Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly khí độ bất phàm, trong mắt đám công tử tiểu thư, lại cảm giác như miệng cọp gan thỏ, thậm chí trông như ra vẻ, dù sao chỉ là Nhị Kiếp Thiên Thần. Những công tử tiểu thư này ít nhất đều là Tam Kiếp đỉnh phong, thanh niên tóc quăn, thanh niên tóc bạc, và Tiểu Lạt Tiêu đều là võ giả Tứ Kiếp.
Tình huống của Lục Ly, một đám người cũng không rõ ràng. Bởi vì Hồ Bất Quy chưa nói gì, đám người Tiểu Lạt Tiêu muốn tìm hiểu vài tin tức, lại bị đám người Hồ Bất Quy phong tỏa.
Thật rõ ràng, đám người Hồ Bất Quy là cố ý che giấu tư liệu của Lục Ly,vì muốn đám công tử tiểu thư này thoải mái đi tìm Lục Ly gây sự.
Như vậy có vài cái lợi, thứ nhất là khiến Lục Ly cảm thấy áp lực, không thể không chọn thế lực ủng hộ. Thứ hai là nghiệm chứng thực lực của Lục Ly. Về phần thứ ba, nếu Lục Ly thắng, có thể dạy đám công tử tiểu thư không biết trời cao đất rộng này.
Lục Ly đi đến trước đại điện, đám công tử tiểu thư kia đều hành động, chậm rãi đi tới trước Lục Ly, đứng thẳng một hàng thẳng tắp, chặn đường đi của Lục Ly.
- Thần tử, tóc xoăn là Đàm Long, là đệ tử trực hệ của hệ mạch Thái thượng trưởng lão Đàm Vũ. Liễu Thiên Thiên mặc váy đỏ, ngoại hiệu Tiểu Lạt Tiêu, cháu gái của đại trưởng lão. Thanh niên da đen tóc trắng ở đây là Trương Dã, là cháu của Thái thượng trưởng lão Trương Vân. Đây đều là những Tứ Kiếp Thiên Thần, còn lại đều là đệ tử của các đại trưởng lão, thần tử... cẩn thận!
Tiếng truyền âm của hộ vệ thống lĩnh Giản Hùng vang lên, sau khi Giản Hùng dược phái đến đây, hắn chỉ biết trong thời gian ngắn, sứ mệnh của hắn là ngày đêm ở cùng Lục Ly. Nếu Lục Ly không chống đỡ nổi, hắn sẽ chịu tội. Nếu Lục Ly vinh quang, như vậy về sau hắn cũng vinh quang theo, cho nên giờ đây truyền âm nhắc nhở Lục Ly.
Lục Ly hơi gật đầu, Giản Hùng này nhắc nhở thật đúng lúc, Tam Kiếp đỉnh phong còn lại không cần để ý, không đủ uy hiếp, tư liệu của ba Tứ Kiếp Thiên Thần trọng yếu hơn.
Lục Ly đi đến trước mặt mọi người trăm dặm, hơi nheo mắt lại, cũng không nói gì. Hắn đứng ở đó, khí độ trầm ổn, bất động như núi.
Nếu Lục Ly là một trưởng lão, có Tứ Kiếp Cảnh, giờ đây đứng ở nơi này, sẽ có khí độ khác. Nhưng Lục Ly chỉ là Nhị Kiếp Cảnh, cảm giác có hơi buồn cười, giống như một đứa nhỏ, lưng đeo kiếm, giả mạo cao nhân tuyệt thế…
- Ngươi là ai?
Thanh niên da đen tóc bạc mở miệng, hắn nhíu mày, khinh miệt nói:
- Nơi này là Trưởng Lão Điện, mấy người làm tạp vụ không được xông vào.
Trưởng Dã này đang nói dối trắng trợn, bên người Lục Ly là một thống lĩnh của Nội Vụ Đường, hơn nữa mặc trang phục thần tử, Trương Dã không thể nào không biết.
Thống lĩnh Nội Vụ Đường muốn nói vài câu, Lục Ly phất tay áo, ra hiệu hắn không cần nói gì. Nhóm người này rõ ràng đến gây sự, nói chuyện với bọn họ hữu dụng sao?
Vẻ mặt Lục Ly không chút thay đổi, lạnh giọng nói:
- Nơi này là Trưởng Lão Điện, các ngươi là ai? Là hộ vệ nơi này sao? Hay là trưởng lão? Dám chặn đường ở đại môn, thật to gan!
Lục Ly là người từng làm Đại Đế, năm đó cũng là bá chủ thống soái vô số giới diện. Giờ đây giọng nói hắn như sấm động, khí thế dọa người, thoạt nhìn như một trưởng lão chiến lực thông thiên.
Khí thế của Lục Ly không dọa được người, ngược lại khiến đám người Trương Dã cảm thấy buồn cười. Trương Dã hơi ngẩn đầu, nghiêng mắt nhìn Lục Ly, nói:
- Chúng ta là ai không cần ngươi xen vào, hôm nay muốn bước vào Trưởng Lão Điện, nhất định phải qua được cửa của chúng ta. Trưởng Lão Điện không phải nơi ai cũng có thể tiến vào, không có thực lực cường đại, không có tư cách tiến vào nơi này.
Trương Dã lộ răng nanh, chiến ý trong mắt dâng trào, trực tiếp khiêu khích.
Lục Ly cười nhạt, nếu là Đàm Long hắn sẽ hơi cố kỵ, nhưng Trương Dã này, hắn không có sợ hãi bao nhiêu. Hắn nhíu mày hỏi:
- Muốn đánh? Đánh ở đâu? Ngay tại đây sao?
Không đánh một trận là không được, không chỉ đánh mà còn phải đánh thật xinh đẹp, thắng thật rõ ràng. Thanh âm của hắn không nhỏ, ở Trưởng Lão Điện hẳn có thể nghe thấy rõ ràng. Nếu người bên trong không có ý kiến, vậy đánh ở đây một hồi cũng không sao.
- Có thể!
Khóe miệng Trương Dã lộ ra tươi cười, chỉ vào quảng trường, nói:
- Chúng ta chỉ luận bàn thôi, không được tổn thương hòa khí, biết ngừng đúng lúc, thế nào?
Vù!
Trương Dã bay lên không trung, đi lên bên trái quảng trường. Lục Ly nhìn lướt qua Trưởng Lão Điện, thấy bên trong không có bất luận kẻ nào, hắn cũng không cố kỵ nữa.
Vù!
Hắn bay lên giữa không trung, cũng không định động thủ, Thần Sơn trong tay chợt lóe, U Linh Vương và quỷ ảnh xuất hiện, còn có Hư Không Trùng bay đầy trời, gào thét với Trương Dã.
Vù!
Gần như đồng thời, vô số thần niệm nhẹ nhàng tỏa ra trong thần điện, như làn gió mát. Lục Ly cảm ứng ít nhất có gần trăm luồng thần niệm dò xét. Có một vài thần niệm rất cường đại, cũng thật bí mật, Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân có thể dễ dàng cảm ứng một ít thần niệm như hòa thành một thể với gió.
Ô…
U Linh Vương vừa xuất hiện, hơi thở hung lệ kia lập tức tràn ngập khắp nơi, khiến sắc mặt đám người Đàm Long bên dưới trở nên ngưng trọng.
Trương Dã cũng cảm nhận được áp lực, Lục Ly không khách khí với hắn. U Linh Vương và quỷ ảnh xuất hiện, một trái một phải xông ra, Hư Không Trùng đầy trời cũng bay qua.
Trong tay Trương Dã xuất hiện một cây thiết côn màu đen, trên thiết côn nổi lên ô quang, hắn không nhìn quỷ ảnh hay Hư Không Trùng, hung hăng ném thiết côn đến U Linh Vương.
Thiết côn trong tay Trương Dã rõ ràng là dị bảo, ô quang đầy trời, từng khí tức hùng hậu như núi truyền đến, cảm giác hắn nâng không phải côn mà là một tòa núi lớn.