Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3501 - Chương 3488: Lại Động Nữa Thử Xem?

Bất Diệt Long Đế Chương 3488: Lại động nữa thử xem?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thực ra tại trường còn có hai người mạnh hơn Mạc Hiểu Thiên một chút, nhưng sau khi thấy thảm trạng đó của Mạc Hiểu Thiên, hai người đều trầm mặc. Lục Ly vốn là người ngoài, lại ngông cuồng như thế, thân là người Hàn Triều Hải Vực, hẳn nên đứng ra lấy lại mặt mũi. Nhưng sau cùng hai người vẫn không đi ra, bởi vì bọn hắn không thù không oán với Lục Ly, lại cũng không có ý nghĩ gì với Tượng Linh Lung.

Trên người Lục Ly có quá nhiều biến số, một thân một mình mang đám người Kỳ Đinh Đông ra khỏi tiểu thế giới, bản thân chuyện này đã là thần tích. Trước kia ở Không Gian Thành Lục Ly nhận sợ, bọn hắn không cảm thấy gì, nhưng giờ bỗng chốc lộ ra chiến lực mạnh mẽ như thế, Tứ Kiếp sơ kỳ lại nhẹ nhàng chiến thắng Mạc Hiểu Thiên, bọn hắn tự nhiên sẽ có điều cố kỵ.

Lục Ly đợi giây lát, xác định không người nào đi lên, lúc này mới trầm giọng nói:

- Ta chỉ vào đây lĩnh hội pháp trận chân ý, không muốn có xung đột với bất kỳ ai, mọi người vào đây cũng phải tranh thủ thời gian, hi vọng sau này chúng ta ở chung hòa bình, như thế sẽ tốt cho tất cả mọi người. Còn nữa... Sau này ra ngoài, ta sẽ lập tức đi Tử Dương Đại Lục, bởi thế mọi người không cần quá lo lắng, sẽ không xảy ra chuyện mà các ngươi đang tưởng tượng đâu.

Lời Lục Ly tuy không quá rõ ràng, nhưng ý tứ muốn biểu đạt thì ai cũng rõ. Hắn không theo đuổi Tượng Linh Lung, rời khỏi đây sẽ lập tức đi ngay, sau này không còn bất kỳ liên quan nào với Tượng Linh Lung nữa.

Chúng nhân nghe vậy liền thoải mái, chỉ riêng Tượng Linh Lung là thoáng biến sắc. Lục Ly nói vậy chẳng khác gì hắn không quan tâm gì tới nàng cả...

Mỹ nữ là động vật rất thần kỳ, nguyên một đám vây quanh nàng, nàng cho rằng đấy là điều đương nhiên, nhưng nếu có người hận không thể hất văng nàng như hất một đống phân chó, tránh nàng như tránh rắn rết, trong lòng nàng sẽ rất khó chịu.

- Hừ!

Thế nên nàng lạnh lùng hừ một tiếng, mở miệng nói:

- Lục Sát Thần, ngươi đừng đề cao mình quá.

- Ha ha ha!

Lục Ly bật cười ha hả, chắp tay về phía Tượng Linh Lung tỏ ý xin tha, sau đó phi thân lao xuống, tiếp tục ngồi xếp bằng nhắm mắt an tọa trước mặt bàn cờ, Kỳ Đinh Đông thấy thần niệm chúng nhân vẫn dõi theo bên này bèn khua tay nói:

- Còn đứng ngây ra đó làm gì? Các ngươi rảnh quá nhỉ? Vào đây một lần không dễ dàng, ai còn gây sự đừng trách ra ngoài ta nói với gia gia, hủy bỏ tư cách lần sau.

Kỳ Đinh Đông tức tối bay đến bên vách đá, đám người còn lại không còn dám gây chuyện nữa, dồn dập tìm nơi lĩnh hội pháp tắc chân ý. Rất nhanh, sơn cốc an tĩnh trở lại, về phần hai người Triệu Trùng và Mạc Hiểu Thiên thì đã không còn mặt mũi đi vào. Có đi vào cũng đánh không lại người ta, chỉ tự rước lấy nhục mà thôi.

Lục Ly tiếp tục tham ngộ bí thuật linh hồn ẩn giấu trong bàn cờ, bởi không người quấy rầy, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt lại nửa tháng đi qua.

