Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đi mang bọn hắn xuống trước.
Tượng Linh Lung không dám mạo hiểm, then chốt là mặt trên có một đám lão đầu, bọn hắn kinh nghiệm phong phú, mang tới có thể tập trung trí tuệ và kinh nghiệm của chúng nhân lại, không chừng sẽ tìm được cách xử lý thích đáng.
- Được rồi!
Lục Ly lấy ra không gian Thần khí, thu Tượng Linh Lung vào, sau đó xông ra khu vực hỏa diễm, lại để Tượng Linh Lung mang hắn xông ra khu vực hàn sương.
Hai người cùng lúc xông ra, lao lên mép vực sâu, chúng nhân nhào tới, Tượng Linh Lung không nói gì, Lục Ly giải thích một lượt, cả đám lập tức biểu thị muốn cùng đi xuống thăm dò.
Tượng Linh Lung chứa cả đám vào trong không gian Thần khí, sau đó mang theo Lục Ly lần nữa đi xuống, đợi đến khu vực hỏa diễm lại để Lục Ly mang theo.
Ông!
Đứng trên huyết đầm, chúng nhân dồn dập quét mắt thăm dò, có người còn áp sát lại gần huyết đầm, tất cả mọi người đều có thể cảm ứng được nguy cơ mãnh liệt, nhưng không biết nguy cơ đến từ đâu.
- Ta đi xuống thử xem
Một tên cường giả Tượng gia chủ động xung phong, tình thế này tự nhiên không khả năng để Tượng Linh Lung và Tượng Hùng Phi đi trước mạo hiểm, đám người bọn hắn tự nguyện lấy thân ra thử trước.
- Ta đi với ngươi, như thế có thể chiếu ứng cho nhau.
Một tên cường giả khác cũng lên tiếng, Tượng Hùng Phi khẽ gật đầu, hai người đồng thời lao xuống huyết đầm, huyết dịch trong đầm nồng nặc đến độ thoáng chốc đã không thấy được hai người kia đâu.
Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, ẩn ẩn cảm ứng được khí tức sinh mệnh hai người.
Mới đầu hai người không dám xuống quá sâu, mà chỉ bơi qua bơi lại ở khu vực nước cạn, bơi được một lúc thấy không có bất kỳ dị thường nào xảy ra. Hai người bắt đầu bơi xuống đáy huyết đầm.
Lục Ly cảm ứng được khí tức sinh mệnh hai người càng lúc càng nhỏ yếu, những người còn lại thì đều không cảm ứng được động tĩnh gì, chẳng qua vẫn biết được hai người còn chưa chết. Hai người đều là cường giả Ngũ Kiếp, không khả năng vô thanh vô tức chết đi vậy được, dù có gặp nạn ở phía dưới cũng sẽ dẫn lên chút động tĩnh.
Dần dần, ngay cả Lục Ly đều không cảm ứng được tình hình bên dưới cũng như khí tức sinh mệnh hai người. Nét mặt ai nấy đều rất căng thẳng, cứ thế lẳng lặng chờ đợi.
Thời gian dần trôi, ba nén hương sau, phía dưới vẫn không thấy có bất cứ động tĩnh nào, tâm tình chúng nhân treo lên. Lấy sự cơ cảnh của hai người kia, đáng lý không lỗ mãng đến mức lâu vậy rồi mà vẫn chưa thấy có phản hồi.
Lại ba nén hương nữa trôi qua, sắc mặt Tượng Hùng Phi đã rất khó coi, mặc dù cường giả Ngũ Kiếp Tượng gia có tận mười mấy người, nhưng tổn thất bất kỳ ai đều khiến hắn vô cùng đau lòng, mong là đừng xảy ra chuyện.
Xào xào...
Một lúc lâu sau, trong huyết đầm nhiên xuất hiện ba động, ánh mắt chúng nhân sáng rực, tưởng là hai người kia đi lên.
Lục Ly một mực thúc giục đại đạo chi ngân cảm ứng, lúc này trong lòng hắn đột nhiên trầm xuống. Bởi vì dưới nước tuy có ba động, nhưng hắn lại không có cảm ứng được khí tức sinh mệnh.
Nếu đã không có khí tức sinh mệnh, như vậy ba động kia hoặc là xuất hiện quái vật, hoặc là thi thể nổi lên.
