Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bởi thế Nhị trưởng lão khá là hân thưởng bản tính Lục Ly, chỉ là có chút lo lắng, Kỳ Đinh Đông và Lục Ly ở chung, không biết liệu có xảy ra chuyện gì?
Hắt xì, hắt xì!
Trong Đạo Thiên Giới, Lục Ly hắt hơi liên tục mấy lần, lúc này hắn và Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông cũng vừa mới đi ra Loạn Thạch Lĩnh.
Lục Ly sờ lên mũi nói:
- Là ai đang mắng ta? Còn mắng liên tục không ngừng?
Phốc phốc!
Kỳ Đinh Đông cười khẽ, Tượng Linh Lung lại trừng mắt nói:
- Người muốn mắng ngươi còn ít chắc? Đoán chừng lúc này người bên ngoài đều đang nghị luận ngươi, rất rất nhiều người đều đang mắng ngươi.
- Không bị người đố kỵ mới là tầm thường!
Lục Ly nhún vai không sao cả, nói:
- Hơn nữa, ta gạt hai viên minh châu Hàn Triều Hải Vực ở lại đây, đám công tử kia chắc đang hâm mộ đố kỵ hận, đoán chừng đi về còn sẽ làm hình nộm để đâm kim ta.
- Ha ha ha!
Kỳ Đinh Đông bật cười, Lục Ly nói thế này ngược lại khiến nàng càng vui, nàng chỉ hi vọng Lục Ly gạt mình.
Tượng Linh Lung lại trừng nhìn Lục Ly một cái, chỉ là ánh mắt mang theo một tia mị ý, nói:
- Ngươi đừng tưởng bở, chúng ta ở lại không phải vì ngươi, mà là vì Đạo Thiên Giới, Đinh Đông, ngươi nói có đúng không.
- Có đúng không...
Kỳ Đinh Đông giơ ngón tay gõ gõ cằm, đảo quanh một vòng rồi nói:
- Ta ở lại là vì Đạo Thiên giới, cũng là vì bồi Sát Thần.
- Tiểu ny tử, không biết xấu hổ!
Tượng Linh Lung duỗi ra một ngón tay định gõ mũi Kỳ Đinh Đông, Kỳ Đinh Đông lại nhanh hơn nàng một nhịp, vươn hai tay cù nàng, còn vừa cù vừa trêu đùa nói:
- Linh Lung, ngươi dám nói không phải muốn bồi Sát Thần...
- Phi, ngươi đừng có nói hươu nói vượn...
Tượng Linh Lung bị Kỳ Đinh Đông chọc cho cười khanh khách, hoàn toàn mất đi hình tượng lạnh lùng thường thấy, lập tức điên lên trêu đùa với Kỳ Đinh Đông. Hai người thỉnh thoảng còn xuân quang chợt tiết, khiến Lục Ly ở bên cạnh được một phen no mắt...
Ngày tháng Lục Ly sống trong đắc ý, Kỳ Thiên Ngữ lại rất khó chịu. Kỳ Thiên Ngữ bị mang về, sau đó trực tiếp đánh vào lao tù trong Không Gian Thành, chờ đợi xử phạt từ gia chủ và các vị trưởng lão.
Đã từng là đệ nhất công tử Hàn Triều Hải Vực, không ngờ giờ lại luân lạc đến mức bị nhốt vào địa lao? Điều này đối với Kỳ Thiên Ngữ mà nói thì là một đả kích vô cùng lớn.
Nhưng so ra, Kỳ Thiên Ngữ càng e sợ dư luận Hàn Triều Hải Vực sau khi chuyện này bị truyền ra, cùng với đó là cách nhìn của Luân Hồi Đại Đế đối với hắn.
Nói cho cùng thì chuyện này thực ra không tính đại sự, nếu Lục Ly là người khác, dù có bị Kỳ Thiên Ngữ giết trong Đạo Thiên Giới, đi ra hắn cũng sẽ không bị trách phạt gì.
Ngoài ra nếu Kỳ Thiên Ngữ thật giết đi Lục Ly, vậy thì cũng sẽ không sao. Then chốt trong chuyện này nằm ở tháp lưu ly bảy màu bị luyện hóa ngược, Kỳ Thiên Ngữ bị Đế Binh của chính mình trấn áp.
Đế Binh mà Luân Hồi Đại Đế từng dùng qua, đấy không chỉ còn là một kiện binh khí, vẫn là một biểu tượng, một loại vinh dự.
