Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3195 - Chương 3182: Cổ Gia

Bất Diệt Long Đế Chương 3182: Cổ gia

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tuy Doãn Như Lan hạ giới đến Nhị Trọng Thiên đơn độc gặp hắn một lần, còn ra tay giúp hắn, nhưng động đến lợi ích căn bản của gia tộc, Doãn Như Lan sẽ đứng ở bên hắn sao? Lại nói Doãn Như Lan cũng chỉ là một vị tiểu thư, không phải cao tầng chân chính của Doãn gia.

Cho nên Lục Ly cũng không có động thủ, mà chắp tay nói:

- Từ từ chư vị, ta là bằng hữu Doãn gia, ta không phải gian tế, tới đây là muốn xuyên qua Cổ Ngọc Lĩnh đi Đoạn Kiếm Lĩnh tìm Doãn Như Lan.

- Doãn Như Lan?

Đám người ngẩn ra, đôi mắt hai vị công tử kia sáng ngời, tiếp theo lập tức trào phúng. Một thanh niên có dáng người tương đối cao lớn cường tráng lập tức cười nhạo lên:

- Miệng toàn hồ ngôn loạn ngữ, dựa vào bộ dạng này của ngươi, còn có thể là bằng hữu của Lan tiểu thư sao? Bắt lấy!

- Từ từ!

Lục Ly lại quát lên lần nữa, lạnh lùng nói:

- Đừng ép ta động thủ, các ngươi là minh hữu với Doãn gia, ta không muốn tổn thương hòa khí.

- Ha ha ha!

Người ở bốn phía đều nở nụ cười, một tên Nhị Kiếp đỉnh phong nho nhỏ, mở mồm liền nói là bằng hữu của Doãn Như Lan, còn không muốn tổn thương hòa khí, gian tế này thật sự nghĩ bọn hắn là kẻ ngu ngốc sao?

- Hưu!

Lão giả Tam Kiếp đỉnh phong kia động thủ, thân hình hắn chợt lóe lên, tay biến thành móng vuốt hung hăng chộp tới cổ Lục Ly, muốn bắt sống Lục Ly sau đó khảo vấn một phen.

- Hừ!

Lục Ly không có biện pháp, bỗng nhiên nắm tay đánh tới, lão giả kia phản ứng không tệ, móng vuốt lập tức biến thành nắm tay đối chưởng cùng Lục Ly.

- Rắc!

Một đạo thanh âm xương cốt đứt gãy vang lên, nhưng không phải xương cốt Lục Ly đứt gãy, mà là xương tay tên Tam Kiếp đỉnh phong kia vỡ vụn, thân hình bay ra như bao tải rách.

- Hả…

Đám người lập tức ngây ngốc, mở to hai mắt nhìn Lục Ly, dường như đang nghĩ vì sao Nhị Kiếp đỉnh phong có lực lượng lớn như vậy?

- Vô Thượng Thần Thể!

Rất nhanh đã có người phản ứng lại, vừa rồi Lục Ly động thủ, khí thế trên người phóng thích ra, thật sự là Nhị Kiếp đỉnh phong. Nhị kiếp có thể có được lực lượng lớn như thế, chỉ có Vô Thượng Thần Thể là có thể giải thích.

- Giết hắn!

Một tên công tử quát lớn, Thiên Ly Châu của Lục Ly chợt lóe sáng, U Linh Vương xuất hiện, hơi thở hung lệ lập tức tràn ngập mà ra. Tên công tử kia vừa muốn động, lập tức bị dọa sợ, kinh hoảng nhìn U Linh Vương.

- Như này đã tin tưởng ta là bằng hữu của Như Lan tiểu thư chưa?

Lục Ly lạnh lùng cười nói, thấy mọi người không có phản ứng, trong tay hắn xuất hiện một thanh phi kiếm màu xanh lục, sau khi quán chú thần lực, thần uy phi kiếm bao phủ khắp nơi, Lục Ly lại quát lạnh lần nữa:

- Có đủ hay không?

Đám người có chút ngây ngốc, nhưng không có ai nói chuyện, Lục Ly suy nghĩ một chút thả Quỷ Ảnh ra, lại trầm quát lần nữa:

- Có đủ hay không? Nếu không đủ, ta cũng chỉ có thể đánh chết toàn bộ các ngươi, lấy chuyện đó chứng minh ta có năng lực trở thành bằng hữu với Lan tiểu thư.

