Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lại không nghĩ rằng Lục Ly hận độc như vậy? Trực tiếp vả mặt hắn.
- Ngươi cái gì ngươi? Không phục?
Lục Ly cười nhạt, nói:
- Ngươi nghĩ ta kém hơn ngươi, cho nên trong lòng cảm thấy không phục phải không? Ta cho ngươi một cơ hội chiến đấu công bằng. Ngươi thắng, ngươi làm thống lĩnh nơi này, ta vỗ mông bỏ đi, ngươi thua, về sau ngoan ngoãn nghe lệnh ta.
- Chuyện này...
Lí Kim ngẩn ra, không nghĩ rằng Lục Ly lại ngông cuồng như vậy? Trong lòng hắn quả thật không phục, cho rằng chiến lực Lục Ly không được, vừa rồi chỉ bị Lục Ly đánh lén thôi. Nhưng hắn cũng không lập tức đáp ứng, dù sao động thủ với Lục Ly, đó là hạ phạm thượng. Việc này truyền ra sẽ khiến cao tầng Địa Ngục Phủ bất mãn.
Nhưng...
Cục diện hiện giờ, hắn đâm lao phải theo lao rồi, hắn cắn răng nói:
- Được, tại hạ sẽ lĩnh giáo một ít cao chiêu của thống lĩnh!
- Tản ra đi!
Trong mắt Hoàng Nha đều là vẻ hưng phấn, rất nhiều quân sĩ, vẻ mặt thật kích động. Hai thống lĩnh mới vừa gặp đã trực tiếp đấu nhau rồi. Đây là lúc để bọn họ hiểu biết chiến lực của hai thống lĩnh. Nội tâm của bọn họ đều là không phục Lục Ly, hiện tại có cơ hội tốt như vậy, bọn họ tự nhiên sẽ hưng phấn.
Các quân sĩ tản ra bốn phía, tránh khỏi quảng trường trung gian. Vẻ mặt Hầu Tam kích động đứng một bên, trong lòng rất khẩn trương, lỡ như Lục Ly thua thì sao?
Lí Kim bình tĩnh đứng tại chỗ, trọng kiếm trong tay Lí Kim sáng lên, chậm rãi giơ lên, khí thế tăng cao, như một tôn Ma Vương đến trái đất. Hắn đảm nhiệm đại đội trưởng nhiều năm, hạ thủ có mấy trăm người, nhiều năm qua dưỡng thành khí thế rất mạnh, cộng thêm dáng người vạm vỡ, cầm trọng kiếm thoạt nhìn phi thường vũ dũng.
Dáng người Lục Ly hơi gầy, thoạt nhìn càng giống một công tử ca, trong tay hắn không có binh khí, cứ lẳng lặng đứng, hơn nữa hắn còn không phóng thích khí thế gì. So sánh với Lí Kim, hắn càng như một thư sinh nhu nhược.
- Lục thống lĩnh, cẩn thận đi!
Lí Kim bạo rống, hai chân đạp mạnh, nhảy lên cao, hóa thành một tia chớp vọt đến Lục Ly. Hai tay hắn nắm trọng kiếm, như sấm điện bổ lên đầu Lục Ly. Trọng kiếm của hắn vẽ ra một luồng bạch quang giữa không trung, khiến khoảng không giữa không trung bùng nổ, một khí tức khủng bố tràn ngập, khiến mấy ngàn trượng quân sĩ phía sau Lục Ly đều cảm thấy hít thở không thông.
- Đây...
Chiến lực của Hầu Tam không được, nhưng nhãn lực vẫn thật độc. Hắn vừa nhìn thấy tình huống này, trong lòng run lên. Sát chiêu của Lí Kim không có đặc sắc gì, nhưng công kích thật hung mãnh. Nếu bị hắn đánh trúng, cho dù lực phòng ngự của Lục Ly mạnh mẽ, phỏng chừng sẽ trực tiếp bị thương nặng, hoặc là bị thương. Nếu bổ trúng đầu, phỏng chừng đầu sẽ nổ tung, nháy mắt chết đi.
Thân mình Lục Ly lại không nhúc nhích, không tránh đi, cũng không công kích, ngược lại, hắn làm ra động tác quỷ dị... hắn nhắm hai mắt lại.
Toàn trường lập tức toàn tiếng hút khí lạnh, công kích khủng bố như thế, tân thống lĩnh này không tránh, còn nhắm mắt lại, hắn điên rồi sao? Chẳng lẽ tân thống lĩnh mới nhậm chức một ngày sẽ thay đổi người sao?
