Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3455 - Chương 3442: Đại Phúc Duyên

Bất Diệt Long Đế Chương 3442: Đại phúc duyên

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lộc đại nhân thấy Lục Ly ngập ngừng bèn cười nói:

- Vị bằng hữu này, ngươi không cần lo lắng bọn ta liên lụy ngươi, nếu gặp phải tình huống nguy cơ sinh tử, chúng ta đại nạn lâm đầu tự lo thân mình là được. Đi cùng nhau, như thế chí ít có thể tương hỗ chiếu ứng một phen.

- Đúng vậy, đúng vậy, vị đại nhân này, mang theo chúng ta đi!

- Vị đại nhân này, xin ngài thương xót, mang theo chúng ta cùng đi.

- Đại nhân, chỉ cần ngài mang theo chúng ta, trên đường chúng ta có thể hầu hạ lão nhân gia ngài!

Đám người xung quanh dồn dập phụ họa, mấy nữ tu sĩ kia còn giở trò làm nũng, Lục Ly nghe mà nổi hết cả da gà, nhịn không được khoát tay nói:

- Vậy được, nguyện ý đi cùng thì bước ra, chẳng qua nếu gặp phải cục diện nguy hiểm, ta sẽ không quản, ai lo thân người nấy.

Sau một phen thương lượng, có chừng hai trăm người nguyện ý rời đi, một trăm người còn lại không nguyện đi, định một mực bế quan tu luyện ở đây. Lục Ly nói cách khống chế Thần Văn cho một tên cường giả Ngũ Kiếp ở lại, sau đó cùng Lộc đại nhân dẫn theo hai trăm người đi ra.

Hô hô!

Vừa ra bên ngoài, hít thở không khí mới mẻ, Lục Ly cảm giác tinh thần khẽ chấn, đè nén trong lòng bấy lâu cũng tiêu tán đi nhiều. Đám người xung quanh cũng tương tự, trong sơn cốc thời thời khắc khắc được che phủ bởi Thần Văn, không khí tự nhiên khó mà trong lành cho được.

- Đi thôi!

Lục Ly và Lộc đại nhân liếc nhau, dẫn chúng nhân đi về hướng bắc, Lộc đại nhân sóng vai đi chung với Lục Ly, có chút hiếu kỳ hỏi dò:

- Khí tức sinh mệnh tiểu hữu đây còn rất trẻ, tuổi tác ngươi chắc không lớn?

Lục Ly khẽ gật đầu, Lộc đại nhân không giấu được cảm giác kinh dị, cảm khái nói:

- Tiểu hữu còn trẻ tuổi, lại có được tu vi như vậy, đáng mừng đáng tiếc a.

Đáng mừng là Lục Ly tuổi trẻ tài cao, đáng tiếc chắc là chỉ Lục Ly bị sa vào chỗ này, khả năng cao sẽ chết yểu. Lục Ly lại không sao cả, thản nhiên nói:

- Phúc này họa chi sở ỷ, họa này phúc chi sở ỷ, chuyện thế gian ai nói trước được? Trên thực tế ta cảm thấy thế giới này tồn tại bí mật cực lớn, nếu chúng ta có thể tìm ra bí mật đó, đồng thời phá giải được, không chừng không chỉ có thể ra ngoài, còn có thể được đến thu hoạch.

Lục Ly một mực không cách nào hiểu được, tại sao một tiểu thế giới xuất hiện lối vào, lại sẽ dẫn phát thiên địa dị tượng? Hắn tin tưởng thế giới này nhất định có bí mật, chỉ phải xem liệu có cơ hội phá giải hay không?

- Tâm thái tiểu hữu tốt thật!

Lộc đại nhân cười gật đầu, sau đó thần thần bí bí thấp giọng nói:

- Kỳ thật lão phu một mực nghiên cứu huyền học, ta thấy tiểu hữu là người có đại phúc duyên, bởi thế khi trước mới mặt dày đề nghị cùng theo tiểu hữu, hi vọng tiểu hữu có thể dẫn bọn ta đi ra một đầu khang thiên đại đạo.

- Hả?

Không chỉ Lục Ly, đám người đi theo xung quanh đều kinh ngạc không thôi, ánh mắt mấy nữ tu sĩ kia nhìn Lục Ly càng nóng rực dị thường, như thể thấy được cọng rơm cứu mạng.

- Nhân tướng học? Huyền học?