- Quả nhiên!
Lát sau, Lục Ly thở dài, hắn cảm ứng được có hai người nổi lên, chính là hai người vừa rồi, chỉ là cả hai đã không còn khí tức, hơn nữa còn biến thành thây khô.
- Cái này?
Thấy hai cỗ thi thể nổi lên, tròng mắt chúng nhân khẽ co rụt lại, nhất là khi thấy rõ hai người biến thành xác khô, trong mắt trừ thống khổ ra thì còn xen lẫn chút sợ hãi.
Hai tên cường giả Ngũ Kiếp, một người là Ngũ Kiếp sơ kỳ, một người là Ngũ Kiếp trung kỳ, tuổi tác đều tương đối lớn, kinh nghiệm thực chiến rất phong phú.
Hai người đi xuống huyết đầm, lại vô thanh vô tức chết đi, thậm chí lúc chết trong đầm nước không thấy có chút động tĩnh nào, mãi lúc sau thi thể mới nổi lên.
Chuyện quỷ dị như thế khiến chúng nhân không khỏi rùng mình. Chẳng lẽ dưới kia có một tên Đại Đế? Nhưng dù có là Đại Đế cũng không khả năng hấp người thành thịt khô được?
Chẳng lẽ phía dưới là một lão Yêu Ma tuyệt thế, hoặc là một cường giả hiểu được công kích linh hồn, chỉ vậy mới có thể vô thanh vô tức diệt sát hai tên cường giả Ngũ Kiếp mà thôi.
Không quản thế nào, tóm lại nơi đây vô cùng nguy hiểm, trong đầu ai nấy bất giác hiện lên một ý niệm, mau rời khỏi chỗ này, càng nhanh càng tốt.
Đương nhiên, tại trường đều là cường giả thành danh đã lâu, trải đủ mưa gió, không khả năng dễ dàng triệt thoái. Chúng nhân trầm mặc không nói, suy tính đủ loại tình huống, phân tích các loại khả năng.
Trầm mặc suốt hơn một nén hương, cuối cùng Tượng Hùng Phi là người lên tiếng trước:
- Chư vị đều nói xem, giờ nên làm thế nào? Xuống tiếp hay rút đi?
Chúng nhân mồm năm miệng mười lên tiếng, phần lớn đều tỏ ý muốn rút đi. Xem ra nơi này không phải lối ra, mà là một tuyệt thế hung địa, chúng nhân đi xuống rất có thể sẽ vĩnh viễn nằm lại dưới đó.
Cũng có người nêu ý kiến trái ngược, bọn hắn cho rằng cứ tiếp tục chờ đợi ở cái thế giới này thì sớm muộn gì cũng chết, nếu nơi này đã quái dị như vậy, không chừng lối ra ở ngay trước mặt cũng nên.
Tượng Hùng Phi Lục Ly và Tượng Linh Lung Lộc đại nhân đều không phát biểu ý kiến, Tượng Hùng Phi nhìn sang Lộc đại nhân nói:
- Lão Lộc, không phải ngươi biết bói toán ư? Hay là bói thử một quẻ?
Lộc đại nhân thoáng ngập ngừng, trầm mặc một lúc rồi nói:
- Được, để ta cường hành bói thử một quẻ, các ngươi hộ pháp giúp ta.
- Tốt!
Ánh mắt cả đám sáng rực lên, vị này rất nổi danh ở Hàn Triều Hải Vực, dưới thịnh danh không có hư sĩ, không chừng hắn thật có thể tính ra chút gì đó thì sao?
Lộc đại nhân lấy ra một chiếc mai rùa và một ít xương cốt dị thú, trên đó có khắc thần văn kỳ dị, hắn nhắm mắt lại, một đạo khí tức như có như không lưu chuyển từ trên thân đến chỗ mai rùa và xương thú, mai rùa và xương thú lập tức sáng lên, phóng ra thần uy nhàn nhạt.
Sắc mặt Lộc đại nhân dần trở nên trắng bệch, lát sau, khóe miệng tràn ra tiên huyết. Hồi lâu, miệng cuồng phún máu tươi, cả người run rẩy, trong mắt hiện đầy sợ hãi và kinh nghi.