.

Lục Ly là chủ nhân của tòa thành, chỉ cần thông đồng với Lục Ly, vậy sẽ biến thành phu quân chính thất, thoát khỏi thân phận ti tiện. Đáng tiếc Lục Ly không mắc câu.

Saumười tám ngày, Lục Ly nhận mệnh lệnh mới, khiến Lục Ly rất kinh ngạc, cũng khiến Hầu Tam rất kinh ngạc, Lục Ly lại bổ nhiệm vị trí thống lĩnh mới của Tù Binh Doanh.

Thật vất vả thoát thân khỏi Tù Binh Doanh, lại phải trở về lần nữa. Nhưng lần này trở về, Lục Ly nhận thân phận thống lĩnh, thay thế vị trí Mạc Mặc.

Tù binh đều đã đào tẩu, Tù Binh Doanh còn có tất yếu tồn tại sao? Lục Ly đi Tù Binh Doanh làm gì, đi trấn thủ tòa doanh địa trống rỗng kia làm gì?

- Lục huynh đệ, ta biết ngươi đang lo lắng cái gì!

Người đến truyền lệnh là Hoắc Đông, hắn cười nói:

- Quặng mỏ Viêm Hỏa, phi thường quan trọng với Địa Ngục Phủ. Cho dù nơi đó không có tù binh cũng sẽ an bài quân sĩ đi lấy quặng mỏ. Lần này bắt được vài binh sĩ, còn từ chỗ Địa Ngục Phủ triệu tập một vài tù binh đến đây, vận chuyển bình thường không thành vấn đề. Hơn nữa lần này, Địa Ngục Thành phái hai trưởng lão sắp hết thọ nguyên giúp ngươi tọa trấn. Hiện tại tù binh không có cường giả, ngươi cũng dễ quản lý.

- Ừm!

Lục Ly hơi gật đầu, nói là thống lĩnh, kỳ thật hắn cũng chỉ làm việc. Chân chính trấn thủ Tù Binh Doanh là hai trưởng lão sắp chết, hắn chỉ phụ trách sự vụ hằng ngày thôi.

Lần này chỗ Địa Ngục Phủ điều động quân đội một ngàn, cộng thêm thu nạp một ít quân đội chạy ra khỏi cốc, tổng cộng một ngàn tám trăm người. Tù binh không có cường giả, còn có hai cường giả đang tọa trấn, ngây ngốc ở Tù Binh Doanh vẫn thật an nhàn.

Lục Ly cứu thần nữ, đây là công lớn, tuy hắn tu luyện thần thể vô thượng, chiến lực có thể sánh bằng Tam Kiếp đỉnh phong, nhưng kỳ thật không dễ an bài. Cộng thêm Lục Ly gia nhập Địa Ngục Phủ không lâu, phía trên không ai dám cho hắn chức vị quá trọng yếu.

- Sẽ có Phó thống lĩnh đi?

Lục Ly hỏi một vấn đề thật mấu chốt, trước kia hắn không đảm nhiệm chức vụ gì ở Địa Ngục Phủ. Địa Ngục Phủ sẽ yên tâm để hắn thống lĩnh một nơi sao? Khẳng định sẽ có người phụ trợ hoặc là nói… có người theo dõi.

- Có, có một phó thống lĩnh, là lão nhân, trước kia là đại đội trưởng Thành Phòng Doanh.

Hoắc Đông cười cười, thấp giọng nói với Lục Ly:

- Lục huynh đệ yên tâm đi, không ai dám làm khó dễ ngươi. Bây giờ thần nữ còn đang dưỡng thương, phỏng chừng thương thế tốt hơn sẽ đặc biệt đến đây một chuyến cảm tạ ngươi. Sau này, ngươi khẳng định còn có thể được trọng dụng.

Ách…

Lục Ly xấu hổ ngẩn ra, hắn cũng không muốn thần nữ đến đây, một khi Tô Nguyệt Cầm tìm đến cửa, khẳng định không có chuyện tốt gì. Nói không chừng sẽ hành hung hắn.

Đưa tiễn Hoắc Đông, vẻ mặt Hầu Tam lập tức trở nên vui mừng, nhích lại gần, ôm quyền nói:

- Lão Đại, chúc mừng chúc mừng. Lá vàng ở đâu đều sẽ tỏa sáng. Vốn ta nghĩ lão Đại ít nhất cần vài năm mới có thể quật dậy, không nghĩ rằng trong thời gian ngắn như vậy đã trở thành thống lĩnh. Phỏng chừng rất nhanh có thể trở thành trưởng lão. Hả… lão Đại, trông ngươi dường như không vui vẻ gì?

Trên mặt Lục Ly không có cảm xúc dao động nào, cũng không để ý đến Hầu Tam, nội tâm hắn rất rối rắm. La Sát Hải hắn cũng không muốn tiếp tục ở lâu, một khi tiếp nhận vị trí thống lĩnh này, sợ là khó có thể thoát thân. Chẳng lẽ hắn phải ở Địa Ngục Phủ này vài năm đến vài chục năm sao?

- Trước cứ ở đây vậy!

Sau một lát, Lục Ly ra quyết định. Hắn quyết định ở Tù Binh Doanh, chờ sau khi Bác Long Thuật đại thành, chiến lực hẳn có thể tiêu thăng, đến lúc đó hắn có thể nghĩ biện pháp rời Địa Ngục Đảo.

Bình Luận (0)
Comment