Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Xin thái thượng trưởng lão thu hồi mệnh lệnh đã ban ra, trăm triệu lần không thể...
Vô số trưởng lão mở miệng, tất cả mọi người đều hiên ngang lẫm liệt, mở mồm ngậm miệng đều vì La Sát Cung, nói như ba người chưa hề phạm tội, nếu thái thượng trưởng lão khăng khăng nói như thế, vậy chính là phạm phải sai lầm lớn.
Mấy người đại trưởng lão vẫn không nói gì, Lục Ly càng thờ ơ lạnh nhạt, nội tâm khịt mũi coi thường. Lão già này diễn kịch thật tốt, lấy lui làm tiến, còn có một đám người hát phụ giúp hắn, thật sự cho hắn là kẻ ngu ngốc sao.
- Không giết?
Vũ Ma căn bản không nhìn Lục Ly, mà liếc mắt nhìn đám trưởng lão một cái, trầm ngâm, hừ lạnh nói:
- Không giết cũng được, nhưng tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, lần này cần phải nghiêm trị, nếu không như thế làm sao có thể phục chúng, làm sao cho Thần Tử một cái công đạo? Lão phu kiến nghị phế bỏ tu vi ba người này, trục xuất khỏi La Sát Cung, để cho bọn họ ở bên ngoài tự sinh tự diệt. Chư vị thấy như thế nào?
- Hả…
Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, vốn tưởng rằng Vũ Ma sẽ mượn sườn núi xuống lừa, không nghĩ tới còn muốn tiếp tục diễn nữa? Bọn họ phối hợp cũng rất mệt.
Phế bỏ tu vi, trục xuất La Sát Cung, đối với ba người mà nói, chuyện này so với chết càng thêm khó chịu?
- Ta cảm thấy có thể!
Thời điểm một đám trưởng lão chưa kịp phối hợp diễn kịch, Lục Ly đã chủ động mở miệng, hắn gật đầu nói:
- Đã sớm nghe nói thái thượng trưởng lão cương trực công chính, chính khí lẫm nhiên, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền. Ta cảm thấy lời này của thái thượng trưởng lão vô cùng công bằng, cá nhân ta rất tán thành.
“…”
Toàn bộ trưởng lão trợn tròn mắt, Vũ Ma diễn kịch không cần Lục Ly phối hợp, Lục Ly vừa tham gia, vở kịch này căn bản không có biện pháp hạ màn.
...
Hai mắt thái thượng trưởng lão nhíu lại, sắc mặt trở nên có chút âm trầm. Hắn cũng ngẩn ra, vừa rồi đúng là hắn đang diễn kịch, bởi vì hắn cần một bậc thang, thì cũng phải cho Trưởng Lão Điện một cái bậc thang, về phần Lục Ly nghĩ như thế nào, hắn căn bản không thèm để ý.
Hắn xuất hiện tại đây, bản thân đã nói lên thái độ nào đó, đám trưởng lão đều có thể hiểu, La Phi Yên cũng có thể hiểu. Cái mặt già này của hắn cũng không dễ dàng lộ diện, lần này cũng không có biện pháp, cả thế hệ trẻ không biết cố gắng, chỉ có Đàm Long là có thể nhìn được, hắn cần phải giữ lại chút hương khói này, giữ lại truyền thừa gia tộc.
Cả đời hắn hiếu thắng, tự nhiên sẽ không hạ mặt xuống cầu người bảo lãnh, cho nên chỉ có thể diễn một vở kịch, hắn tin tưởng đám trưởng lão sẽ phối hợp hắn, dù sao năm đó cũng có rất nhiều người chịu ơn hắn.
Các trưởng lão rất phối hợp, đại trưởng lão cũng không nói gì, vốn dĩ kế tiếp sẽ vô cùng thuận lợi, Lục Ly vừa nói lại làm đám người trợn tròn mắt, bao gồm cả Vũ Ma cũng ngây ngốc, không biết xử lý như thế nào.
Kiệu hoa mọi người cùng nâng, ngươi tốt ta tốt, mọi người đều khoẻ, Lục Ly làm như này là không ra bài theo lẽ thường, mà là muốn hoàn toàn đẩy ba người vào chỗ chết.
Vũ Ma là nhân vật gì?
