Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3086 - Chương 3073: Đoán

Bất Diệt Long Đế Chương 3073: Đoán

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tiểu Lạt Tiêu chẳng hề để ý vẫy vẫy tay, cười ngọt ngào nói:

- Ta đi theo ngươi không phải là vì sợ ngươi thế đơn lực mỏng, lại đây hỗ trợ sao…

- Vậy được!

Lục Ly ngừng lại, ôm tay nói:

- Ta không ra tay, những Hỏa Viêm Thú còn lại đó để cho ngươi.

- Hì hì!

Tiểu Lạt Tiêu thè lưỡi, nghịch ngợm nói:

- Thần Tử, ngươi là người làm đại sự, sao lại so đo với một tiểu nữ tử như ta chứ? Đi thôi, đi thôi, ta ở phía sau quan sát học tập một phen.

Lục Ly lắc đầu thở dài, phi thân bay đi, dạo một vòng ở xung quanh, đánh chết Hỏa Viêm Thú còn sót lại. Tiểu Lạt Tiêu đi theo như trùng bám đuôi, sau khi trở lại doanh trại, nhìn thấy vẻ mặt cười như không cười của Viên Linh Vận, nàng thẹn thùng cúi đầu.

- Hô hô!

Sau khi Lục Ly trở về, rất nhiều người như trút được gánh nặng, bắt đầu an tâm chữa thương. Khoảng cách từ nơi này đến Thiên Hà Thành không xa, đoán chừng qua hai ba ngày nữa nữa sẽ có thể trở về.

Đối với mọi người mà nói, lần hành trình này giống như là địa ngục, trước kia bọn họ cũng tham gia qua nhiều lần rèn luyện, nhưng không có hung hiểm như lần này. Chủ yếu là Thạch trưởng lão chết trận, làm các nàng mất đi chỗ dựa lớn nhất.

Sau khi chỉnh đốn một phen, mọi người tiếp tục đi về phía trước, lần này trên mặt mọi người toàn là vẻ vui sướng, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần, gần đến Thiên Hà Thành, hành trình địa ngục của mọi người cũng xem như kết thúc.

Khoảng cách tới thành trì càng gần, quái thú càng ít, mọi người đi về phía trước hơn một ngày chỉ gặp phải vài con quái thú linh tinh. Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ tươi cười, vừa nói vừa cười, như là một đám trẻ con chơi xuân về nhà.

- Không tốt!

Tiếp tục đi về phía trước hai canh giờ, đột nhiên ở gần Thiên Hà phía xa có một mảnh mây trắng bay ra, linh hồn Viên Linh Vận mạnh nhất lập tức phản ứng lại trước tiên, thoáng cái mặt đẹp trở nên tái nhợt, kinh hô:

- Quỷ Hoả Vương, hai con!

- Hả?

Tiểu Lạt Tiêu, Liễu Thiên Thiên phát ra một tiếng kêu sợ hãi, sắc mặt những người còn lại đều thay đổi, một con Quỷ Hoả Vương đã có thể khiến Thạch trưởng lão có đi mà không có về, hiện tại xuất hiện hai con vậy các nàng còn có thể sống sao?

Liễu Thiên Thiên lập tức chạy ra sau Lục Ly, một tay bắt lấy cánh tay hắn, sợ hãi đến mức thân thể đều run rẩy lên.

Ánh mắt những người còn lại đều nhìn về phía Lục Ly, tràn đầy vẻ chờ đợi, bọn họ đều hy vọng Lục Ly hạ đạt mệnh lệnh để bọn họ rút lui trước, một mình hắn ngăn cản Quỷ Hoả Vương.

Cũng chỉ có Lục Ly mới có thể miễn cưỡng chiến một trận cùng Quỷ Hoả Vương, nếu Lục Ly không chặn hậu mà nói, đám người đều không chạy thoát. Tuy rằng như vậy rất ích kỷ, nhưng ở trước mặt sinh tử, mọi người đều nghĩ như thế.

Lục Ly không nhúc nhích tí nào, không hạ đạt bất cứ mệnh lệnh gì, chuyện này khiến cho sắc mặt đám người đều khó coi tới cực điểm. Lục Ly muốn lôi kéo các nàng cùng chết sao? Giờ khắc này ngay cả Viên Linh Vận cũng khó tránh khỏi có chút nghĩ nhiều.

