Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3502 - Chương 3489: Trên Trời Còn Có Trời, Trên Người Còn Có Người!

Bất Diệt Long Đế Chương 3489: Trên trời còn có trời, trên người còn có người!

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên kia, tiểu đỉnh lại bay tới, Lục Ly lại không quản tiểu đỉnh, thần thiết lần thứ ba sáng lên, đang định tiếp tục nện lên đầu người cầm chiến đao. Mũ giáp của người này đã vỡ tan, đầu nứt ra, chỉ cần nện thêm lần nữa, đầu hắn chắn chắn nổ tung.

- Dừng tay!

- Lục Sát Thần dừng tay!

- Ngươi dám...

Kỳ Thiên Ngữ và mấy người khác đồng thanh quát lớn, vốn mấy người kia không lên tiếng, Lục Ly còn có thể lệch đi chút ít, đánh trọng thương người này thôi, nhưng Kỳ Thiên Ngữ vừa hô, Lục Ly lập tức nổi giận, vung lấy Thần Thiết trùng trùng vỗ xuống.

Ầm!

Một tiếng nổ vang trầm muộn, đầu người kia nổ tung, thần niệm đám đông quét đến, phát hiện đầu người kia không còn, trong mắt hiện đầy vẻ không dám tin tưởng, ai có thể tin Lục Ly thật giết người?

Ánh mắt Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông cũng không giấu được vẻ kinh ngạc, thần niệm các nàng quét đến, thấy Lục Ly sau khi giết người, gần như không chút do dự, vung quyền ngạnh kháng tiểu đỉnh, sau đó thân hình như cuồng long vút đến người kia.

Bởi vì đang phóng thích Bác Long Thuật, thế nên khí huyết Lục Ly thịnh vượng dị thường, cộng thêm vừa nãy mới quyết đoán ra tay giết người, khí thế như rồng, khiến ai nấy đều cảm thấy Lục Ly không giống thanh niên, mà càng giống lão ma giết người như ngóe.

Ông!

Lục Ly khoái tốc áp sát người kia, nhuyễn kiếm run run, linh hồn người này mạnh hơn một chút, nhưng cũng trúng chiêu, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ. Người kia thấy sát khí đằng đằng trong mắt Lục Ly, vội theo bản năng kinh hô:

- Thiên Ngữ công tử, cứu ta!

Kỳ Thiên Ngữ không thể không động, bởi vì hai người này là do hắn sai khiến, nếu hắn bất động, sau này làm gì còn uy vọng ở Hàn Triều Hải Vực nữa. Hắn tung mình lao đến, giận dữ hét:

- Lục Sát Thần, ngươi lại động nữa thử xem? Có tin ta khiến ngươi chết không chỗ chôn không?

Lục Ly đoán không sai, không chỉ hai người này, Triệu Trùng trước đó cũng là do Kỳ Thiên Ngữ sai kiếm, mục đích chính là thử thăm dò thực lực, thuận tiện chọc giận Lục Ly.

Con người Kỳ Thiên Ngữ tính cách cuồng ngạo, thế hệ trẻ tuổi ở Hàn Triều Hải Vực gần như không có ai dám đắc tội hắn, Lục Ly là kẻ duy nhất dám đánh mặt hắn.

Tượng Linh Lung bị hắn coi là vật trong bàn tay, hắn tuyệt đối không dung bất cứ kẻ nào chen vào. Rất nhiều người cũng cảm thấy sau này Tượng Linh Lung nhất định sẽ gả cho hắn, bởi thế ở trong mắt Kỳ Thiên Ngữ, chuyện Tượng Linh Lung ở lại quá đêm trong trang viên Lục Ly chính đang là hung hăng đánh mặt mình.

Vốn Lục Ly sắp phải rời đi Tử Dương Đại Lục, Kỳ Thiên Ngữ đã không để việc này trong lòng. Khăng khăng Lục Ly tự mình muốn tìm chết, vào trong Đạo Thiên Giới, lấy tâm tính Kỳ Thiên Ngữ, há lý nào lại chịu để yên?

Huống chi lần này Tượng Linh Lung cũng tiến vào, Kỳ Thiên Ngữ quyết định phải hung hăng giáo huấn Lục Ly một phen, để Tượng Linh Lung tận mắt chứng kiến đứa mà nàng “yêu thích” phế vật đến cỡ nào.

