Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3320 - Chương 3307: Ngô Hữu Đạo

Bất Diệt Long Đế Chương 3307: Ngô Hữu Đạo

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lão ma bị U Linh Vương hấp dẫn sự chú ý, dù sao khí huyết của U Linh Vương mãnh liệt như vậy, trong mắt Lục Ly lộ tia mừng, giơ thần thiết đánh mạnh vào đầu lão ma.

Hết thảy đều rất hoàn mỹ, Lục Ly mưu đồ vừa đúng, nhưng hắn đánh giá thấp tốc độ phản ứng của cường giả Ngũ Kiếp, cũng đánh giá thấp kinh nghiệm chiến đấu của lão nhân này.

Lão nhân nhìn lướt qua U Linh Vương rồi thu về ánh mắt, con ngươi như tên bắn quét qua Lục Ly. Trong tay hắn xuất hiện báu vật hình dạng nửa mảnh thuẫn tròn, thúc đẩy Thần Lực, tấm thuẫn bắn ra ánh sáng chói lòa, thần uy mênh mông, rõ ràng là mảnh nhỏ thánh binh.

Đùng!

Thần thiết của Lục Ly đánh vào nửa mảnh tấm thuẫn, luồng uy năng khủng bố nổ tung, hải đảo nhỏ kia vốn đã bị chém một khe rãnh lớn, giờ phút này trực tiếp bị đánh tan. Nước biển sôi trào, dẫn phát sóng thần kinh thiên.

- Hừ!

Lão giả hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không nhìn U Linh Vương, chủy thủ đâm ngược vào ngực Lục Ly, tốc độ quá nhanh, Lục Ly không cách nào tránh đi, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy chủy thủ xẹt qua ngực.

Lục Ly không có thả ra Bác Long thuật, thân thể tuy rằng rất cường đại nhưng không ngăn nổi chủy thủ này, da thịt bị rạch đứt, nếu không có xương cốt ngăn trở, giờ phút này phỏng chừng hắn đã bị chém thành hai khúc. Mặc dù như vậy, mấy khúc xương bị để lại vết nứt sâu thẳm.

Bùm!

Lão ma tung một chân đá mạnh, Lục Ly như bao tải rách bay ra, trong miệng máu phun như suối, rõ ràng bị thương không nhẹ.

“Tiêu đời!”

Lục Ly ọc từng ngụm máu, hắn vốn đã rất yếu ớt, hiện tại lại bị thương, thân thể càng yếu đuối.

Vừa rồi là cơ hội duy nhất của hắn, không thể đánh chết hoặc là tổn hại nặng lão nhân này thì hắn không có cơ hội thứ hai, cường giả Ngũ Kiếp này sẽ không cho hắn cơ hội nữa.

Quả nhiên!

Lão ma nhanh chóng đuổi theo, cất chủy thủ vào, lấy ra một thanh chiến đao liên tục chém hướng Lục Ly, từng luồng ánh đao không ngừng chém ra, Lục Ly liên tục bị đánh bay.

Một chân tự do của Thánh Hoàng Chi Nữ liên tục đá lão nhân lão ma, tiếc rằng tay của người này không ngừng run run, Thánh Hoàng Chi Nữ nhiều lần đá hụt, cho dù ngẫu nhiên đá trúng một cước cũng không tổn thương lão nhân quá lớn. Sức tấn công chủ yếu của Thánh Hoàng Chi Nữ nằm ở tay, sức tấn công của chân không mạnh.

Lục Ly lần lượt bị đánh bay, tuy rằng chiến đao thả ra sức tấn công không phải đặc biệt hung tàn, nhưng nhiều lần đánh bị thương Lục Ly, khiến hắn bị chấn máu phun như suối.

Vù vù vù!

Lục Ly nhiều lần muốn bay đến gần lão ma, U Linh Vương cũng lần lượt bay tới, nhưng đều bị lão ma thoải mái đánh bay. Cường giả Ngũ Kiếp hoàn toàn không cùng khái niệm với Tứ Kiếp, tùy tiện thả ra công kích đều có thể khiến Lục Ly cảm giác vô lực đối kháng.

Lục Ly cũng muốn phi độ hư không, nhưng nếu hắn cưỡng bức phi độ hư không rời đi thì Huyết Linh Nhi làm sao bây giờ? Hơn nữa lão ma chắc chắn sẽ công kích cửa nhỏ màu vàng, đến lúc đó bị cưỡng bức văng ra, hiện giờ Lục Ly yếu ớt như vậy, rất có thể sẽ bị nghiền nát.

