Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly truyền âm đi qua nói:
- Ta có tám thành nắm chắc, hơn nữa nếu ngươi muốn ra ngoài, ta sẽ có cách đưa ngươi ra bất cứ lúc nào.
- Được!
Lần này Tượng Linh Lung không còn ngập ngừng, lập tức truyền âm nói:
- Sát Thần, ta lưu lại với ngươi.
Tượng Linh Lung lại trầm ngâm một lúc, sau đó lần nữa truyền âm:
- Sát Thần, có cần nói cho Đinh Đông, để nàng cũng lưu lại?
Dứt lời, Tượng Linh Lung thoáng có chút hối hận, Kỳ Đinh Đông lưu lại, như vậy Kỳ Đinh Đông tất sẽ quấn lấy Lục Ly, thậm chí có được bước tiến triển lớn trong mối quan hệ với Lục Ly.
Nhưng thân chị em tốt, nếu chuyện như vậy mà không nói cho Kỳ Đinh Đông, Kỳ Đinh Đông sẽ hận nàng cả đời mất.
Lục Ly có chút ngập ngừng, bởi vì nếu Kỳ Đinh Đông lưu lại, một là sẽ ảnh hưởng hắn tu luyện, hai là hắn sợ mình khắc chế không được, sẽ xảy ra gì đó với Kỳ Đinh Đông, khi ấy lại thành một đoạn nợ tình.
Chẳng qua Tượng Linh Lung đã nhắc đến việc này, hắn lại cũng đã nói việc này cho Tượng Linh Lung, nếu giờ không báo cho Kỳ Đinh Đông một tiếng, vậy sau này Kỳ Đinh Đông biết được, nàng chắc sẽ thương tâm chết mất.
Lục Ly nghĩ nghĩ bèn truyền âm cho Kỳ Đinh Đông, nói:
- Đinh Đông, ta có cách ở lại đây không truyền tống ra ngoài, ta và Linh Lung đều sẽ lưu lại, ngươi có muốn lưu lại không? Sau này nếu ngươi muốn đi ra, ta tùy thời có thể để ngươi rời khỏi Đạo Thiên Giới.
Mắt Kỳ Đinh Đông sáng rực lên, lập tức truyền âm đáp lời, gần như không chút do dự:
- Ta lưu lại, ta lưu lại.
- Được!
Lục Ly lần lượt truyền âm cho hai người, dặn hai người đợi lát nữa hành sự theo lệnh hắn, hai người đều rất kích động, nhất là Kỳ Đinh Đông, khuôn mặt kích động đến đỏ bừng, trong mắt lưu chuyển gợn sóng, đẹp không bút nào tả xiết. Khiến Công Dương Vô Tà và mấy tên công tử Thủy Hàn Cung ở bên cạnh nhìn mà ngây dại.
Thời gian khoái tốc trôi đi, rất nhanh kỳ hạn ba năm đã sắp đến, bầu trời bắt đầu xuất hiện từng quầng sáng, tiếng truyền âm của Huyết Sát Hoàng theo đó chợt vang lên:
- Lục tiểu tử, lập tức bóc mở Thần Văn, đi vào.
- Huyết Linh Nhi, bóc mở Thần Văn!
Lục Ly truyền âm lệnh nói, đồng thời lấy ra tháp lưu ly bảy màu, bảo tháp lóe lên quang mang, tiếp đó một người hiện ra, chính là Kỳ Thiên Ngữ.
Lục Ly định ở lại nơi này mười năm tám năm, tự nhiên không muốn giữ Kỳ Thiên Ngữ làm gì, hắn thả Kỳ Thiên Ngữ, kẻ sau sẽ lập tức được truyền tống đi ra. Về phần tháp lưu ly bảy màu, giờ hắn chưa thể trả cho Kỳ gia, đợi sau này đi ra hẵng tính.
- Được rồi, đi vào thôi!
Lục Ly truyền âm cho Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung, gần như cùng lúc, ba người phóng thẳng tới Loạn Thạch Lĩnh, Tượng Linh Lung lấy ra Bạch Ngọc Phiến, tức tốc thúc giục, Kỳ Đinh Đông cũng lấy ra chuỗi hạt châu kia, Lục Ly thì lấy ra Thần Thiết.
- Ách?
