Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Được!
Lục Ly lấy ra hai chiếc ngọc phù, đưa cho Kỳ Đinh Đông, lại ước định một phen, sau đó đi về.
Vừa trở về, Lục Ly đang định chuẩn bị ngồi xếp bằng tu luyện, bên tai chợt vang lên tiếng truyền âm, là của Tượng Linh Lung:
- Sát Thần, đi dạo một lúc?
Lục Ly thoáng sửng sốt, chẳng lẽ Tượng Linh Lung cũng muốn tỏ tình như Kỳ Đinh Đông? Chắc không đến nỗi chứ? Tượng Linh Lung rất thanh lãnh, đâu có vẻ gì là động tâm với hắn, trong mắt cũng không có tình ý.
Lục Ly khoát tay với Kỳ Đinh Đông, kẻ sau mãn ý rời đi, lúc này Lục Ly mới đi đến chỗ Tượng Linh Lung, hai người sóng vai đi đến bên hồ.
Lục Ly chưa lên tiếng, Tượng Linh Lung đã chủ động hỏi dò:
- Sát Thần, ra khỏi đây ngươi liền đi Tử Dương Đại Lục? Sau này còn tới Hàn Triều Hải Vực nữa không?
Lục Ly đáp:
- Ta không phải muốn đi Tử Dương Đại Lục, mà là muốn đi một giới diện ở Nhị trọng thiên, Tam trọng thiên... ta nghĩ hẳn sẽ còn tới, nhưng có phải tới Hàn Triều Hải Vực hay không, tới lúc nào, vậy thì ta cũng không biết. Rốt cuộc cách xa quá xa, ở Tử Dương Đại Lục lại không có Không Gian Thành.
- Ừm...
Tượng Linh Lung khẽ gật đầu, nói tiếp:
- Chúng ta đều phải nỗ lực sống tiếp, chỉ cần Thất Kiếp Thiên Sát chi thể có thể một mực sống tiếp, chỉ cần vượt qua mấy tầng đại kiếp nạn sau đó, chúng ta nhất định lên thẳng mây xanh. Chỉ cần đột phá cấp Đế, muốn đi đâu mà chẳng được! Sau này thiếu gì cơ hội gặp mặt!
- Cấp Đế!
Lục Ly thở ra một hơi dài, cấp Đế nào có dễ dàng như vậy, đó là chuyện của không biết bao nhiêu năm sau, nếu mấy vạn năm sau hai người mới gặp mặt, tình nghĩa hôm nay liệu còn không?
Hai người tựa hồ đều nghĩ đến vấn đề này, cùng lúc dạo quanh nửa vòng, Tượng Linh Lung đột nhiên dừng bước, dùng ánh mắt thoáng phần phức tạp nhìn Lục Ly nói:
- Sát Thần, nếu ta muốn ngươi ở lại Hàn Triều Hải Vực, ngươi nguyện ý không?
Trong lòng Lục Ly khẽ động, tính cách Tượng Linh Lung trước nay rõ ràng rất kiêu ngạo, không giỏi che giấu cảm xúc. Có thể nói ra lời này, ý tứ trong đó đã tính là tương đối rõ ràng.
Tượng gia ký thác kỳ vọng vào Tượng Linh Lung, bởi thế Tượng Linh Lung không thể nào gả ra ngoài, thậm chí không gả cho công tử bình thường ở Hàn Triều Hải Vực, nếu có nam tử Tượng Linh Lung vừa ý, Tượng gia càng vui khi để người này ở rể.
Lục Ly cười khổ nói:
- Cảm tạ Linh Lung tiểu thư hậu ái, ta còn cả gia đình ở Nhị trọng thiên, bởi thế ta nhất định phải về.
- Ừm, ta hiểu rồi!
Ánh mắt Tượng Linh Lung thoáng ảm đạm, trầm ngâm chốc lát, sau đó ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Sát Thần, vậy chúc ngươi thuận buồm xuôi gió, sau này nếu đi ngang qua Hàn Triều Hải Vực, ngươi nhất định phải tới Tượng gia làm khách!
- Được!
Lục Ly khẽ gật đầu, hai người phản hồi đường cũ, Tượng Linh Lung cố ý rơi ở đằng sau, mắt nhìn chằm chằm bóng lưng thẳng tắp của Lục Ly, tựa hồ muốn khắc sâu hình bóng ấy trong tim.
