Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3155 - Chương 3142: Đường Còn Rất Dài

Bất Diệt Long Đế Chương 3142: Đường còn rất dài

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Sự thật chính là như thế!

Việc nhỏ bực này, không có khả năng Lưu Hùng tự mình ra mặt, chỉ để đại trưởng lão Lưu gia ra mặt, đưa tin cho một trưởng lão thực quyền ở Côn Luân Lĩnh.

Trưởng lão bên này không vội vã triệu tập người, mà phái người đi điều tra tình huống trước, vừa điều tra tình huống liền tốn mất gần nửa ngày, Lục Ly bên kia đã bay về phía Võ Nguyên Lĩnh, đoán chừng quá nửa ngày nữa là có thể đi vào Võ Nguyên Lĩnh.

Trưởng lão Côn Luân Lĩnh bên này, biết được Lãnh Tuyền Lĩnh bên kia đã chết không ít người, võ giả Tứ Kiếp cũng chết mấy chục người, Côn Luân Lĩnh bên này liền không quá vui hỗ trợ.

Lục Ly là một con thú bị dồn đến đường cùng, đối với bọn họ mà nói giết chết Lục Ly không có chỗ tốt quá lớn, làm không tốt một cái Côn Luân Lĩnh bên này cũng chết mấy chục vị trưởng lão, bọn họ đi tìm ai kêu oan đây?

Nếu là việc nhỏ, lại đụng đến mặt mũi, thì ai cũng sẽ nể tình. Nhưng nếu đề cập tới ích lợi căn bản của chính mình, thân huynh đệ cũng có thể xuất toàn lực.

Bề ngoài Côn Luân Lĩnh vẫn rất nể tình, phát động rất nhiều quân đội và trưởng lão bắt đầu đuổi theo Lục Ly. Không sai là đuổi theo, chứ không phải đi lên trước chặn đường. Chỉ có một ít quân sĩ chặn đường ở phía trước, một vị trưởng lão cũng không có.

Đuổi? Có thể đuổi kịp Lục Ly sao?

Đáp án rất rõ ràng là không có khả năng, người Côn Luân Lĩnh cũng không muốn đuổi theo, chỉ là làm bộ mà thôi. Bọn họ phát động nhiều người như vậy, Lưu gia cũng không thể nói cái gì. Dù sao Lãnh Tuyền Lĩnh có nhiều người như vậy cũng không đuổi kịp Lục Ly, Côn Luân Lĩnh đuổi không kịp cũng là bình thường…

Vì thế trong Côn Luân Lĩnh xuất hiện hiện tượng rất kỳ lạ, mấy chục vị trưởng lão, mang theo vài chục vạn quân sĩ, cùng nhau “Hộ tống” Lục Ly xuất cảnh.

Côn Luân Lĩnh không tìm Lục Ly gây phiền toái, Lục Ly cũng không giết người lung tung, nếu phía trước có người chặn đường, Lục Ly sẽ để cho Phong Ma Thú thổi người đi, hắn không giết một người nào tiếp tục lên đường.

Sau khi các trưởng lão Côn Luân Lĩnh nhận được tin tức, cũng rất vừa lòng đối với thái độ của Lục Ly, cứ như vậy một đường hộ tống Lục Ly, sau nửa ngày thành công đưa Lục Ly vào Võ Nguyên Lĩnh.

Trưởng lão Lưu gia một đường đuổi đến, nhưng căn bản không theo kịp tốc độ của Lục Ly, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Ly tiến vào Võ Nguyên Lĩnh.

Người Lưu gia tức giận không thôi, nhưng không dám tiếp tục đuổi theo. Nếu bọn họ dám tiến vào Võ Nguyên Lĩnh, sẽ lập tức bùng nổ đại chiến. Bọn họ và Võ Nguyên Lĩnh là đối thủ một mất một còn, mười mấy năm trước còn xảy ra đại chiến nữa.

Sau khi Lục Ly tiến vào Võ Nguyên Lĩnh liền hoàn toàn yên tâm, cho dù Lưu gia có thám báo ở Võ Nguyên Lĩnh, cũng rất khó nắm bắt được hành tung của hắn. Sau khi hắn từ Võ Nguyên Lĩnh đi vào các lĩnh còn lại, sẽ như giao long nhập biển, cuối cùng không bắt được hắn.