Đó chính là cường giả cao cấp nhất toàn bộ La Sát Hải, hắn vừa dậm chân cả La Sát Cung sẽ phải run rẩy, đừng nói hắn tự mình ra mặt, coi như để người truyền tới một câu, ai dám không coi trọng ý kiến của hắn?
Bây giờ Lục Ly làm như nàytương đương với ở trước mặt mọi người vả mặt hắn, vả đến mức kêu bốp bộp!
Không khí trong sân lập tức trở nên xấu hổ, Vũ Ma không nói lời nào, những người khác cũng không dám nói, không khí trong đại điện trở nên vô cùng nặng nề.
Sắc mặt Vũ Ma biến thành âm trầm, khí tức trên người không kiềm chế được tiết ra ngoài ra. Hắn híp mắt nhìn Lục Ly, tuy không mang theo sát ý, nhưng lại làm Lục Ly cảm giác như là một tòa núi lớn đè xuống, khiến hắn không cách nào hô hấp.
Ánh mắt Đàm Long Ninh Ngạo Hồ Thiên Quân nhìn Lục Ly toàn là vẻ oán độc, nếu thật sự bị phế bỏ đuổi khỏi cung, không nói bọn họ lập tức bị giết, về sau muốn về lại La Sát Cung khẳng định sẽ rất khó khăn. Đến lúc đó chỉ có thể phiêu đãng bên ngoài như cô hồn dã quỷ, hoặc là ở trong một cái cứ điểm bí mật của La Sát Cung, nếu thật như vậy so với giết bọn họ càng khó chịu hơn.
Sau khi trầm mặc khoảng năm tức thời gian, rốt cuộc trưởng lão Nội Vụ Đường cũng mở miệng đánh vỡ sự yên lặng trong sân, hắn nói:
- Đào tạo một cường giả cần hao phí vô số tài nguyên, nếu dễ dàng phế đi, trục xuất mà nói, sẽ vô cùng lãng phí tài nguyên. Ta thấy không bằng như vậy đi? Đưa bọn họ ném vào Thiên Hà Giới, phục dịch vạn năm, ngày thường ba người đi càn quét tà ma bên trong, không được trưởng lão đi theo hộ vệ, nếu bọn họ chết ở bên trong, đó chính là vận khí bọn họ không tốt.
Địa vị trưởng lão Nội Vụ Đường ở trong La Sát Cung vẫn rất cao, dù sao tất cả sự tình bên trong đều do hắn quản, điều hành phân phối tài nguyên cũng do hắn làm, nếu đắc tội hắn, về sau sẽ không có tháng ngày hạnh phúc.
Hắn nói cũng coi như công bằng, vừa trừng phạt ba người, vừa nhìn đến mặt mũi ba nhà, còn có thể cho Lục Ly một cái công đạo.
Lục Ly nhăn mày lại, không phải quá vừa lòng, bởi vì ai biết ba nhà có âm thầm phái người đi theo bảo hộ ba người hay không? Nếu trong vòng vạn năm phục dịch có người âm thầm giở trò quỷ, sau mấy năm làm phục dịch, lặng yên đưa bọn họ đi, đến lúc đó vẫn có thể tiêu dao tự tại. Coi như ở trong Thiên Hà Giới, đoán chừng lấy năng lực của ba nhà, vẫn sống rất dễ chịu.
Ba người Đàm Long lại lộ ra vẻ chua xót, nếu ngốc ở Thiên Hà Giới vạn năm, cho dù có cẩm y ngọc thực, gia tộc đưa tới mấy trăm mỹ nhân, thì bọn họ cũng sẽ bị nghẹn điên.
- Vạn năm không khỏi quá dài đi?
Một vị trưởng lão mở miệng nói:
- Thoạt nhìn võ giả có thọ nguyên dài vô hạn, nhưng có bao nhiêu người có thể sống mười vạn năm? Sợ là ba người bọn họ đã bị ép điên ở bên trong rồi, ta cảm thấy nên cho bọn họ một chút hi vọng, phục dịch ngàn năm là được. Để cho bọn họ cẩn thận yên tĩnh tu luyện tự xét ở bên trong, chờ khi bọn họ đi ra, đó chính là tam đại chiến tướng của La Sát Cung chúng ta.