Hôm nay, bên ngoài một nhóm người khác lại tới, là bọn Tượng Bạch Nha và Kỳ Thiên Ngữ, người Kỳ gia và Tượng gia cũng đi theo.

Sau khi tiến vào, Kỳ Thiên Ngữ không thốt nửa lời, thậm chí thần niệm cũng không thăm dò Lục Ly, chỉ đảo mắt nhìn thoáng qua Tượng Linh Lung, sau đó một mình đến trong góc bắt đầu tham ngộ.

Mạc Hiểu Thiên và Triệu Trùng không cùng vào theo, cũng không biết đã đi đâu. Người Tượng gia Kỳ gia và mấy tên con em lão ma lần lượt chia nhau tìm nơi tiềm tu.

Có hai người đi đến chỗ Lục Ly, hắn không mở mắt, khóe miệng lại hơi có chút đắng chát. Bởi vì hắn cảm nhận được địch ý, trên thân hai người này đều mang theo một tia địch ý và sát ý nhàn nhạt.

Hai người này không phải người Kỳ gia, cũng không phải người Tượng gia, hẳn là công tử hai đại gia tộc, hay là con cháu lão ma nào đó. Hai người này một kẻ Ngũ Kiếp hậu kỳ, một kẻ Ngũ Kiếp trung kỳ, cả hai đều không quen không biết Lục Ly, lại nảy sinh sát ý với hắn, rõ ràng cũng là do Kỳ Thiên Ngữ sai khiến.

Sau khi đi vào, hai người kia đều giả bộ không nhìn Lục Ly mà nhìn về phía bàn cờ, một người còn vờ vịt đưa tay đi lấy quân cờ. Lúc tay người kia sờ lên quân cờ, Lục Ly đột nhiên mở mắt, bởi vì khi này sát cơ trên thân người đó đột ngột tăng vọt.

Hưu!

Gần như đồng thời, hai người cùng lúc lấy ra binh khí, một người lấy ra một chiếc tiểu đỉnh, người còn lại lấy ra một thanh trường đao, hai người một trái một phải mãnh công về phía Lục Ly.

Trường đao mang theo sát khí, thanh đao này hẳn nhuộm không ít tiên huyết, sát khí đặc biệt nồng đậm, trên lưỡi đao còn có từng đạo hồng quang lưu chuyển, rõ ràng là dị bảo, người này vừa ra tay đã dùng sát chiêu, cảm giác như là chân ý hệ Kim hệ, lực lượng vô cùng cường đại. Tiểu đỉnh trong tay người còn lại cũng là trọng bảo, trên đỉnh lấp lánh phù văn, miệng đỉnh có khí lưu màu trắng khuếch tán, mang đến cho người cảm giác đè nén dị thường.

- Hừ!

Lục Ly phát nộ, hai người này vừa đến đã động sát chiêu, rõ ràng là muốn lấy mạng hắn. Tính cách Lục Ly trước nay luôn là gặp mạnh càng mạnh, nếu ai muốn lấy mạng hắn, vậy thì có là cha của Thiên Vương cũng đánh trước rồi tính.

Hắn tức tốc phóng thích Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, một tay lấy ra nhuyễn kiếm, một tay lấy ra Thần Thiết, nhuyễn kiếm tấn công người cầm chiến đao, thần thiết thì đi ngăn trở tiểu đỉnh.

Oanh!

Thần thiết và tiểu đỉnh đụng nhau, tiếng trầm muộn nổ vang, sóng khí khủng bố khuếch tán ra, khiến cho Thần Văn xung quanh sáng lên quang mang vạn trượng. Nếu không phải nơi này có Thần Văn, e là cả một vùng xung quanh đều bị san thành bình địa.

Đầu bên kia, chiến đao mang theo lực lượng vô cùng khủng bố lại không bổ lên thân Lục Ly, bởi vì công kích linh hồn của Lục Ly nhanh hơn chiến đao một nhịp, Yêu Hồn trong linh hồn người này lại không quá cường đại, bởi thế chỉ chớp mắt liền trúng chiêu.

Hây!

Lục Ly lần nữa quán chú thần lực vào Thần Thiết, không chút do dự trở tay nện tới, nháy mắt liền đã nện lên đầu võ giả tay cầm trường đao, trên đầu người này lập tức phù hiện mũ giáp che chắn, đáng tiếc mũ giáp trụ không được, cứ thế bị nện nát.

Hưu!

Bình Luận (0)
Comment