- Đủ rồi đủ rồi!

Hai tên công tử bị dọa sợ, liên tục gật đầu, người còn lại cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh sợ, thực lực Lục Ly biểu lộ đã vượt qua Tứ Kiếp, thậm chí hơi thở của U Linh Vương còn có thể so với Tứ Kiếp trung kỳ. Hắn còn có mảnh vỡ Đế Binh, những thứ này hoàn toàn đủ tư cách trở thành bằng hữu của Doãn Như Lan.

- Nếu đã như vậy, làm phiền chư vị đừng cản ta đi Đoạn Kiếm Lĩnh, người bên kia tự nhiên biết ta có phải gian tế hay không.

Lục Ly trầm quát lên, tên công tử cao lớn trầm ngâm một lát nói:

- Nếu các hạ nói là bằng hữu của Lan tiểu thư, vậy có tín vật không?

Tự nhiên Lục Ly không có tín vật, thời điểm Doãn Như Lan đi không có để lại cái gì, Lục Ly lắc lắc đầu. Vị công tử kia suy nghĩ một chút nói:

- Nếu không các hạ vào trong thành ở trước? Chúng ta phái người đi thông báo Doãn gia, nếu bên kia xác định không có vấn đề, chúng ta sẽ mở ra vực môn đưa các hạ trực tiếp đi qua.

Lục Ly trầm ngâm một lát, hỏi:

- Các ngươi là người gia tộc nào?

Tên công tử kia ôm quyền nói:

- Tại hạ là Cổ Trang, con cháu Cổ gia Cổ Ngọc Lĩnh, vị này chính là đệ đệ ta Cổ Hà.

- Cổ gia!

Lục Ly gật gật đầu, gia tộc làm lĩnh chủ ở Cổ Ngọc Lĩnh chính là Cổ gia, không ngờ gặp được công tử Cổ gia ở đây? Thế nhưng bên cạnh hai tên công tử này đều không có võ giả Tứ Kiếp hộ vệ, xem ra không phải công tử quan trọng của Cổ gia.

Nếu là người Cổ gia, Lục Ly cũng liền an tâm, căn cứ tình báo Cổ gia và Doãn gia chính là thế giao nhiều năm. Nếu hắn là bằng hữu của Doãn Như Lan, chắc chắn Cổ gia sẽ không làm xằng làm bậy giết hắn.

Có thể mở ra vực môn, như vậy càng tiện, Lục Ly cũng không có cứ bay qua mãi, nếu không người Cổ gia sẽ cho rằng hắn là gian tế, đến lúc đó sẽ càng phiền toái.

Thấy Lục Ly đồng ý đi vào trong thành, sự nghi ngờ trong lòng Cổ Trang cũng giảm bớt, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười nói:

- Vị công tử này họ gì?

- Lục Ly!

Lục Ly tự báo tên tuổi, suy nghĩ một chút bổ sung nói:

- Trở về các ngươi chỉ cần báo tên của ta ra là được, tự nhiên Lan tiểu thư sẽ biết là ta.

- Lục công tử, được!

Cổ Trang thấy Lục Ly nói như vậy, càng thêm tín nhiệm hắn. Nếu không Lục Ly đi theo hắn vào trong thành, đưa tin qua Doãn Như Lan nói không quen biết hắn, vậy hắn sẽ bị coi thành gian tế.

Lục Ly thu hồi U Linh Vương, thế nhưng lại giấu phi kiếm ở trong tay áo. Cũng may thần binh này không cần quán chú thần lực, không có bất cứ thần uy gì lộ ra, giống như một thanh thần binh bình thường.

Mọi người bay vào bên trong thành, đám người vây quanh Lục Ly vào giữa, sợ Lục Ly làm xằng làm bậy. Chỉ có xác định thân phận, mới có thể hoàn toàn yên tâm.

Gần đó có một cái tiểu thành, sau khi mọi người đến tiểu thành, Cổ Trang mời Lục Ly đi đến Cổ Kiếm Thành, nhất mạch bọn họ ở trong thành này. Lục Ly không có nửa điểm cố kỵ, theo mọi người truyền tống đến đại thành.

Bình Luận (0)
Comment