Lục Ly đột nhiên phóng thích Kỳ Thiên Ngữ vốn đã khiến rất nhiều người kinh ngạc, lúc này ba người lại đồng thời phóng về phía Loạn Thạch Lĩnh, cảnh đó khiến tất cả mọi người tại trường không khỏi ngơ ngác, ba người này muốn làm gì?
Ông!
Ngay khi ba người Lục Ly vừa xông vào, Thần Văn ở Loạn Thạch Lĩnh lập tức sáng lên, xích sắt màu đen hiện ra giữa trời, khóa lại không gian nơi này, trong hư không theo đó hiện ra vô số hư ảnh dị thú, bắt đầu xung kích ba người Lục Ly.
- Cái này...
- Các nàng đang làm gì...
- Chuyện này là thế nào...
Toàn bộ người xung quanh không khỏi sửng sốt, ngơ ngác chẳng hiểu gì? Sao bọn Lục Ly lại làm vậy? Đã sắp đi ra đến nơi rồi, còn muốn chui vào đó chịu khổ?
Kỳ Thiên Ngữ cũng ngây người, hắn vừa mới được Lục Ly phóng ra, vốn tưởng là được gia tộc giải cứu, lại phát hiện vẫn còn đang ở trong Đạo Thiên Giới. Sau đó chỉ thấy ba người Lục Ly và Kỳ Đinh Đông Tượng Linh Lung lao vút đi, vọt vào Loạn Thạch Lĩnh, còn xúc động Thần Văn?
Ông!
Trên không trung bắn ra từng đạo ánh sáng, không đợi chúng nhân thấy rõ sự tình, ai nấy đều đã bị ánh sáng bao phủ, sau đó biến mất đương trường. Trước khi tan biến, thần niệm chúng nhân đều còn tập trung trên thân ba người Lục Ly, bọn hắn kinh hãi nhận ra, ba người kia không bị ánh sáng bao phủ...
Ông!
Chúng nhân chỉ thấy bạch quang lóe lên, sau đó hiện ra trên một hòn đảo nhỏ, trên hòn đảo này có rất nhiều người, Lộc Vấn Tiên chính ở trong đó. Bốn đại thế lực đều có trưởng lão tại trường, Nhị trưởng lão còn đích thân đến.
- A...
Kỳ Thiên Ngữ phát hiện Nhị trưởng lão đích thân đến, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, bốn đại thế lực cũng có người ở đây, chuyện của hắn e là khó mà giấu được.
- Không thấy Linh Lung đi ra?
Có tiếng kinh hô vang lên, Tượng Bạch Nha thần sắc kinh hãi nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định không có Tượng Linh Lung, sắc mặt hắn bỗng chốc trắng bệch.
Tuy mỗi cách một đoạn thời gian Đạo Thiên Giới sẽ lại bóc mở, nhưng thời gian bóc mở lại không cố định, vạn nhất mấy vạn năm sau mới mở ra, như vậy Tượng Linh Lung sẽ bị phong ấn trong đó mấy vạn năm, ai biết liệu có xảy ra chuyện gì không?
- Đinh Đông đâu?
Tiếng quát của Nhị trưởng lão vọng tới, một người Kỳ gia lập tức báo tin:
- Nhị trưởng lão, lúc sắp truyền tống, Đinh Đông tiểu thư và Lục Sát Thần Linh Lung tiểu thư xông vào Loạn Thạch Lĩnh, xúc động Thần Văn, sau đó không thấy ba người các nàng đi ra. Bọn hắn hẳn là đã mắc kẹt trong Đạo Thiên Giới?
- Mắc kẹt trong Đạo Thiên Giới!
Nội tâm chúng nhân khẽ động, trong mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ xen lẫn đố kỵ, nếu có thể ở lại trong Đạo Thiên Giới mấy chục mấy trăm năm, như vậy sau khi ba người kia đi ra, e là tu vi đều sẽ nghịch thiên? Tượng Linh Lung không chừng sẽ có thể trực tiếp đột phá Lĩnh Chủ cũng nên...
Sau cùng, ba người Lục Ly không bị chùm sáng bao phủ, cảnh này bị rất nhiều người thấy được, cộng thêm ngay trước đó ba người chủ động vọt tới trong Loạn Thạch Lĩnh, thậm chí còn kích phát Thần Văn, đủ thấy ắt có nguyên do nào khác.
Bởi thế tất cả mọi người đều tin tưởng, ba người bởi vì khám phá ra được gì mới chủ động ở lại trong Đạo Thiên Giới.