Lục Ly không điên, hắn muốn thắng, còn muốn thắng lưu loát rõ ràng. Cho nên hắn nhắm mắt thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, khiến lực cảm giác của mình trở nên phá lệ khủng bố.
Ưm...
Trọng kiếm mang theo gió lốc khủng bố, bổ thật mạnh đến, sắp bổ trúng đầu của Lục Ly. Khi hắn rốt cục động đậy, đầu hắn chếch sang một bên, nắm đấm trong tay sáng lên quang mang, đột nhiên oanh kích về trước.
Đối đầu trực tiếp!
Lục Ly tin tưởng lực phòng ngự của mình, tuy công kích của Lí Kim không tệ nhưng không thể phá hủy bả vai hắn, sẽ chỉ khiến hắn bị thương nhẹ. Nhưng một quyền này của hắn, Lí Kim tuyệt đối không chịu nổi.
Hửm?
Lí Kim hơi kinh ngạc, Lục Ly muốn liều mạng sao? Giờ đây hắn có hai lựa chọn, hoặc là thối lui, hoặc đối đầu trực tiếp. Nếu thối lui, hắn sẽ vất vả, kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ. Ý niệm nội tâm hắn vừa chuyển, quyết định đánh bừa. Trọng kiếm của hắn tương đối dài, nếu có thể đập bay Lục Ly trong nháy mắt, vậy Lục Ly không thể công kích hắn.
Ầm!
Một tiếng nổ vang nặng nề, nội tâm tất cả quân sĩ đều cảm giác run lên. Lục Ly và Lí Kim đồng thời bay ngược ra. Bất đồng là Lục Ly bay về sau mấy chục trượng, Lí Kim cũng bay ra ngoài, nhưng máu tươi trong miệng điên cuồng phun ra như không cần tiền.
Ưm ưm...
Vô số quân sĩ hít khí lạnh, không dám tin nhìn Lục Ly. Bởi vì chiến giáp trên vai Lục Ly bạo liệt, trên vai chỉ có vết máu nhạt, chỉ tróc một chút da. Trái lại Lí Kim, trước ngực lủng một cái lỗ lớn, xương sườn bị đánh nát, phỏng chừng nội tạng cũng bị chấn nát.
Ầm!
Thân thể Lí Kim rơi mạnh lên mặt đất, quay cuồng vài vòng, giãy dụa đứng lên, miệng trào ra máu tươi. Hắn mở to mắt, con ngươi đều là vẻ chấn động.
Lục Ly cởi ra chiến giáp rách nát, lấy dược chữa thương, nuốt vào, sắc mặt bình tĩnh nhìn Lí Kim nói:
- Lí thống lĩnh, ngươi có chịu phục không? Ta nói cho ngươi biết... công kích vừa rồi chỉ là công kích bình thường. Còn nữa, lúc trước không lâu ta cứu thần nữ, giết một cường giả Tứ Kiếp bị thương nặng, đây không phải hư ngôn!
Ách…
Toàn trường kinh ngạc, đồn đãi này có vài người từng nghe nói, lại không nghĩ rằng là thật. Cường giả Tứ Kiếp bị thương nặng, vậy đó cũng là Tứ Kiếp. Hoàng Nha liên tục đổ mồ hôi lạnh, may mắn trước kia hắn không đắc tội chết với Lục Ly, nếu không giờ đây hắn đã sớm là một khối thi thể.
Thần tình Lí Kim ảm đạm, hắn thở dài một hơi, gian nan chắp tay nói:
- Thuộc hạ… chịu phục!
Đánh xong Lí Kim, những ngày sau của Lục Ly tốt hơn nhiều rồi, cộng thêm đám người Hoàng Nha tìm nơi nương tựa, Lục Ly xem như có quyền uy tuyệt đối ở Tù Binh Doanh.
Bây giờ không còn bao nhiêu tù binh, trong tù binh cũng không có cường giả, thật dễ quản thúc. Lục Ly và Lí Kim đi bái phỏng hai trưởng lão tọa trấn trước, hai vị này mới là cường giả chân chính trấn thủ Tù Binh Doanh.
Hai người này không phản ứng lại bọn Lục Ly, trong đó một người còn không nhìn bọn họ, một người chỉ đơn giản hàn huyên vài câu, khiến bọn họ lui xuống. Hai trưởng lão này còn không bao nhiêu thọ nguyên, bọn họ cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây.