Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi Viên Linh Vận uống một ngụm, liền cười ngây ngô lên, lầm bầm nói:
- Thần Tử để ý ánh mắt người khác như vậy, không sợ bị người ghen ghét coi là kẻ tầm thường sao? Nếu Thần Tử có thể trở thành Thần Tử, tự nhiên không phải kẻ tầm thường?
Lục Ly hờ hững đáp lại:
- Ta không sợ bị người ghen ghét, nhưng ta không muốn bị người lợi dụng, ta không muốn… Phiền phức!
- Ha ha ha!
Viên Linh Vận nở nụ cười, xinh đẹp lộng lẫy, đôi mắt nàng hơi nheo lại, như là một con hồ ly, nàng nhếch miệng cười nói:
- Phiền toái? Thần Tử ngồi trên vị trí này, đã đại biểu cho vô tận phiền toái. Lại nói... sống trên thế giới này, trừ phi ngươi tình nguyện là người thường, nếu không có chỗ nào không có phiền toái?
Không thể không nói Viên Linh Vận là một nữ tử vô cùng thông minh, rất biết cách nói chuyện, Lục Ly cũng có chút bội phục thủ đoạn của nàng, hắn không phủ nhận nói:
- Ta không muốn ngồi lên vị trí Thần Tử, nếu ngươi muốn ngồi mà nói, ngươi nghĩ biện pháp, ta có thể phối hợp ngươi. Ngươi không cần dùng thủ đoạn và mưu kế lên ta, không có ý nghĩa gì đâu. Ta đối với ngươi còn có chút thưởng thức, nếu tiếp tục nữa, khả năng thưởng thức sẽ biến thành… Chán ghét!
Mỗi người làm việc, đều có mục đích rõ ràng, sẽ không vô duyên vô cớ làm một ít chuyện không biết cái gọi là gì, trừ phi đầu óc người nọ có vấn đề.
Đầu óc Viên Linh Vận không có vấn đề gì, hơn nữa còn là một nữ tử vô cùng thông minh. Người như vậy làm việc tự nhiên có lý do, có mục đích của nàng.
Nàng vốn là người có thực lực ứng cử vị trí Thần Nữ nhất, Lục Ly đoạt vị trí của nàng, cho dù trong lòng nàng không tràn ngập oán hận và địch ý, cũng không đến mức nhiều lần muốn giao hảo cùng Lục Ly.
Tuy Lục Ly là Thần Tử, nhưng không có bất luận quyền lợi gì, chiến lực cũng không thể so với trưởng lão, Viên Linh Vận cũng không phải loại người nhìn thấy đàn ông là nổi hoa tâm. Từ đầu đến cuối bên cạnh nàng đều có một đám nam tử ưu tú vây quanh, nàng đối với nam nhân không nói là miễn dịch, nhưng ít nhất sẽ không bỏ qua rụt rè chủ động tới trêu chọc.
Nếu đã như vậy, vì sao hết lần này đến lần khác Viên Linh Vận lại chủ động tới tiếp cận Lục Ly, ngay cả hành động rót rượu làm ướt nhẹp xiêm y cũng làm ra, khẳng định là nàng có mục đích.
Lục Ly có cái gì để Viên Linh Vận phải mơ ước?
Chỉ có Thần Tử chi vị, Viên Linh Vận sinh ra thấp hèn, nàng đi được đến hôm nay, đều dựa vào sự nỗ lực và dã tâm của nàng. Nàng được chúng trưởng lão yêu thích, được đại trưởng lão thu làm đồ đệ, từ đó có thể thấy được nàng là người có dã tâm vô cùng lớn, hoặc là nàng muốn trở thành nữ tử như La Phi Yên.
Thần Tử chi vị là bước quan trọng nhất để Viên Linh Vận cá chép vượt long môn, một khi nàng bắt được, nàng sẽ có thể cùng ngồi cùng ăn với Tô Nguyệt Cầm, sẽ trở thành một trong những viên minh châu lóa mắt nhất toàn bộ La Sát Hải.
Nếu vị trí này bị đám người Đàm Long Ninh Ngạo lấy được, có lẽ nàng sẽ vứt bỏ ý định, Lục Ly là một người từ ngoài đến, khiến nội tâm nàng có một ít ý tưởng, nên mới có hành động tối nay.