Lão ma có kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, Lục Ly ẩn chứa nhiều chỗ kỳ dị, cho nên người này lựa chọn chiến thuật an toàn, công kích từ xa, trước tiên chấn bị thương nặng Lục Ly rồi tính tiếp.

Lão nhân lần lượt công kích, U Linh Vương cùng Lục Ly rất nhanh đầy rẫy vết thương. Lục Ly thu U Linh Vương, thần thiết vào, sức chiến đấu của U Linh Vương còn quá yếu, nếu là U Linh Vương dạng trưởng thành thì có thể miễn cưỡng đối kháng, dạng vị thành niên đấu với Tứ Kiếp hậu kỳ còn khó khăn, sao có thể bị thương Ngũ Kiếp?

Ầm ầm ầm ầm!

Lục Ly lần lượt bị đánh bay ra, lão nhân này dùng Thần Lực công kích khác với người ta công kích bằng Thần Lực, có một chút năng lượng đi vào cơ thể Lục Ly, ăn mòn thân thể và Thần Lực của hắn. Cứ tiếp tục công kích kiểu này sẽ khiến Lục Ly càng lúc càng yếu ớt, cuối cùng chỉ có thể khoanh tay chịu chết.

Ngân Viêm Hải Vực phi thường nguy hiểm, Lục Ly đã sớm chuẩn bị tâm lý, nơi này có nhiều lão ma, đi một mình mà gặp phải lão ma chắc chắn sẽ bị giết, nhưng Lục Ly không ngờ rằng ngày này đến sớm như vậy.

Trong đầu Lục Ly vô số ý niệm vụt qua, lại phát hiện trước mặt thực lực tuyệt đối, dù hắn dùng bất cứ mưu kế gì đều vô dụng, một con thỏ khi ở trước mặt mãnh hổ, có nhảy nhót cỡ nào cũng vô ích.

Xoẹt!

Lão ma bỗng thay đổi mô thức công kích, thả ra từng luồng chỉ phong mềm nhẹ, những chỉ phong này như rắn độc chui vào cơ thể Lục Ly, khiến thân thể của hắn càng thêm yếu ớt, Thần Lực cũng bị áp chế.

Bùm!

Lão ma thu lại thần binh, bỗng tung nắm đấm, nắm tay biến thành từng đợt quyền ảnh liên tục đánh vào đầu Lục Ly, không phải đánh một đấm mà là hơn ba mươi quyền cùng bay tới.

Ầm!

Lục Ly vốn đã rất yếu, bị trúng nhiều quyền cùng một lúc, đầu chấn động mạnh, thoáng chốc hôn mê. Huyết Linh Nhi nặng nề thở dài, sức chiến đấu của nó và Lục Ly ở trước mặt cường giả Ngũ Kiếp tựa như trẻ mới sinh, không phải đối thủ cùng đẳng cấp.

- Tiểu mỹ nhân, ta giết tình lang của ngươi trước rồi mang ngươi về, yêu thương ngươi!

Lão ma háo sắc nhìn Thánh Hoàng Chi Nữ, thân thể mềm mại hoàn mỹ, khí chất kỳ dị của Thánh Hoàng Chi Nữ khiến hắn cảm thấy phi thường động lòng, lòng ngứa ngáy, muốn ‘ăn’ Thánh Hoàng Chi Nữ ngay tại chỗ.

Vèo!

Vào thời khắc này, bầu trời phía nam đột nhiên vang lên một tiếng xé gió, tiếp đó một chiếc xe chiến bay nhanh đến, xe chiến không lao thẳng tới mà là từ bên cạnh lướt qua.

Vèo!

Một chiếc xe chiến khác bay theo sau, hai chiếc xe chiến một trước một sau, trên mỗi chiếc có hai người đứng, nếu Lục Ly giờ phút này không hôn mê chắc chắn sẽ nhận ra bốn người này.

- Ủa?

Một nữ nhân đứng trên xe chiến đằng trước nhìn thoáng qua, lộ vẻ mặt bất ngờ, nàng không nhìn Lục Ly, cũng không nhìn lão ma Ngũ Kiếp, mà là nhìn chằm chằm Thánh Hoàng Chi Nữ.

- Nữ tử này có chút quái dị!

Một lão nhân đứng cạnh nàng kia nhìn thoáng qua, lấy làm lạ nói:

- Nữ nhân này hẳn là chẳng phải người sống? Tuy rằng có hơi thở sinh mệnh, nhưng rõ ràng chết đi rất nhiều năm, nàng bị đoạt xá...

Bình Luận (0)
Comment