Vốn Kỳ Thiên Ngữ không có ý định đích thân động thủ, hắn thấy chỉ cần an bài mấy người là đủ rồi. Nói thế nào Lục Ly cũng từng cứu mạng đám người Kỳ Đinh Đông, tính là ân nhân của Kỳ gia, hắn mà xuất thủ đánh chết Lục Ly, truyền đi ra không dễ nghe.

Chỉ là lúc này hắn không thể không ra mặt, Lục Ly đã giết một người của hắn, nếu người kia cũng bị giết, hắn mà còn không ra mặt, sau này còn gì là thanh danh?

Hắn chợt quát một tiếng, vốn tưởng Lục Ly sẽ dừng lại, ai ngờ Lục Ly căn bản không để ý, sau khi phóng thích Thần Âm pháp tắc, lập tức vung lên Thần Thiết hung hăng nện tới đầu người kia.

Oanh!

Chớp mắt, người kia bị nện bay, đầu rơi máu chảy, cũng may khả năng phòng ngự của người nọ còn không sai, vẫn chưa chết, chỉ là đã trọng thương.

- Tìm chết!

Kỳ Thiên Ngữ giận tím mặt, ngay trước mặt nhiều người như vậy, Lục Ly lại căn bản không để ý lời hắn, còn thản nhiên tiếp tục hành hung. Trong mắt hắn bùng lên sát khí, một chiếc hồ lô màu đỏ tía hiện lên trong tay, trên hồ lô màu đỏ tía khắc đầy Thần Văn và phù văn, vừa thúc giục lập tức sáng lên quang mang vạn trượng, hắn cứ thế khống chế hồ lô đỏ tía khoái tốc lao về phía Lục Ly.

- Tử Hỏa Hồ Lô!

Nhìn thấy hồ lô, Kỳ Đinh Đông không khỏi biến sắc, tức tốc bay lên, trong tay xuất hiện một tấm lệnh bài, miệng quát:

- Thiên Ngữ ca, ngươi nhìn xem đây là gì? Gia gia ta nói, không được giết Lục Sát Thần, đây là mệnh lệnh.

Kỳ Đinh Đông lấy ra lệnh bài Nhị trưởng lão đưa cho, lệnh bài này đại biểu cho Nhị trưởng lão đích thân tới, ở Kỳ gia rất có sức uy hiếp. Chỉ là Kỳ Thiên Ngữ quét nhìn Kỳ Đinh Đông một cái, lại căn bản không để ý, tiếp tục khống chế hồ lô bay đi.

- Lục Sát Thần cẩn thận!

Kỳ Đinh Đông cuống lên, truyền âm cho Lục Ly nói:

- Tử Hỏa hồ lô này là một kiện dị bảo, là bảo vật được một vị lão tổ trong tộc tế luyện qua, Tử Hỏa trong đó rất khủng bố, ngươi mau tránh ra.

Lục Ly vốn định tránh né, nhưng nghe đến hỏa diễm hắn liền không mấy cố kỵ, cứ thế tung mình lướt đến, tiếp tục phóng về phía tên võ giả khi nãy, vung mạnh Thần Thiết ầm ầm nện xuống.

Hô hô!

Hồ lô đỏ tía đã tới sau lưng Lục Ly, miệng hồ lô mở ra, một đạo hỏa diễm phun trào, đánh thẳng lên lưng Lục Ly. Hỏa diễm vừa xuất hiện, nhiệt độ trong Vấn Đạo Cốc chợt tăng cao.

Áo bào trên thân Lục Ly bùng lên liệt hỏa hừng hực, áo bào một người khác cũng cháy lên hỏa diễm, song Kỳ Thiên Ngữ đã không rảnh để ý, bởi vì Lục Ly sắp nện chết người của hắn.

Oanh!

Thần Thiết trong tay Lục Ly ầm ầm nện lên đầu người kia, đầu người kia tức thì nổ tung, đồng thời với đó, cả người Lục Ly cũng bị hỏa diễm bao phủ.

- Cái này...

Không chỉ mỗi Kỳ Thiên Ngữ mà toàn trường đều không khỏi chấn kinh, bọn hắn đều nghe nói qua về Tử Hỏa hồ lô, phải biết hỏa diễm này có thể đốt chết cả cường giả Ngũ Kiếp. Thế nhưng Lục Ly trừ quần áp bị thiêu hủy ra thì đến quần da thú đều vẫn còn nguyên, nhục thể không chịu bất cứ tổn hại nào, thậm chí làn da còn sáng bóng như thường.

Bình Luận (0)
Comment