Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mười tỷ thần thạch đã tiêu phí hơn nửa, chỉ còn lại có hơn một tỷ, đám người Lục Ly cũng cách Đoạn Kiếm Sơn không còn xa nữa. Tính toán kỹ cũng chỉ còn nửa tháng lộ trình gì đó.
Ở trong một cái đại thành, Lục Ly lại nhận được một cái tin tức không tốt!
Tiếp tục truyền tống về phía trước mười ngày, đoán chừng liền vô pháp truyền tống, bởi vì bên kia đang khai chiến. Hơn nữa còn không phải hai cái gia tộc đại chiến, mà là mười mấy lĩnh vực hỗn chiến, trong đó có cả Đoạn Kiếm Lĩnh.
- Đang hỗn chiến?
Lục Ly âm thầm kêu khổ, bọn họ vạn dặm xa xôi lại đây, Doãn gia lại đang đại hỗn chiến, chuyện này bảo Lục Ly làm sao mở miệng cầu Doãn gia hỗ trợ chứ? Người khác đang chiến đấu không thôi, ốc còn không mang nổi mình ốc, sao có thể không biết xấu hổ tìm người ta hỗ trợ? Truyền tống đi Phi Hỏa Đại Lục cũng không phải là việc nhỏ.
Lục Ly vội vàng tìm người đi tìm hiểu tin tức, sau khi tiêu phí trăm vạn thần thạch, hắn được toàn bộ tin tức. Cuộc chiến này không phải vừa mới bắt đầu, mà đã đánh mấy năm.
Doãn gia còn là chủ lực một bên, bên còn lại cũng là một cái gia tộc lĩnh chủ gọi là Thương gia, hai bên đều vô cùng cường đại, mỗi bên liên hợp mấy cái đại lĩnh vực khai chiến.
Chiến tranh không phải vô duyên vô cớ đánh, mà là bởi vì một cái bảo địa.
Hai bên đều muốn tranh đoạt cái bảo địa này, nếu không cho dù Doãn gia và Thương gia cường đại đi nữa, uy vọng cao hơn nữa, cũng không có khả năng lôi kéo mấy cái lĩnh vực và vô số gia tộc cùng nhau khai chiến lâu như vậy.
Chiến đấu thật sự rất thảm liệt, hai bên đều có tử thương, quân đội bình thường càng không biết đã chết bao nhiêu, hai bên đánh lâu như vậy nhưng không có ý tứ dừng lại, ngược lại thù hận càng ngày càng sâu. Hiện tại chưa có ai dám qua bên kia, bởi vì không cẩn thận khả năng sẽ chết ở bên kia.
Lục Ly đau đầu, xem tình huống trong thời gian ngắn trận chiến này sẽ không dừng lại được, hắn không có khả năng cứ chờ đợi mãi, chỉ có thể nghĩ cách đi vòng qua, tiến vào bên trong lĩnh vực phát sinh chiến tranh.
Từ xa tới đây, không có khả năng không đi Doãn gia một chuyến, có được hay không đều phải đi một chuyến, gặp Doãn Thanh Ti một lần.
Để Lục Ly nghi ngờ còn có một chuyện!
Danh tiếng Doãn Như Lan rất lớn, là đệ nhất tiểu thư Doãn gia, giờ phút này chiến lực còn đạt tới Tứ Kiếp trung kỳ, Doãn Thanh Ti lại không có bất cứ danh tiếng gì. Lục Ly tìm hiểu vài lần, đều không có người nghe nói qua người tên Doãn Thanh Ti.
Theo Doãn Như Lan nói Doãn Thanh Ti là chị em họ của nàng? Vậy cũng là tiểu thư trực hệ Doãn gia, hơn nữa còn là thiên manh chi nữ, theo lý thuyết hẳn là rất nổi danh chứ.
- Mặc kệ!
Lục Ly lấy ra một phần bản đồ cẩn thận quan sát, lựa chọn sử dụng một cái lộ tuyến. Hắn chuẩn bị đi vòng qua, tiến vào Cổ Ngọc Lĩnh ở phía bắc Đoạn Kiếm Lĩnh, sau đó đi ngang qua Cổ Ngọc Lĩnh là có thể đến Đoạn Kiếm Lĩnh.
