Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bùm!
Lão giả lại lần nữa vỗ ra một chưởng, thần văn không chịu nổi vỡ vụn, lão giả phát hiện Lục Ly mê man và Thánh Hoàng Chi Nữ ở bên dưới. Khi trông thấy Thánh Hoàng Chi Nữ, trong mắt người này lộ tia bị hút hồn.
Trông giống như một con sói thấy dê núi trần trụi.
Vèo!
Lão nhân như con sói lao xuống, một bàn tay khô gầy nhanh như tia chớp chộp hướng cổ Thánh Hoàng Chi Nữ. Thánh Hoàng Chi Nữ rất xinh đẹp, khí chất xuất trần, tuy hơi thở sinh mệnh trên người rất yếu, trong mắt cũng không có tình cảm của loài người, nhưng càng như vậy càng hấp dẫn lão nhân này.
Lão giả rõ ràng động sắc tâm, chuẩn bị bắt lấy Thánh Hoàng Chi Nữ, cho nên hắn không có thả ra công kích cường đại, mà là vươn ra một bàn tay, muốn khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ.
Huyết Linh Nhi không hiểu đạo lý lớn, nàng chỉ biết lão nhân này muốn công kích bọn họ, tự nhiên muốn phản kích. Thánh Hoàng Chi Nữ vươn một bàn tay xinh đẹp ra vỗ mạnh về phía ngực lão nhân.
Lão giả nhìn thấy Thánh Hoàng Chi Nữ ra tay nhưng không có uy thế gì lớn thì không thèm để ý, tiếp tục chộp hướng cổ nàng. Bàn tay chưa chạm vào cổ Thánh Hoàng Chi Nữ thì tay của nàng đã vỗ vào ngực lão nhân.
Bùm!
Lão nhân cảm giác lực lượng lớn truyền đến, lòng bàn tay của Thánh Hoàng Chi Nữ còn toát ra năng lượng màu trắng, năng lượng truyền vào người, làm nổ phần ngực chiến giáp của người này, lồng ngực lõm vào một chưởng ấn.
Lão nhân bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi, trong mắt tràn ngập ngạc nhiên. Không ngờ mỹ nữ thoạt trông phi thường mảnh mai mà có sức mạnh công kích lớn như vậy?
- Hừ!
Lão nhân ngưng tụ một bàn tay lớn vỗ mạnh xuống đất, Huyết Linh Nhi sợ bàn tay lớn đánh bị thương Lục Ly, cho nên không chần chừ, thân thể bay lên trên, vươn bàn tay nhỏ vỗ hướng bàn tay lớn bên trên.
Bùm!
Thánh Hoàng Chi Nữ bị đập rớt mạnh xuống, nhưng bàn tay lớn bên trên bị chấn nát. Lão nhân trông thấy Thánh Hoàng Chi Nữ che chở Lục Ly như vậy thì lại thả ra bàn tay lớn.
Bùm bùm bùm!
Huyết Linh Nhi nhiều lần bay lên, lại bị đập rớt xuống. Lão nhân nhếch mép trêu cợt, không phát ra thần thông khác, liên tục dùng bàn tay lớn đập xuống, hắn chống mắt xem Thánh Hoàng Chi Nữ có thể chịu đựng bao nhiêu đợt công kích. Tiểu mỹ nhân yểu điệu như vậy nhiều lần bị hắn đập rớt xuống, cảm giác sung sướng khó tả.
Ầm ầm ầm!
Bị đánh bay ra mấy chục lần sau, tay của Thánh Hoàng Chi Nữ rốt cuộc gãy xương, chỉ có thể dùng một bàn tay khác đỡ đòn.
Lão nhân nhếch mép châm biếm:
- Tiểu mỹ nhân, ngươi có mấy bàn tay? Ngươi không đánh lại ta, đừng giãy giụa, ngoan ngoãn đi theo đạo gia, đạo gia mang ngươi ăn sung mặc sướng.
Thánh Hoàng Chi Nữ không nói chuyện được, cho dù Huyết Linh Nhi có thể khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ nói chuyện cũng không để ý tới lão nhân, Huyết Linh Nhi lần lượt xông lên. Lão nhân đứng trên hư không, nhiều lần dùng bàn tay to đập xuống, dự định chấn thương Thánh Hoàng Chi Nữ rồi mới ra tay bắt giữ.
Ầm ầm ầm!