Lời này của Lộc đại nhân khiến Lục Ly nhớ tới một người, một phàm nhân ở nhân gian, đương nhiên trong lòng Lục Ly, người kia không phải phàm nhân, mà là một cao nhân.

Tinh Hoàng!

Tinh Hoàng đã từng tính qua cho hắn mấy quẻ, tính ra được hơn một năm sau hắn thành Thần, tính ra nguồn gốc gia tộc Lục Linh có một chữ “Nghịch”, những điều này đều đã được nghiệm chứng, chuẩn xác vô cùng. Người kia cũng được Lục Ly cho là Thần Nhân, đáng tiếc đến sau hắn đi tìm thì đã không gặp được nữa.

Bởi thế lúc này Lộc tiên sinh nói vậy, lập tức dẫn lên hắn hứng thú, một tên Ngũ Kiếp đỉnh phong không lý gì lại vô duyên vô cớ lấy lòng hắn, dù hắn từng biểu hiện ra được chút thực lực, song còn không đáng để Ngũ Kiếp đỉnh phong vì lấy lòng mà nịnh bợ.

Hắn trầm ngâm một lát rồi hỏi dò:

- Lộc đại nhân, sao ngươi nhìn ra được ta là người có đại phúc duyên? Tại trường đều là cường giả Tứ Kiếp Ngũ Kiếp, tu luyện tới trình độ này, đều có thể tính là người có đại phúc duyên mà?

- Ngươi thì khác!

Lộc tiên sinh cười tủm tỉm nói:

- Nếu ta không tính sai, xuất thân của tiểu hữu hẳn rất hèn mọn? Chắc là đi lên từ nhân gian?

- Ách?

Lời Lộc đại nhân khiến Lục Ly và đám người còn lại đều hơi ngớ, nhất là những người xung quanh, ở đây toàn là người Tam trọng thiên. Bọn hắn nghe nói qua về nhân gian, biết đó là tầng chót thế giới, còn không bằng cả tiểu thế giới ở Tam trọng thiên. Dù chỉ là một đứa trẻ Tam trọng thiên, đi xuống nhân gian, đoán chừng đều có thể quét ngang.

Thế mà Lục Ly lại là người đi lên từ nhân gian? Còn từng bước từng bước đi đến trình độ này, tuổi tác lại trẻ như vậy, đây quả thực là người có đại phúc duyên.

- Lộc đại nhân còn nhìn ra gì nữa?

Lục Ly cười tủm tỉm hỏi ngược lại, hắn muốn nhìn xem Lộc đại nhân là thật hiểu được, hay chỉ đang suy đoán lung tung.

Lộc đại nhân ý vị thâm trường liếc nhìn Lục Ly một lúc, sau đó nói tiếp:

- Nếu ta không đoán sai, đoạn thời gian trước tiểu hữu hẳn từng được đến một cơ duyên nghịch thiên, cơ duyên này nếu sử dụng thích đáng, rất có thể sẽ giúp ngươi đạt tới cảnh giới tối cao!

- Ách?

Tròng mắt Lục Ly khẽ co rụt lại, chằm chằm đánh giá Lộc đại nhân hồi lâu, lúc này thậm chí hắn còn hoài nghi, liệu đối phương có phải là Vô Danh Yêu Đế hóa thân?

Chuyện hắn được đến Trật Tự Thần Liên trong vô thượng bảo địa ở Nhạc Đình Sơn chỉ có mình Vô Danh Yêu Đế biết được, bốn đại thế lực hẳn đều không biết, mà sẽ chỉ hoài nghi là bị Vô Danh Yêu Đế lấy đi.

Then chốt nhất là Lộc đại nhân cũng nói, cơ duyên này nếu dùng tốt, có thể giúp cho Lục Ly đạt tới cảnh giới tối cao. Cái gì là cảnh giới tối cao? Tất nhiên là cảnh giới Đại Đế, Vô Danh Yêu Đế cũng đã nói, chỉ cần hắn hoàn toàn luyện hóa Trật Tự Thần Liên, chiến lực rất có thể sẽ tương đương cấp Đế.

Chẳng lẽ Lộc đại nhân này thật có huyền thuật Quỷ Thần khó lường?

- Không đúng?

Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:

- Lộc đại nhân, ngươi có được huyền thuật kinh thiên như thế, chẳng lẽ không tính ra đường sống ở phương nào?

Bình Luận (0)
Comment