Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đổi thành là ai, nếu có một tuyến cơ hội thì cũng sẽ nghĩ hết mọi cách lưu lại bên trong. Đây chính là Nguyên Thủy Bí Cảnh, ở trong đó có rất nhiều Thần Văn do Đạo Thiên lão tổ lưu lại, rất nhiều nơi sản sinh thần dược, không ít nơi còn chưa được thăm dò.
Rốt cuộc thời gian mỗi lần bóc mở quá ngắn, người đi vào thường đều chạy tới những chỗ được đánh dấu sẵn là có thần dược và đạo ngấn, căn bản không có thời gian đi thăm dò những chỗ còn lại, rất nhiều nơi có Thần Văn cường đại mà bọn hắn chưa phá giải ra được.
Nếu có thể ngây ngốc bên trong mấy chục mấy trăm năm, vậy thì hoàn toàn có đủ thời gian đi thăm dò những nơi thần kỳ kia. Thời gian trăm năm đối với chúng nhân tại trường mà nói thì không tính là gì, phải biết tu luyện trăm năm trong Đạo Thiên Giới, tính ra có lẽ bằng vạn năm tu luyện bên ngoài.
Đây chính là Đạo Thiên Giới, là nơi rất nhiều cường giả bốn đại thế lực từng được đến thu hoạch cực lớn, thậm chí Luân Hồi Đại Đế cũng chính miệng nói qua, hắn được đến thu hoạch vô cùng lớn trong đó, nơi đây gần như là bí tịch tu luyện đỉnh cấp nhất tại Hàn Triều Hải Vực.
Nhị trưởng lão thần sắc trang nghiêm nói:
- Cụ thể đã xảy ra chuyện gì? Nói rõ xem nào. Vì sao Tộc Vương hạ xuống Thần Chỉ sai ta tới đây trông chừng? Các ngươi kể lại chi tiết một lượt tất cả mọi chuyện xảy ra bên trong, không được bỏ sót chi tiết nào.
- Tộc Vương?
Tất cả con em Kỳ gia đều biến sắc, Kỳ Thiên Ngữ hai chân mềm nhũn, thiếu chút quỳ rạp xuống. Không ngờ việc này đã kinh động đến Luân Hồi Đại Đế, xem ra lần này hắn khó thoát tai kiếp.
- Ách?
Ba đại gia tộc còn lại cũng có trưởng lão tại trường, ngoài ra còn có một ít lão ma các gia tộc khác, nét mặt ai nấy đều không giấu được vẻ chấn kinh.
Tộc Vương Kỳ gia thực ra cũng là Vương của Hàn Triều Hải Vực, nhất cử nhất động của hắn đều bị tất cả mọi người chú ý. Mọi người nhớ được Luân Hồi Đại Đế đã mấy trăm năm không hiện thân, cũng không nghe qua bất cứ tin tức nào, không ngờ lần này lại hạ xuống Thần Chỉ?
Một tên công tử Kỳ gia quét mắt nhìn sang Kỳ Thiên Ngữ, trầm giọng nói:
- Nhị trưởng lão, Tộc Vương bị kinh động, hẳn là có liên quan đến chuyện tháp lưu ly bảy màu bị đoạt đi, lúc này kiện Đế Binh đã bị Lục Sát Thần luyện hóa.
Xoạt!
Toàn trường rộ lên tiếng xôn xao, Đế Binh tháp lưu ly bảy màu bị đoạt? Đây chính là bảo vật Luân Hồi Đại Đế từng dùng qua, khó trách sẽ kinh động đến hắn. Kỳ Thiên Ngữ đúng là phế vật, Đế Binh mà cũng bị người luyện hóa ngược?
Lục Sát Thần?
Người này chẳng phải là kỳ nhân trước đó từng mang theo người Kỳ gia và Tượng gia thoát ra tiểu thế giới kỳ dị kia ư? Không phải hắn là thượng khách của Kỳ gia ư? Sao lại đoạt Đế Binh của Kỳ Thiên Ngữ? Chuyện này là thế nào?
Ánh mắt chúng nhân đồng loạt nhìn về phía Kỳ Thiên Ngữ, thấy hắn một mặt tro tàn, mọi người ẩn ẩn đoán được chuyện gì.