Vấn đề hiện tại là Tần Chiến và Cam Lâm vẫn chưa xoá sạch ấn ký trên thân thể hai người, nếu có thể xoá sạch mà nói, bọn họ sẽ có thể truyền tống đi, mục tiêu sẽ không lớn nữa, độ khó đuổi theo lập tức tăng lên mấy chục lần.

Sau khi hắn tiến vào Võ Nguyên Lĩnh mấy chục vạn dặm, liền ngừng lại ở một chỗ hoang lĩnh. Hắn thu hồi Thần Hành Chu, vừa cẩn thận phi hành, vừa dùng thần niệm quét vào Thiên Ly Châu.

Hai người đã phá giải xong phong ấn, nhưng phong ấn trong linh hồn vẫn chưa giải được, thần lực thì đã khôi phục, đang suy nghĩ biện pháp luyện hóa ấn ký đặc thù trong cơ thể.

- Thế nào?

Lục Ly truyền âm vào dò hỏi:

- Có thể luyện hóa những ấn ký đặc thù đó không?

- Khó…

Tần Chiến mở to mắt nói:

- Những ấn ký đó giấu ở cốt tủy chúng ta, hơn nữa toàn thân đều có, muốn luyện hóa ít nhất cần một hai tháng thời gian, trừ phi...

- Trừ phi cái gì?

Lục Ly nhíu mày, Cam Lâm bên kia mở to mắt nói:

- Trừ phi chúng ta rút hết cốt tủy ra!

- Hả…

Rút hết cốt tủy ra, tuy như vậy không chết đi, nhưng đó là chuyện vô cùng đau đớn. Hơn nữa nguyên khí còn bị tổn thương lớn, không có nửa năm thời gian tu dưỡng thì không thể phục hồi.

- Vậy chậm rãi luyện hóa đi!

Lục Ly truyền âm một câu, Tần Chiến và Cam Lâm ở bên trong lại liếc nhìn nhau, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ tươi cười, tiếp theo hai người đồng thời lấy ra binh khí, chém về phía sau lưng.

- Hít!

Lục Ly hít hà một hơi, Tần Chiến và Cam Lâm điên rồi, vậy mà lại tự mình hại mình, muốn rút toàn bộ cốt tủy trong cơ thể ra.

Thân thể Lục Ly chợt lóe lên đi vào, hắn nhìn hai người bị máu tươi bao phủ, cười khổ nói:

- Sao các ngươi phải làm vậy chứ? Đây là không cần thiết.

- An toàn là quan trọng nhất!

Tần Chiến lộ vẻ suy yếu nhìn Lục Ly nở nụ cười:

- Chịu khổ một chút tính cái gì? Chúng ta vốn dĩ đã tuyệt vọng, cho rằng đời này sẽ chết ở Lôi Ngục Sơn. Hiện tại có cơ hội chạy ra, đừng nói chịu chút khổ này, cho dù gấp trăm lần cũng nguyện ý.

Cam Lâm cũng nở nụ cười, cốt tủy hai người đều bị rút ra. Chờ sau khi hai người làm xong, Lục Ly nhanh chóng ném cốt tủy ra ngoài, để nó rơi bên trong sơn dã. Nếu địch nhân dựa vào cái này đuổi lại đây, nhiều nhất chỉ có thể đuổi đến nơi đây.

- Mau ăn hai viên thần đan này vào!

Lục Ly lấy ra hai viên thần đan cho hai người ăn vào, sau khi hai người nuốt xuống sắc mặt liền hơi khôi phục một chút, Tần Chiến xua tay nói:

- Được rồi, Lục Ly, đừng động chúng ta. Chúng ta không chết được, để chúng ta ngủ một giấc trước đã, sự tình phía sau nhờ ngươi.

- Sợ cái gì!

Cam Lâm nhếch miệng cười nói:

- Ba huynh đệ chúng ta có thể ở bên nhau, chết cũng đáng.

Lục Ly gật đầu truyền tống ra ngoài, tiếp theo hắn nhanh chóng chạy như bay về nơi xa. Nếu đã không có ấn ký, hắn đi vào Võ Nguyên Lĩnh cũng tương đương với rồng về biển rộng, muốn đuổi theo hắn khó khăn sẽ rất lớn.

Võ Nguyên Lĩnh gió êm sóng lặng, sau khi Lục Ly thay đổi phương hướng hai ngày, xác định không có người đuổi theo, hắn liền đeo mặt nạ thay đổi ngoại hình một chút, đồng thời thay đổi hình thể chính mình tiến vào thành trì.

Bình Luận (0)
Comment