Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly bước nhanh đi qua, đến ngoài rìa thần văn thì đẩy ra cổ đồng cầm trong tay, từng dải sáng nở rộ bao phủ lên hắn.
Thần văn mênh mông từ cổ đồng lập tức kinh động người bên phe Thương Long, vô số người đưa mắt qua, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên, và thắc mắc, khuôn mặt Lục Ly xa lạ, tại sao hắn có mảnh nhỏ thánh binh?
Oong!
Thần văn dưới đất lập tức bị kích phát, từng ngọn lửa lam sẫm bốc lên cao, Lục Ly thoáng chốc cảm giác như nhảy vào biển lửa. Lửa bên ngoài tuy bị dải sáng ngăn trở, nhưng nhiệt độ cao thẩm thấu vào, khiến làn da toàn thân Lục Ly trở nên nóng bỏng.
Đương nhiên, chút nhiệt độ này vô dụng với Lục Ly, thân thể của hắn mấy năm nay tuy rằng tiến bộ không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng vẫn luôn tăng tiến, chỉ bằng thân thể hắn hẳn là có thể chống cự một kích của võ giả Tứ Kiếp sơ kỳ mà không chết.
Lục Ly từng bước đi tới trước, lửa càng lúc càng nhiều, nhiệt độ nâng cao, áo và tóc của hắn không chịu nổi bốc khói, dần bị đốt trọi. Nhóm Doãn Nhược Lan lập tức dời đi ánh mắt, may mà bên dưới Lục Ly có mặc một cái quần đùi màu vàng, đây là một món báu vật, chịu nhiệt rất tốt, là báu vật tránh lửa.
Dần dà, tóc, áo của Lục Ly bị đốt trọi, hắn cũng đi tới khu vực lúc trước Doãn Thiên Phạn đến, hắn hít một hơi thật sâu, bước chân ngừng lại.
“Bác Long thuật!”
Từng đợt Thần Lực điên cuồng vận chuyển trong người Lục Ly, di chuyển theo quỹ tích kỳ dị, từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra hơi thở cường đại, giống như một con mãnh thú tuyệt thế đang thức tỉnh, từng đợt khí huyết cường đại tỏa ra, tràn ngập toàn bộ đại điện.
- Ô...
Tập thể bị rung động, đa số người Doãn gia cực kỳ ngạc nhiên, Lục Ly là một cường giả ẩn giấu? Khí huyết này quá mạnh, chỉ riêng khí huyết đã mạnh hơn Doãn Thiên Phạn.
“Không tệ!”
Cảm thụ được toàn thân đều tràn ngập sức mạnh cường đại, Lục Ly vẻ mặt phấn chấn bước tới trước một bước, phía dưới bốc lên lửa màu trắng, nhiệt độ cao cực nóng dâng lên khiến toàn thân Lục Ly toát ra khói đen.
“Tuyệt!”
Tuy bốc khói nhưng chỉ bị thương ngoài da, Lục Ly còn có thể chịu đựng được, hắn thúc đẩy cổ đồng, từng bước một tiến lên, mười mấy giây đã lao ra khoảng cách hơn ba nghìn bước.
- Lợi hại!
Người của Doãn gia lần lượt hoan hô, nói sao thì Lục Ly đi xa hơn Doãn Thiên Phạn, đã đáng giá mọi người bội phục, cũng cho mọi người hy vọng. Lục Ly đã nói chỉ cần lấy được ba món báu vật thì có thể đi ra.
“Chủ nhân, không thể đi tới nữa!”
Lục Ly một hơi đi hơn sáu nghìn bước, Huyết Linh Nhi truyền âm:
“Thần văn phía trước lại thay đổi, lửa chắc chắn sẽ càng thêm bá đạo, ta phỏng chừng ngươi không chịu nổi.”
“Lại đổi?”
Lục Ly âm thầm kêu khổ, cách ba món báu vật đã không xa, chỉ có ba, bốn nghìn bước, chẳng lẽ hắn chỉ có thể nhìn nhau từ xa?
Xèo xèo!
Nếu đã đến đây rồi thì Lục Ly không thể bỏ cuộc dễ dàng, hắn cắn răng tiếp tục tiến lên, đi thêm mấy trăm bước, ngọn lửa phía trước quả nhiên thay đổi.
Từng ngọn lửa màu đen phực cháy, bao trùm Lục Ly, cả người hắn bốc cháy lửa hừng hực, lần này không chỉ đốt lớp biểu bì, lửa xâm nhập vào người, cảm giác toàn thân bị thiêu đốt.
