Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lại qua gần nửa nén hương, hỏa diễm chợt ba động, một đạo bóng người bắn ra, Tượng Linh Lung lập tức mở to hai mắt nhìn lại. Sau khi thấy là Lục Ly, nàng như trút được gánh nặng, song lại dời mắt đi, bởi vì lúc này Lục Ly cả người trần truồng. Hắn tiện tay lấy ra một thân áo bào khoác vào, giờ Tượng Linh Lung mới quay đầu hỏi:
- Tình hình sao rồi?
- Rất phức tạp!
Lục Ly cảm khái một tiếng, giải thích nói:
- Dưới đất cách chỗ này vạn trượng xuất hiện một huyết đầm, ta cảm giác được một loại nguy cơ cường đại bên trong huyết đầm nên không dám xuống tiếp.
- Huyết đầm?
Tròng mắt Tượng Linh Lung co rụt lại, hỏi tiếp:
- Ngươi xác định huyết đầm thật sự có nguy hiểm? Hay là ngươi không chịu được hỏa diễm nên thuận miệng bậy bạ với ta?
- Ý ngươi là gì? Ta nói nhảm?
Lục Ly nổi giận, trừng nàng một cái nói:
- Trên mặt huyết đầm không có hỏa diễm, nhiệt độ cũng không cao, nếu ngươi không tin ta mang ngươi đi xuống mà xem? Ngươi giỏi thì xuống trong huyết đầm tìm tòi, dám không?
- Xuống thì xuống!
Tượng Linh Lung không cam tâm yếu thế nói, Lục Ly lập tức lấy ra Thiên Ly Châu định thu Tượng Linh Lung vào, Tượng Linh Lung vô thức đề kháng, Lục Ly nhìn sang nói:
- Làm sao? Sợ?
Ông!
Tượng Linh Lung từ bỏ kháng cự, bị Lục Ly thu vào trong Thiên Ly Châu, Lục Ly phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, vọt thẳng vào trong ngọn lửa, tốc độ hắn rất nhanh, chỉ sau mấy nhịp thở đã xông qua khu vực hỏa diễm, đứng trên mặt một huyết đầm.
Hắn lấy ra Thiên Ly Châu, thả ra Tượng Linh Lung, chỉ xuống dưới nói:
- Thấy chưa? Ngươi giỏi thì xuống dưới mà thăm dò.
Tượng Linh Lung vừa đi ra liền quét nhìn bốn phía, thấy áo bào Lục Ly lần nữa bị thiêu rụi, phi một tiếng, nghiêng đầu sang bên nói:
- Lưu manh, ngươi đừng có để trần thế được không? Buồn nôn chết đi được.
Lục Ly lập tức khoác lên y bào, sau đó nhếch môi cười nói:
- Ngươi sau này kiểu gì cũng phải gả người, cũng phải nhìn thân thể nam nhân, giờ mà cảm thấy buồn nôn, sau này làm sao gả người?
- Ai cần ngươi quản?
Tượng Linh Lung trừng mắt nói:
- Tóm lại cứ nhìn ngươi là lại khiến ta cảm thấy buồn nôn, cả người ngươi đều khiến ta buồn nôn.
- Ha ha ha!
Lục Ly bật cười ha hả, chẳng hề có vẻ gì là tức giận, cười nói:
- Xem ra chúng ta đúng là oan gia, từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã cảm thấy chúng ta không ưa nhau, nhìn ngươi thế nào đều không thoải mái.
- Hả?
Tượng Linh Lung không chỉ không tức giận, ngược lại còn kinh nghi hỏi:
- Ngươi cũng có cảm giác này? Con người ta bình thường sẽ không phản cảm người khác như vậy, nhưng ngươi lại là đặc lệ, thậm chí cảm thấy chán ghét ngươi từ sâu trong thâm tâm.
- Ách?
Lần này đến lượt Lục Ly chấn kinh, chẳng lẽ Lộc đại nhân nói đúng? Hai người đều cùng là bảo thể hiếm thấy? Vì cùng dấu nên đẩy nhau?
Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó nhịn không được hỏi:
- Linh Lung tiểu thư, ngươi biết Lộc đại nhân hiểu bói toán thiên cơ chứ? Hắn nói với ta, ngươi cùng ta là một loại bảo thể, cho nên chúng ta mới sẽ bài xích lẫn nhau? Ngươi là bảo thể hiếm thấy à?