Lục Ly trải qua quá nhiều chuyện, tuy hắn không am hiểu âm mưu quỷ kế, nhưng hắn nhìn thấu rất nhiều chuyện. Bất kể mưu kế gì cuối cùng đều có điểm chung, nhìn thấu mục đích của Viên Linh Vận, sẽ dễ dàng đoán được tâm tư của nàng.
Nghe Lục Ly nói xong, bình rượu trong tay Viên Linh Vận khẽ run lên, khuôn mặt đỏ ửng càng thêm diễm lệ, hai mắt nàng nhắm lại, ngực hơi phập phồng. Rất rõ ràng, lời nói của Lục Ly đã đánh thẳng vào tâm linh nàng, làm nàng có chút hoảng loạn.
Thế nhưng nàng khôi phục rất nhanh, chỉ một lát khóe miệng đã lộ ra nụ cười nhàn nhạt, đầu hơi nghiêng qua, lạnh nhạt nói:
- Thần Tử, ngươi nói thật sao? Nếu ngươi không muốn ngồi vị trí này, vì sao lại ngồi lên chứ?
- Ta không muốn nói nguyên nhân!
Lục Ly hờ hững trả lời, hắn không muốn nói cho Viên Linh Vận biến hắn bị gieo Huyền Thiên Phù, bất đắc dĩ mới gia nhập La Sát Cung.
Hắn trầm ngâm một lát, khóe miệng lộ ra chút tà khí, nói:
- Linh Vận tiểu thư, ngươi muốn Thần Nữ chi vị, chỉ cần ngươi có biện pháp tốt, lúc nào ta cũng có thể phối hợp với ngươi, thế nhưng ta có một điều kiện!
- Điều kiện?
Viên Linh Vận ngẩn ra, đôi mắt mở to, nói:
- Điều kiện gì?
- Một đêm!
Lục Ly nhếch miệng cười, truyền âm qua:
- Ngươi tiếp ta một đêm, chỉ cần một đêm là được, ý ngươi sao?
Ánh mắt Viên Linh Vận lập tức trở nên âm hàn, trong mắt không kìm chế được sát ý, tấm thân xử nữ đối với nàng vô cùng quan trọng, nếu không phải xử nữ mà nói, nàng sẽ mất đi vẻ thánh khiết, không thể trở thành nữ thần mà vô số công tử theo đuổi, không ngờ Lục Ly muốn cái này?
Thân thể mềm mại của nàng khẽ run lên, đôi mắt lại nhắm lại lần nữa, giống như nội tâm đang tranh đấu kịch liệt, tự hỏi Thần Nữ chi vị và tấm thân xử nữ cái nào quan trọng hơn.
Trong mắt Lục Ly toàn là vẻ nghiền ngẫm, sự thưởng thức đối với Viên Linh Vận đã biến mất, không ngờ cô gái này còn còn phải suy nghĩ loại chuyện này, quá làm hắn thất vọng rồi.
Nếu một nữ tử không có tự tôn tự ái, muốn dựa vào thân thể đi tranh thủ lợi ích, thì nữ tử này đã mất đi tôn nghiêm và bản tâm, cuối cùng lấy được thành tựu vô cùng hữu hạn.
Viên Linh Vận trầm tư khoảng mười mấy giây, cuối cùng cắn răng nói:
- Có thể... Đổi điều kiện hay không?
- Ha ha!
Khóe miệng Lục Ly lộ ra vẻ chế nhạo, cười vài tiếng nói:
- Đùa với ngươi một chút thôi, ta không có hứng thú đối với thân thể ngươi. Vẫn là câu nói trước kia nói với ngươi, ngươi suy nghĩ biện pháp, chỉ cần có thể được, ta sẽ phối hợp với ngươi, ta không muốn Thần Tử chi vị. Thế nhưng ta nhắc nhở ngươi một câu, cung chủ cũng không dễ lừa gạt như vậy, không có sách lược tốt thì không nên làm xằng làm bậy, ừm... Không nên dùng thủ đoạn với ta, ta không muốn trở thành địch nhân của ngươi.
Mặt Viên Linh Vận lập tức đỏ như lửa đốt, nàng có chút e lệ khó nhịn, cảm giác giống như bị Lục Ly đùa bỡn, thế nhưng rất nhanh nàng đã nhịn xuống, đứng lên, đi về phía doanh trại.