Sau khi bàn bạc cùng Tần Chiến và Cam Lâm, tự nhiên hai người đều nghe hắn. Lục Ly mang theo hai người tiếp tục truyền tống, nửa tháng sau đến một tòa tiểu thành ở gần Cổ Ngọc Lĩnh.
Cổ Ngọc Lĩnh đang ở trạng thái chiến tranh, vì phòng ngừa gian tế trà trộn vào, cho nên đóng cửa truyền tống trận bên ngoài, muốn tiến vào Cổ Ngọc Lĩnh, nhất định phải bay đi vào.
- Bay vào!
Lục Ly thu hai người vào Thiên Ly Châu, tiếp theo hóa thành một đạo thanh phong bay về phương nam xa xôi, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, một đường tránh khỏi thám báo. Thật ra Cổ Ngọc Lĩnh và Đoạn Kiếm Lĩnh là minh hữu, nhưng Lục Ly vẫn đề phòng một chút, không muốn xảy ra bất cứ phiền toái gì.
Một cái lĩnh rất lớn, nếu dựa vào Thần Hành Chu mà nói, đi qua liền đơn giản. Còn bay qua sẽ tương đối phiền toái, Lục Ly không thể bay quá huênh hoang, không thể bay quá nhanh, nếu không dễ dàng bị phát hiện.
Không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, đoán chừng một tháng rưỡi là có thể đi qua Cổ Ngọc Lĩnh, hơn nửa tháng đầu đúng là không xảy ra vấn đề, thám báo chỗ nào cũng có, nhưng lại không cách nào phát hiện ra Lục Ly.
Ngày thứ hai mươi tư!
Lục Ly bị phát hiện, nguyên nhân bị phát hiện rất cạn lời, khi hắn đi ngang qua một cái hiểm địa, vừa lúc bên trong có một đội người đang thám hiểm, bị hung thú bên trong đuổi giết ra ngoài, trùng hợp gặp hắn.
Sau khi bị thần niệm của người khoá chặt, Lục Ly lập tức khiêm tốn bay xuống, hơn nữa rất cung kính đứng ở một bên. Thế nhưng trong đội người kia có một người bay lại đây, mặt đầy nghi ngờ nhìn hắn, dò hỏi:
- Lệnh bài thân phận!
Lục Ly chớp chớp mắt, lấy ra một cái lệnh bài thân phận của Địa Ngục Phủ, đôi mắt người nọ lập tức lạnh xuống, nói:
- Đây là cái lệnh bài gì? Đó là lĩnh vực nào?
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, trên mặt lại không hề dao động, thuận miệng nói:
- Dương Quan Lĩnh.
- Bậy bạ!
Trong tay lão giả Tam Kiếp đỉnh phong kia lập tức xuất hiện binh khí, phẫn nộ quát:
- Gian tế to gan dám trà trộn vào Cổ Ngọc Lĩnh, lập tức thúc thủ chịu trói, nếu không giết chết bất luận tội.
- Vù vù!
Đám người bên kia bị kinh động, lập tức bay vụt sang bên này, bao vây Lục Ly lại. Thế nhưng mọi người nhìn thấy Lục Ly chỉ là Nhị Kiếp đỉnh phong, ngược lại cũng không quá khẩn trương. Ở đây thấp nhất cũng là Tam Kiếp đỉnh phong, lại còn có hai võ giả Tứ Kiếp, bọn họ có gì phải sợ chứ?
Đám người này có hai võ giả Tứ Kiếp, hai người kia bộ dạng như công tử ca, thân mặc cẩm y, tuổi còn trẻ, tuổi trẻ như thế có thể đạt tới Tứ Kiếp khẳng định là con cháu đại gia tộc.
Nhóm người này không có bất cứ áp lực gì đối với Lục Ly, đánh chết bọn họ cũng vô cùng nhẹ nhàng. Vấn đề là Cổ Ngọc Lĩnh và Doãn gia là liên minh, Lục Ly cứ giết như vậy, đến lúc đó sẽ làm Doãn gia khó xử, khiến Doãn Thanh Ti Doãn Như Lan khó xử.
Hắn và Doãn Thanh Ti là bằng hữu, nhưng đó là bằng hữu ở Phàm Nhân Giới, nhiều năm không gặp như vậy, Doãn Thanh Ti sẽ còn nhận ra hắn sao?