Đế Binh bị người luyện hóa ngược, Kỳ Thiên Ngữ bị binh khí của chính mình trấn áp, điều này đối với Kỳ gia mà nói là nỗi nhục khó gột sạch. Luân Hồi Đại Đế đã đích thân hỏi đến, Kỳ gia há có thể không để tâm?
Nói cách khác, bản thân sự tình không tính là gì, trọng điểm ở chỗ Kỳ Thiên Ngữ làm mất mặt Kỳ gia, còn kinh động đến Luân Hồi Đại Đế.
Ở trong một vương quốc, nếu hoàng đế hỏi tới chuyện nào đó, thì dù đấy là việc nhỏ, người dưới cũng phải xử lý như là xử lý việc lớn.
Bởi thế Kỳ Thiên Ngữ bị trực tiếp nhốt vào địa lao, gia chủ Kỳ gia đợi sau khi Nhị trưởng lão trở về, hỏi dò kỹ càng đầu đuôi sự thể một phen, lại cùng chúng trưởng lão thương nghị, sau cùng quyết định nhốt Kỳ Thiên Ngữ vào trong một nơi bí cảnh vạn năm.
Hiện tại Kỳ Thiên Ngữ còn chưa đến ngàn tuổi, trong bí cảnh kia tối tăm không thấy mặt trời, dù đối với người tu luyện là một bí cảnh không sai, nhưng bên trong không người, lại rất hoang vu. Nếu là lão giả bị nhốt vạn năm chắc không tính là gì, nhưng loại hoa hoa công tử như Kỳ Thiên Ngữ bị ném vào trong đó, dù không điên, đoán chừng cũng sẽ phế.
Kỳ Thiên Ngữ là tử tôn của mạch gia chủ Kỳ gia, tính là con cháu dòng chính, cũng là con cháu ưu tú nhất trong thế hệ này. Gia chủ Kỳ gia ngoan tâm nhốt hắn vào bí cảnh vạn năm, tính là nửa vứt bỏ, đủ thấy mức độ coi trọng của Kỳ gia đối với sự việc lần này Kỳ gia.
Với người Kỳ gia, chuyện của Luân Hồi Đại Đế là chuyện quan trọng hơn hết thảy.
Kỳ thật Kỳ gia gia chủ nhốt Kỳ Thiên Ngữ vào trong bí cảnh cũng tính là một loại bảo hộ dành cho hắn. Lần này thanh danh Kỳ Thiên Ngữ tính là đi đứt, nếu tiếp tục ở bên ngoài, hắn tất phải đón nhận ánh mắt dị dạng của chúng nhân, nghe được đủ loại lời lẽ châm chọc chế giễu, ở trong gia tộc cũng sẽ bị đối xử lạnh nhạt. Lấy tâm cảnh hắn e rằng khó mà cam tâm, cuối cùng hoặc là dẫn phát đại sự, hoặc là biến thành ma đầu, hoặc là chết đi.
Nhốt vào trong bí cảnh, Kỳ Thiên Ngữ có thể sẽ điên mất, có thể sẽ tự sát, nhưng ít ra trong đó sẽ không có người kích thích hắn. Chỉ cần hắn sống qua được tâm kiếp lần này, có thể Niết Bàn trùng sinh, tu luyện vạn năm sau đó đột phá cảnh giới Lĩnh Chủ cũng không phải là điều không thể.
Lấy tư chất Kỳ Thiên Ngữ, có thể ngăn cản hắn tiến tới chỉ có chính hắn, chỉ cần tâm cảnh chính hắn có đột phá, đừng nói cấp Lĩnh Chủ, dù là Chuẩn Đế cũng không phải không có hi vọng.
Bởi thế lần này nhốt vào trong bí cảnh thực ra cũng tính là một lần độ tâm kiếp của Kỳ Thiên Ngữ, vượt đi qua biển rộng trời cao, vượt không qua liền vĩnh viễn trầm luân.
Rầm rầm rầm!
Vừa tiến vào Kỳ Thiên Ngữ không thốt nửa lời, tức tốc phóng thích từng thủ chưởng cực lớn, không ngừng đánh tới núi non bốn phía.
Thế giới này là một mảnh hoang vu, bầu trời mờ tối, phía dưới không có bất kỳ thực vật hay động vật gì, chỉ có một mảnh biển cả núi non mênh mông vô bờ.
- A, a, a, a...