- Ha ha!

Lục Ly cười khẽ, xua tay nói:

- Đều sợ hãi như vậy làm gì? Không phải chỉ là hai con Quỷ Hoả Vương thôi sao? Chờ xem diễn đi…

- Xem diễn?

Đám người tràn đầy vẻ kinh ngạc, ánh mắt Viên Linh Vận nhìn về phía Lục Ly, thấy hắn nhìn về hướng tây bắc, nàng như suy nghĩ cái gì. Ánh mắt cũng nhìn đi qua, lại thấy hai đạo thân ảnh như cuồng long vọt tới. Khí tức một người trong đó còn rất mạnh, rõ ràng là một vị trưởng lão cường đại của La Sát Cung.

- Là Phùng gia gia và Mộc gia gia!

Sắc mặt Tiểu Lạt Tiêu lập tức khôi phục vẻ hồng nhuận vui vẻ hô lên, những người còn lại cũng đều vui mừng, chiến lực Phùng trưởng lão chính là vô cùng bưu hãn, vẫn là Chiến Đường phó trưởng lão. Hắn có thể xuất hiện tại đây, mọi người an toàn vô ưu.

Viên Linh Vận nhìn về nơi xa vài lần, xác định Phùng trưởng lão và Mộc trưởng lão có thể trấn áp Quỷ Hoả Vương, ánh mắt nàng thu trở về, kinh nghi nhìn Lục Ly nói:

- Sao ngươi biết đám người Phùng trưởng lão ở gần đây?

- Đoán!

Lục Ly cười nhạt, nói:

- Nếu Thạch trưởng lão chết trận, vậy khẳng định Trưởng Lão Điện sẽ biết, tất nhiên họ sẽ phái trưởng lão cường đại tới tiếp ứng. Nếu Thạch trưởng lão không chết mà nói, vậy khẳng định hắn ẩn núp ở xung quanh âm thầm bảo hộ. Hai đại trưởng lão xuất hiện, xem ra… Thạch trưởng lão dữ nhiều lành ít.

Viên Linh Vận hơi gật đầu, đồng ý với suy đoán của Lục Ly, thật ra nàng không biết Lục Ly có được Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác vô cùng nhạy bén.

Hơn mười ngày trước Lục Ly đã cảm ứng được hai đạo khí tức như có như không, luôn đi theo bọn họ, chỉ là hắn không vạch trần mà thôi.

- Còn ngây ra đó làm gì? Mau bay về phía Thiên Hà Thành!

Một tiếng quát trầm thấp vang lên, Phùng trưởng lão ra lệnh, Lục Ly cầu mà không được, lập tức mang theo đám người bay về phía Thiên Hà Thành. Tuy rằng có hai con Quỷ Hoả Vương, nhưng nếu Phùng trưởng lão là phó trưởng lão Chiến Đường vậy hẳn là có thể đối phó.

Đám người Lục Ly nhanh chóng rời đi, dọc theo đường đi gần như không gặp phải quá nhiều quái thú, mọi người dùng tốc độ nhanh nhất phi hành không ngừng nghỉ, một ngày sau thành công về đến Thiên Hà Thành.

- Hưu!

Lúc mọi người vừa vào thành, phía sau liền vang lên hai đạo âm thanh xé gió, hai người Phùng trưởng lão cũng vừa lúc chạy về. Phùng trưởng lão dùng thần niệm quét tới Lục Ly trước tiên, tiếp theo truyền âm nói:

- Thần Tử, ta muốn nói chuyện riêng với ngươi.

Lục Ly lập tức hiểu ý, gật đầu, một vị trưởng lão khác bay tới, bảo mọi người trở về nghỉ ngơi trước, Lục Ly thì đi theo hai vị trưởng lão tiến vào một cái lâu đài.

Viên Linh Vận liếc mắt nhìn Lục Ly một cái, Lục Ly yên lặng vẫy tay, nàng chỉ có thể xoay người rời đi. Sau khi Lục Ly đi vào lâu đài, Phùng trưởng lão đi thẳng vào vấn đề nói:

- Bọn họ đâu?

Lục Ly hành lễ trước, sau đó từ tốn nói:

- Người không có việc gì, đều rất tốt, tĩnh dưỡng một đoạn thời gian là có thể khôi phục!

- Trước tiên thả người ra đi!

Bình Luận (0)
Comment