Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly càng nghĩ càng cảm thấy, chỉ còn cách áp sát, lợi dụng lực lượng nhục thân, cường hành đánh trọng thương Kỳ Thiên Ngữ, như thế tuy hắn sẽ rất thảm, song cũng là đấu pháp tương đối ổn thỏa.
Lục Ly vốn là loại không thích dựa vào người khác, trừ phi xuất hiện tình huống nguy cấp đe dọa tính mạng, bằng không hắn sẽ không cầu xin giúp đỡ từ Huyết Sát Hoàng, như thế chỉ khiến Huyết Sát Hoàng xem nhẹ hắn mà thôi.
Hắn không lấy ra bất cứ binh khí nào, thân hình lóe lên, phóng thích Kính Tượng áo nghĩa cảm ngộ được trước đây, một phân thành hai, hai phân thành bốn, cuối cùng biến thành hơn một trăm tên Lục Ly.
Hưu!
Hơn trăm Lục Ly từ bốn phương tám hướng phóng tới Kỳ Thiên Ngữ, ai nấy đều khí huyết xung thiên, nhìn rất dọa người. Thực ra trong lòng hắn biết trò mèo này khó mà gạt được Kỳ Thiên Ngữ thăm dò, chẳng qua hắn vẫn phóng thích ra.
- Ha ha!
Kỳ Thiên Ngữ khẽ cười nhạt, đứng im không nhúc nhích, mặc cho hơn trăm Lục Ly vọt tới, đồng thời còn giả bộ liếc nhìn xung quanh, tìm kiếm chân thân Lục Ly. Kỳ thật hắn đã ngấm ngầm khóa chặt chân thân, trọng kiếm trong tay lóe lên, tùy thời chuẩn bị phóng thích một kích lôi đình.
Hưu!
Tốc độ Lục Ly rất nhanh, chớp mắt đã đến bên người Kỳ Thiên Ngữ, hơn một trăm Lục Ly bắt đầu tấn công, đồng thời với đó, Lục Ly còn thả ra vô số Hư Không Trùng, Thánh Hoàng chi nữ còn được thả ra, mục đích chỉ có một, đó chính là làm loạn phán đoán của Kỳ Thiên Ngữ, sáng tạo cơ hội áp sát tấn công.
Xoẹt!
Ý tưởng không thành, Kỳ Thiên Ngữ vung mạnh trọng kiếm, hung hăng bổ tới, không gian bị hắn xé toạc ra một khe nứt to tướng, hắc khí cuộn trào trên thân trọng kiếm, cảm giác nặng như thiên quân, có thể chém nát cả sơn mạch.
Tốc độ kiếm này quá nhanh, Lục Ly căn bản không cách nào tránh đi, chẳng qua hắn vẫn không hoảng hốt, trong tay xuất hiện một bức cổ họa, giơ lên chắn trước người.
Trong mắt Kỳ Thiên Ngữ chớp qua một tia khinh thường, trọng kiếm tiếp tục mang theo thế sét đánh không kịp che tai trùng trùng chém xuống. Trọng kiếm này tuy không phải Đế Binh, lại là một kiện bảo vật vô cùng cường đại. Hắn tin tưởng đừng nói một bức cổ họa, dù có là thuẫn bài siêu cấp cũng bị chém nát như thường.
- Ách?
Cảnh tượng khiến hắn chấn kinh diễn ra, trọng kiếm bổ lên cổ họa, cổ họa lại không bị chém nát như hắn tưởng tượng, ngược lại trọng kiếm cứ thế chui vào trong cổ họa, cảm giác hệt như chém vào trong nước.
Hắn còn cảm nhận được trong cổ họa truyền đến hấp lực, muốn hút lấy trọng kiếm. Hắn vội dùng sức rút ra. Chiến cơ tốt như vậy, Lục Ly há có thể bỏ lỡ? Thân hình hắn lóe lên, thu hồi cổ họa, một tay như vuốt rồng túm lấy cổ Kỳ Thiên Ngữ, tay còn lại như thiểm điện vung ra mấy chục quyền.
Phanh phanh phanh phanh!
Lần này đến lượt Lục Ly chấn kinh, trên đầu Kỳ Thiên Ngữ xuất hiện một chiếc mũ giáp màu hoàng kim, nắm đấm Lục Ly mang theo lực lượng vạn cân không ngừng nện tới, lại cảm giác như nện phải một bức tường sắt.