Lại lần nữa đập xuống mấy chục chưởng, hai tay của Thánh Hoàng Chi Nữ đều bị bẻ gãy, tuy rằng có thể từ từ khôi phục, nhưng giờ phút này hai tay không động đậy được, sức chiến đấu tự nhiên giảm mạnh.
Rất rõ ràng, lão nhân này là cường giả Ngũ Kiếp, tùy tiện vỗ ra bàn tay to đã khiến Thánh Hoàng Chi Nữ không chịu nổi, nếu như là Tứ Kiếp đỉnh phong thì chắc chắn nàng sẽ không bị thương.
Vèo!
Lão nhân như con sói lao xuống dưới, lại chộp hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Hai tay Thánh Hoàng Chi Nữ bị gãy, chỉ có thể lao người lên, chân đá vào ngực lão nhân.
Oong!
Một bàn tay của lão nhân bỗng lóe sáng, một bao tay kim loại to lớn xuất hiện chộp hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Chân của Thánh Hoàng Chi Nữ bị lão nhân bắt lấy, không thể giật ra.
Lão nhân cười dâm nhìn chân thon dài của Thánh Hoàng Chi Nữ, tặc lưỡi nói:
- Chân xinh đẹp biết bao, không nên dùng nó đá người.
Thánh Hoàng Chi Nữ gắng hết sức giãy giụa, nhưng phát hiện dưới bàn tay khổng lồ này, nàng biến thành một con dê con, không thể vùng thoát được.
“Chủ nhân, chủ nhân!”
Huyết Linh Nhi bất lực nhiều lần thầm gọi Lục Ly, hiện giờ nàng không có cách nào, chỉ có thể hy vọng Lục Ly sớm tỉnh lại. Đáng tiếc Lục Ly lần này quá yếu, gọi cỡ nào cũng không tỉnh được, luôn im lặng.
- Muốn gọi tình lang của ngươi giúp ngươi?
Lão giả nhìn thấy Thánh Hoàng Chi Nữ thỉnh thoảng liếc hướng Lục Ly, nhếch mép lạnh lùng cười:
- Vậy ta giết tình lang của ngươi trước, cắt đứt nhớ nhung của ngươi.
Xoẹt!
Lão giả trong tay xuất hiện một thanh trường đao, giơ trường đao chém mạnh xuống Lục Ly ở bên dưới, một ánh đao hẹp dài xé gió chém mạnh xuống người Lục Ly.
Lục Ly không bị gì, nhưng tiểu đảo lại bị đao xẻ ra, từ giữa đảo hiện ra một vết nứt sâu, Lục Ly bị chém rơi vào khe rãnh.
Mặc dù rơi vào khe rãnh, bị nước biển nuốt chửng nhưng Lục Ly vẫn không có tỉnh lại. Lão giả nhìn lướt qua, lại bị giật mình, Lục Ly như vậy? Chẳng lẽ có chí bảo?
Lão giả suy nghĩ một hồi, mang theo Thánh Hoàng Chi Nữ, lao xuống dưới, định bắt luôn Lục Ly, mang cả hai đi. Lão nhân lao nhanh xuống, giây lát đến bên cạnh Lục Ly, trên tay xuất hiện một thanh chủy thủ màu lam sậm, trên chủy thủ rậm rạp thần văn, thần quang lấp lánh, rõ ràng là chí bảo.
Chủy thủ đâm mạnh vào cổ Lục Ly, nhưng vào thời khắc này, một hạt châu trong tay Lục Ly lóe sáng, một con cự thú xuất hiện, tựa như tia chớp cào lão nhân. Lục Ly mở mắt ra, thần thiết xuất hiện trong tay kia, rót Thần Lực vào vỗ mạnh vào đầu lão nhân.
Đúng vậy!
Thật ra vừa rồi Lục Ly đã tỉnh, tuy rằng rất yếu ớt, Huyết Linh Nhi hết lần này đến lần khác kêu gọi khiến hắn giật mình tỉnh lại. Hắn tỉnh nhưng không mở mắt ra, cũng không có biểu lộ ra khác lạ, lặng lẽ thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống. Vừa rồi lão giả công kích Lục Ly nhưng hắn không phản ứng gì, chỉ vì chờ giây phút này.
Cường giả Ngũ Kiếp, nếu dưới tình huống bình thường thì Lục Ly tuyệt đối không giết chết được. Lục Ly chỉ có một lần cơ hội, là giờ phút này tập kích, nếu không thể đánh chết lão ma này thì hắn và Huyết Linh Nhi đều phải chết.