Tên công tử Kỳ gia kia rõ ràng cũng có ý triệt để đánh gục thanh danh Kỳ Thiên Ngữ, hắn kể lại đầu đuôi sự thể một lượt, một giấu giếm, cũng không thêm mắm thêm muối, chỉ tường thuật như thực.
Ba!
Thân hình Nhị trưởng lão đột nhiên lóe lên, vung tay tát lên mặt Kỳ Thiên Ngữ, đánh bay hắn ra xa, hủy đi mấy ngọn núi gần đó, miệng cả giận quát:
- Lão Tôn, mang tên súc sinh này về, bẩm báo gia chủ để gia chủ xử phạt.
Một tên trưởng lão chạy vội tới, mang đi Kỳ Thiên Ngũ đang mặt xám như tro tàn, bay thẳng ra khỏi đảo nhỏ.
Nhị trưởng lão lại hỏi dò chi tiết sự thể một phen, sau đó sa vào trầm tư, trong mắt không giấu được vẻ lo lắng. Theo như tin tức nghe được trước đó, cùng với tình hình hiện tại thì thấy. Tạo nghệ Lục Ly ở phương diện Thần Văn rất mạnh, bởi thế lần này ba người mới không đi ra, hẳn là do Lục Ly dự mưu, chứ không phải sự cố ngoài ý.
Nói cách khác, lưu lại bên trong là hành vi chủ quan của ba người Lục Ly, có lẽ Lục Ly nhìn ra được khiếu môn, cố ý muốn ở lại, như thế ba người chắc sẽ không có gì nguy hiểm. Chỉ cần không gặp nguy hiểm, vậy thì ở lại bên trong sẽ là cơ duyên cực lớn, chứ không phải tai họa gì.
Nhị trưởng lão lấy ra một chiếc bản mệnh ngọc phù, ngọc phù nguyên vẹn không hư hao gì, hắn lại đảo mắt nhìn về phía Tượng Bạch Nha, kẻ sau tựa hồ cũng cùng suy nghĩ như hắn, lấy ra một chiếc ngọc phù, trên đó cũng nguyên vẹn không hư hao.
- Ừm!
Nhị trưởng lão yên tâm, hắn khua tay nói:
- Chư vị giải tán cả đi, đợi lần sau Đạo Thiên Giới bóc mở, chúng ta sẽ thông báo mọi người. Ngoài ra phiền mọi người đừng truyền chuyện nơi đây ra ngoài.
Nhị trưởng lão nói chuyện nơi đây không phải là chỉ riêng chuyện Kỳ Thiên Ngữ, rốt cuộc việc này quá lớn căn bản không ép được, mà Nhị trưởng lão cũng không định áp. Lần này Kỳ Thiên Ngữ phạm phải sai lớn, dẫn tới Luân Hồi Đại Đế hạ xuống Thần Chỉ, Nhị trưởng lão làm sao sẽ áp xuống?
Ý Nhị trưởng lão là muốn mọi người đừng truyền chuyện ba người Lục Ly ở lại trong đó ra ngoài, như thế ảnh hưởng sẽ không quá tốt. Một là can hệ đến danh dự hai vị tiểu thư, hai là Lục Ly nói cho cùng là người ngoài, một người ngoài tiến vào trong Đạo Thiên Giới, còn không đi ra, chuyện này mà truyền ra, chắc toàn Hàn Triều Hải Vực đều sẽ tạc nồi
.
Nhị trưởng lão và người Tượng gia không lập tức rời đi, mà định ở lại đợi thêm mấy ngày, vạn nhất ba người Lục Ly đi ra thì sao? Vạn nhất Đạo Thiên Giới xảy ra vấn đề thì sao? Bởi thế bọn hắn tính cắm trại ở đây mười ngày nửa tháng xem thế nào.
- Lục Sát Thần!
Nhị trưởng lão thì thào, người này đúng là kỳ nhân, không ngờ lại có thể luyện hóa ngược Đế Binh. Nhị trưởng lão không sợ Lục Ly đoạt đi Đế Binh, hắn còn chưa lớn gan đến thế. Lại nói Lục Ly còn muốn mượn Không Gian Chi Môn của Không Gian Thành để truyền tống, bởi thế căn bản không cần lo chuyện Lục Ly mang đi Đế Binh.
Ngoài ra Lục Ly lại thêm một lần cứu mạng Kỳ Đinh Đông, cũng không đánh chết Kỳ Thiên Ngữ, còn phóng thích Kỳ Thiên Ngữ đi ra.