Sóng chấn động cũng được Lục Ly truyền vào, nhưng mũ giáp này quá cường đại, lực lượng sóng chấn động đều bị ngăn cản, chỉ truyền vào được chút ít.
Đầu bên kia, Lục Ly cũng phóng thích sóng xung kích linh hồn, hiện tại hồn lực hắn đều đã biến thành hồn châm, sức công kích rất mạnh, mặc dù không được Hào Giác gia trì, song cũng vẫn cực mạnh.
Trong linh hồn Kỳ Thiên Ngữ sáng lên một đạo tử quang, một con Kỳ Lân màu đỏ vọt ra, thôn phệ toàn bộ hồn châm Lục Ly thả ra, Yêu Hồn thủ hộ linh hồn Kỳ Thiên Ngữ vô cùng cường đại.
Nghĩ kỹ thì cũng có thể hiểu được, dù sao Kỳ Thiên Ngữ cũng là đệ nhất nhân trong lứa tuổi trẻ Kỳ gia, là một thiên tài yêu nghiệt, Kỳ gia há có thể không cho hắn Yêu Hồn thủ hộ cường đại? Lấy tài nguyên và năng lượng Kỳ gia, Yêu Hồn bát phẩm không phải thứ gì đó quá khó kiếm, thậm chí Kỳ Lân màu đỏ này rất có thể còn là Yêu Hồn cửu phẩm.
Ầm!
Kỳ Thiên Ngữ giơ lên trọng kiếm quét ngang, Lục Ly cảm thấy như bị một ngọn núi lớn đánh trúng, cả người bị nện bay ra ngoài ngàn dặm. Bên hông truyền đến cảm giác đau rát, hơn nữa hắn còn phát hiện trong người có một đạo năng lượng truyền vào, chính đang yên ắng phá hư nhục thể.
- Quả nhiên lợi hại!
Lục Ly ngấm ngầm kinh hãi, vừa rồi Kỳ Thiên Ngữ chỉ tùy tiện tung ra một kích, lại khiến hắn bị thương. Trong khi hắn tung ra gần hết thủ đoạn, còn áp sát lại gần, nhưng vẫn không cách nào mang đến thương tổn cho Kỳ Thiên Ngữ, đủ thấy chênh lệch giữa hai bên rõ ràng đến cỡ nào.
- Đành phải thử công kích linh hồn xem sao...
Lục Ly nghĩ nghĩ, lần nữa phóng thích hơn một trăm phân thân tiếp tục lao tới Kỳ Thiên Ngữ. Kỳ Thiên Ngữ vẫn đứng im không nhúc nhích, nét mặt giễu cợt cười nhìn Lục Ly. Vừa rồi Lục Ly tung ra hai loại công kích, nhưng đều không phá nổi phòng ngự của hắn. Ở trong mắt hắn, Lục Ly như một con chuột già, còn hắn là mèo, có thể tùy ý trêu đùa.
Lần này Lục Ly không áp sát, mà ngừng lại khi còn cách Kỳ Thiên Ngữ chừng ngàn trượng, sau đó bắt đầu du tẩu vòng quanh, hơn trăm phân thân bay loạn đầy trời, nhìn hoa hết cả mắt.
Ô ô!
Lục Ly lấy ra Hào Giác, hơn một trăm phân thân cũng thổi theo, đương nhiên phân thân thổi là giả tượng, chỉ bản tôn mới có thể phóng thích Thần Âm pháp tắc.
- Ách...
Bên này Kỳ Thiên Ngữ còn chưa có bất kỳ phản ứng nào, người vây xem xung quanh đã cảm thấy đau đầu, vội vàng nhanh chóng rút đi, Kỳ Thiên Ngữ cảm ứng được có ức vạn hồn châm cường đại đâm vào, song lại không thèm để ý.
Yêu Hồn của hắn là cửu phẩm, đừng nói chút công kích linh hồn ấy của Lục Ly, dù là mạnh hơn gấp mười đều vô dụng. Đợi một lúc, phát hiện Tử Kỳ Lân quả nhiên thôn phệ hết thảy hồn châm, hắn cười lạnh một tiếng nói:
- Lục Sát Thần, ngươi còn có thủ đoạn gì nữa không, dùng ra hết đi. Ta đứng đây cho ngươi đánh, ngươi có thể kích thương ta, ta thừa nhận ngươi là nhân vật.
Thừa nhận ngươi là nhân vật, ngược lại nếu đứng đây cho hắn công kích mà vẫn không thương được ta, vậy chính là phế vật.