“Lùi!”
Lục Ly không có do dự, cấp tốc lùi nhanh, chớp mắt lùi về, hắn cũng lăn lộn dưới đất, đau đến mức toàn thân run rẩy.
Doãn Nhược Lan sốt ruột trầm giọng quát:
- Mau chữa thương cho hắn!
Doãn Thành Duệ lập tức đưa Lục Ly vào Thần Khí không gian, ném hắn vào một cái ao nhỏ, lại cho hắn ăn dược chữa thương hàng đầu.
Trông vết thương của Lục Ly khá nặng, nhưng thân thể của hắn quá mạnh, lùi lại cũng nhanh, cho nên lửa không tạo thành vết thương nghiêm trọng, chỉ bị thương ngoài da.
Lục Ly bò dậy, ngồi xếp bằng trong ao nhỏ, hắn phát hiện nước trong ao không phải nước bình thường, mà là một loại linh dược đặc biệt, có hiệu quả chữa thương ngoài da rất tốt.
Nhờ ăn linh dược hàng đầu, cộng thêm nước thánh trong ao nước, qua hơn một ngày Lục Ly đã gần lành vết thương ngoài da, nhưng hắn không ra khỏi ao nước, mà là dựa vào cạnh ao thiếp ngủ.
Bác Long thuật quả nhiên có di chứng!
Hơn một canh giờ sau, Lục Ly bắt đầu từ từ cảm giác mệt mỏi, qua hai canh giờ thì mí mắt nặng trĩu, qua ba canh giờ, hoàn toàn không chịu nổi hôn mê.
Doãn Thành Duệ trông thấy Lục Ly chỉ bị ngất, vết thương nhanh chóng khép lại thì không lo lắng, cho rằng hắn giống như Doãn Thiên Phạn, linh hồn bị thương, cần tĩnh dưỡng.
Lục Ly ngủ suốt hai ngày, tỉnh lại phát hiện tinh thần phơi phới, vết thương toàn thân chẳng những khép lại hoàn toàn, cảm giác cơ thể biến mạnh lên.
“Thật sự mạnh hơn!”
Lục Ly cẩn thận cảm ứng một phen, trong lòng mừng rỡ.
Lục Ly suy tư, loáng thoáng hơi hiểu. Có lẽ Bác Long thuật tạm thời nâng cơ thể lên độ cao mới, kích phát tiềm năng toàn thân, rồi bị lửa cường đại thiêu hủy thân thể, tổn hại nặng cơ thể, kích phát tiềm năng cơ thể thêm lần nữa, cuối cùng có nước thánh và dược chữa thương hàng đầu trị liệu, khiến thân thể được đến chữa khỏi và bổ dưỡng.
Tức là, thân thể trải qua ba đợt biến đổi, kích phát, phá hư, trọng sinh!
Trong ba đợt biến đổi, thân thể trải qua tẩy rửa, cũng sẽ tự nhiên biến mạnh. Hơn nữa không phải tăng cường một chút, Lục Ly cảm giác giống như luyện hóa hơn mười gốc thần dược vậy.
“Tuyệt!”
Lục Ly bò dậy, mặc đồ mới, đi qua đi lại, cảm giác toàn thân khỏe chưa từng có, hắn ngồi xếp bằng tu luyện tại chỗ.
Mới vừa tu luyện hơn một canh giờ, Doãn Thành Duệ đã tiến vào, hắn nhìn thấy Lục Ly ngồi xếp bằng trên mặt đất tu luyện, hân hoan đi tới hỏi:
- Lục Ly, ngươi cảm thấy thế nào?
- Không sao rồi, đã khỏe!
Lục Ly mở mắt ra, cười nói:
- Nước thánh của ngươi không tệ, năng lực khôi phục đặc biệt mạnh.
- Đương nhiên rồi.
Doãn Thành Duệ hơi kiêu ngạo nói:
- Đây là Tiên Nhân Ngọc Tủy, rất hiếm hoi, ta khó khăn lắm mới kiếm được, lấy trong một di tích thượng cổ. Nếu bán những ngọc tủy này thì ít nhất trị giá trăm ức Thần Thạch.
- Trăm ức...
Lục Ly bĩu môi, siêu cấp gia tộc đúng là giàu, hở chút là trăm ức. Phải biết rằng Mục gia cho hắn trăm ức gần như dọn sạch kho trong gia tộc.
Lục Ly đứng lên nói:
- Đi đi, ra ngoài!
- Tốt!