Sau khi trở về, Lục Ly không đợi quá lâu, nơi xa đã thấy một nhóm vội vàng đi tới, Tượng Bạch Nha dẫn người đến, có vẻ đang chuẩn bị đi ra.
- Ừm, ra ngoài thôi!
Lục Ly đứng dậy chuẩn bị tụ hợp với chúng nhân, đúng lúc này, chợt có tiếng truyền âm vang lên, là của Huyết Sát Hoàng:
- Lục tiểu tử, ngươi có muốn tiếp tục ở lại trong này thêm một đoạn thời gian?
- Ách?
Lục Ly hơi ngớ, vội truyền âm hỏi dò:
- Có thể không đi ra được à? Nơi này chẳng phải đến thời gian liền sẽ trực tiếp truyền tống ra ngoài?
- Đúng vậy!
Huyết Sát Hoàng rất khẳng định nói:
- Đến lúc đó sẽ trực tiếp truyền tống ra ngoài, nhưng ta có cách để ngươi lưu lại, hơn nữa còn có cách để ngươi tùy thời ra ngoài lúc nào cũng được.
- Còn có chuyện này?
Lục Ly hơi ngớ, nhưng rất nhanh sau đó liền cuồng hỉ không thôi, bảo địa thế này chính là nơi vô số người tha thiết ước mong. Nếu được tu luyện trong đây mười năm tám năm, như vậy thực lực hắn tuyệt đối sẽ có bước bay vọt về chất.
- Ở lại chứ!
Lục Ly quyết định rất nhanh, truyền âm cho Huyết Sát Hoàng nói:
- Sát Hoàng tiền bối, làm sao để ở lại? Ta muốn lưu lại tu luyện vài năm.
Đối với Lục Ly bây giờ mà nói, tu luyện mười năm tám năm chỉ là cái chớp mắt, hắn cũng đã ở Tam trọng thiên rất nhiều năm, nhiều thêm mười năm tám năm không đáng là gì. Nếu thực lực có thể được đến bước bay vọt về chất, đây chính là đại cơ duyên chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
- Rất đơn giản!
Huyết Sát Hoàng truyền âm nói:
- Đợi lát nữa lúc thời gian sắp đến, bầu trời sẽ xuất hiện một vòng sáng, ngươi trực tiếp tiến vào trong Loạn Thạch Lĩnh, để Mị Linh kia của ngươi bóc mở Thần Văn đạo trường ở đó. Khi ấy Thần Văn sẽ trấn áp ngươi, ngươi liền không phải truyền tống ra nữa.
- Còn có chuyện này?
Lục Ly không khỏi kinh dị, lập tức để Huyết Linh Nhi đi mò mẫm Thần Văn đạo trường kia, bảo đảm có thể bóc mở được. Vừa rồi Huyết Linh Nhi đã phá giải Thần Văn kia một lần, giờ bóc mở Thần Văn hẳn không quá khó.
Huyết Linh Nhi khoái tốc thăm dò, đợi sau khi bọn Tượng Bạch Nha về tới, Huyết Linh Nhi truyền âm báo nói:
- Chủ nhân, bóc mở Thần Văn này rất đơn giản, có thể mở ra bất cứ lúc nào, có cần làm luôn bây giờ không?
- Không cần, chờ lệnh của ta!
Lục Ly lắc đầu, hắn hàn huyên mấy câu với đám người Tượng Bạch Nha, sau đó lẳng lặng đứng một bên chờ đợi. Phía Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông thì được cũng vây quanh bởi một nhóm người, cả đám ân cần hỏi han lẫn nhau.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi truyền âm cho Tượng Linh Lung:
- Linh Lung, nói với ngươi một chuyện, ta có cách ở lại trong Đạo Thiên Giới này thêm mấy năm, ngươi có muốn lưu lại với ta không?
Lục Ly ma xui quỷ khiến hỏi một câu, kỳ thật lẽ ra không nên truyền âm, chẳng qua Lục Ly nghĩ đến cảnh mấy năm ở một mình cô độc trong đây, có mỹ nhân bồi cùng, dù không xảy ra cái gì thì cũng là chuyện rất mỹ diệu.
- Có thể lưu lại?
Tượng Linh Lung chấn kinh, nhưng rất nhanh liền khôi phục vẻ bình tĩnh, nàng trầm ngâm một lát, sau đó truyền âm hỏi:
- Sát Thần, ngươi chắc chứ, sẽ không xảy ra vấn đề?