Tròng mắt Tượng Linh Lung co rụt lại, bất giác thốt lên:
- Chẳng lẽ ngươi cũng là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể?
- Thất Kiếp Thiên Sát chi thể cái gì?
Lục Ly ngơ ngác hỏi lại:
- Ta không biết, ta chưa từng nghe qua thứ này, Thất Kiếp Thiên Sát là cái gì?
Đây là lần đầu tiên Lục Ly nghe qua từ này, Tượng Linh Lung mở to hai mắt nhìn Lục Ly, xác định hắn không có nói sai, mãi lúc sau mới nói tiếp:
- Cụ thể thế nào ta cũng không quá rõ ràng, đây là lời một lão tổ tông nhà ta từng nói, hắn nói ta rất có thể là một trong Thất Kiếp Thiên Sát. Loại thể chất này khi xuất hiện thường thường không chỉ có một người, mà là sẽ cùng lúc xuất hiện bảy người. Bảy người này đều sẽ gặp phải vô cùng nhiều trắc trở, nếu có thể trải qua vạn hiểm, lên thẳng trời xanh, vậy liền trở thành tồn tại hết sức khủng bố, thậm chí siêu việt cấp Đế. Theo như tư liệu lịch sử ghi chép, hơn hai triệu năm trước từng xuất hiện Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, cuối cùng bảy người chết năm người, hai người còn lại đều đột phá cảnh giới Thánh Hoàng.
- Cái này...
Lục Ly nửa tin nửa ngờ, nếu không phải hai người thật sự bài xích, chán ghét lẫn nhau, cộng thêm Lộc đại nhân nói cứ như thật, Lục Ly đều sẽ cho rằng đối phương đang nói chuyện tầm phào.
Hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi hỏi dò:
- Dựa vào cái gì mà phán định là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể? Mặc dù ta tu luyện Vô Thượng Thần Thể, nhưng ta không cảm thấy thân thể mình có chỗ nào khác thường, bảo thể hiếm thấy thì phải có năng lực hoặc thần thông cường đại nào đó mới đúng chứ?
- Không biết, lão tổ tông không nói!
Tượng Linh Lung lắc đầu đáp:
- Hắn chỉ nói chỉ Lĩnh Chủ cường đại mới có thể cảm ứng được, ta cũng không cảm thấy mình có chỗ nào khác thường, chỉ biết tu luyện chân ý hệ Băng đặc biệt thông thuận, dễ dàng một cách dị thường.
- Lĩnh Chủ cường đại?
Lục Ly nhíu mày sa vào trầm tư, Thiên Gia Tử chính là Lĩnh Chủ rất cường đại, Chuẩn Đế. Chẳng lẽ Thiên Gia Tử cảm ứng ra được cho nên mới đối tốt với mình như vậy? Đáng tiếc giờ không có cơ hội đi tìm Thiên Gia Tử hỏi dò.
- Quay đầu lại nói sau.
Lục Ly nghĩ nghĩ một lúc bèn lắc đầu, đợi sau này có cơ hội lại tìm Thiên Gia Tử chứng thực vậy.
Hắn đảo mắt nhìn sang Tượng Linh Lung, sau một phen trao đổi, hắn không còn phản cảm Tượng Linh Lung như trước. Có lẽ thật đúng là vì lý do thể chất nên hai người mới khó chịu với đối phương.
Tượng Linh Lung cũng quay đầu, ánh mắt nhu hòa đi mấy phần, Lục Ly lại hỏi:
- Ngươi cảm ứng thử xem. Phía dưới có một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, đúng không?
- Đúng vậy!
Tượng Linh Lung gật đầu nói:
- Ta cũng có cảm giác tương tự, đáng tiếc nơi này không thể dùng thần niệm thăm dò, cũng không biết phía dưới có gì, Lục Sát Thần, giờ chúng ta làm thế nào?
Thái độ Tượng Linh Lung rõ ràng tốt lên nhiều, Lục Ly trầm tư một lát rồi nói:
- Còn làm thế nào được nữa. Hoặc là chúng ta đi xuống tìm tòi, hoặc là mang đám cường giả Ngũ Kiếp kia tới, để bọn hắn nhìn xem, sau đó cùng đi thăm dò.