Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cự Thủ Quái, còn là Cự Thủ Quái đại thành!
Lĩnh Chủ mang đội sắc mặt trở nên khó coi, hắn trầm giọng quát một tiếng:
- Tập thể ra tay đánh chết Cự Thủ Quái này, nếu bị nó quấn lấy thì không ai trong chúng ta chạy thoát được!
Nhiều người có nghe nói về mãnh thú này, đám người không chút do dự thả ra các loại thần thông ném hướng cự thú kia. Lục Ly cũng không giữ lại thực lực, ngưng tụ ra bảy, tám Vô Vọng Thần Phù ném hướng cự thú kia.
Ầm ầm ầm!
Gần trăm người cùng nhau công kích, các loại công kích còn phi thường cuồng bạo hung tàn, cự thú kia bị đánh liên tục lùi lại, lớp da rách toạc, núi lớn bốn phía bị đánh núi sụp đất nứt, vỡ vụn. Nhưng cự thú chỉ bị thương, không bị đánh chết, phải biết rằng Lĩnh Chủ kia phát ra công kích cực mạnh.
Lĩnh Chủ hét to một tiếng:
- Thêm lần nữa!
Mọi người vội vàng lại phát ra một đợt công kích, cự thú lần này bị tổn hại nặng, thân thể ngã lăn ra, không kịp công kích mọi người.
Lĩnh Chủ kia vung mạnh tay:
- Đi!
Mọi người mặc kệ con cự thú bị thương nặng, đi theo Lĩnh Chủ này chạy vắt giò lên cổ.
Lĩnh Chủ ngẫm nghĩ, chỉ hướng ba mươi người phía bên trái:
- Chúng ta chia ra ba đội, đây là đội một, đây là đội hai, đây là đội ba, mọi người nghe theo chỉ huy của ta.
- Tốt, chúng ta đều nghe Dương đại nhân.
- Đúng, đều nghe Dương đại nhân!
Người xung quanh thi nhau lên tiếng. Dương đại nhân rõ ràng là người ở địa vị cao lâu năm, thói quen ra lệnh, hắn phất tay mang theo mọi người một đường chạy nhanh mà đi.
Đằng trước mé trái xuất hiện mấy con mãnh thú, cấp bậc không phải đặc biệt cao, Dương đại nhân lập tức ra lệnh:
- Đội thứ nhất xuất chiến, đánh tan là được, không thể hiếu chiến!
Ba mươi người đội thứ nhất lập tức vọt về phía bên trái, có bốn con mãnh thú bình thường từ hướng đó xông tới, bị trấn áp dễ dàng. Dương đại nhân mang theo mọi người tiếp tục tiến lên, rất nhanh lại có mãnh thú tới gần, Dương đại nhân phái ra người của đội thứ hai tiến lên ngăn chặn.
Người của đội thứ nhất đã đánh bay mấy con mãnh thú, nhanh chóng đuổi theo, đội thứ ba đã đánh với mãnh thú. Sách lược của Dương đại nhân không tệ, người của ba đội luân lưu công kích, như vậy tốc độ tiến lên của đoàn người tăng lên rất nhiều. Nếu cùng nhau công kích thì tập thể phải ngừng lại, còn làm kiểu này có thể như cối xay không ngừng lăn.
- Hú hú!
Một con sói to màu bạc vọt tới, sói to có ba con mắt, còn chưa tới gần con mắt thứ ba đã mở ra, bắn ra một luồng sáng sắc bén màu đen, lưỡi dao ánh sáng không lớn, thoạt trông là không có khí thế, nhưng Dương đại nhân hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trầm giọng quát:
- Cẩn thận!
- A... !
Tiếng quát của Dương đại nhân quá muộn, ba người ở phía trước bị lưỡi dao ánh sáng màu đen chém trúng, bị chém ngang eo ngọt xớt như cắt đậu hủ. Phía trước vốn có vài người chuẩn bị công kích, toàn bộ sợ tới mức tái mặt, nhanh chóng lùi lại.
- Ma Nhẫn Yêu Lang.
Dương đại nhân trầm giọng quát một tiếng, theo sau chính mình xông lên trên, hét lớn:
- Cả đám người cùng nhau công kích, con mãnh thú này tốc độ rất nhanh! Bao vây nó lại, nếu không thì các ngươi đều phải chết!
Mọi người đã thói quen nghe theo sự chỉ huy của Dương đại nhân, lập tức toàn bộ xông đến. Dương đại nhân đã đánh với yêu lang, tay trái của hắn cầm một tấm chắn, tay phải cầm một thanh chiến đao, thân hình như điện, nhanh đến mức đám người không thấy rõ, chỉ có thể nhìn thấy từng đợt tàn ảnh.
Lục Ly xông đến, thả ra Vô Vọng Thần Phù đánh hướng yêu lang ở phía trước, nhưng tốc độ của yêu lang quá mau, thoáng chốc tránh thoát. Xung quanh có vô số công kích, một số đánh trúng yêu lang, nhưng công kích khá yếu, con yêu lang này dường như có bản năng biết trước, thân hình như tia chớp liên tục di chuyển, công kích mạnh mẽ đều bị nó né thoát.
- A, a, a!
Yêu lang không ngừng thả ra lưỡi dao ánh sáng màu đen, mỗi lần đều có thể cắt đứt mạng của vài người, rất nhiều người người mặc giáp phòng ngự bị lưỡi dao ánh sáng kia quét qua thì chém đứt dễ dàng như dao bén cắt đậu hủ.
Dương đại nhân liên tục công kích, chiến đao phun ra từng ngọn lửa màu xanh, mỗi lần đều có thể xé rách không gian, hơi thở làm cho người ta sợ hãi, chỉ tiếc hắn căn bản không cách nào đánh trúng yêu lang, chỉ có thể công kích từ xa đánh trúng mấy lần. Về sau yêu lang này còn học thông minh, xông vào đoàn người, va đụng lung tung. Phòng ngự của nó quá mạnh, chịu đựng mấy chục đòn công kích chỉ làm nhiều chỗ lông bị tổn thương, chảy ít máu.
Vèo!
Yêu lang xông hướng Lục Ly, tốc độ quá nhanh, Lục Ly không cách nào tránh né, hắn chỉ có thể ngưng tụ mười một chữ to bảo vệ toàn thân. Yêu lang liếc Lục Ly một cái, xoay người lao hướng bên cạnh, không có tới gần Lục Ly.
Dương đại nhân lại lần nữa trầm giọng quát lên:
- Thả ra công kích linh hồn!
Tốc độ của yêu lang này rất nhanh, tốc độ phản ứng cũng quá nhanh, trơn còn hơn con lươn, e rằng chưa kịp giết nó thì người ở đây đã chết đi hơn phân nửa.
Người xung quanh biết dùng công kích linh hồn lập tức phát ra công kích linh hồn, Lục Ly suy nghĩ một hồi lấy ra nhuyễn kiếm, thân thể lao nhanh đi, đánh ra pháp tắc Thần Âm. Hiệu quả pháp tắc Thần Âm của hắn khá tốt, bao phủ phạm vi cũng rất rộng, yêu lang thoáng chốc trúng chiêu.
Nhưng mà...
Trong mắt yêu lang chỉ lộ ra một chút thống khổ, tiếp tục xông lên trước, rõ ràng là uy lực pháp tắc Thần Âm của Lục Ly không đủ, chưa tới mức khiến yêu lang dừng bước chân.
Xoẹt!
Trong con mắt dựng đứng của yêu lang lại bắn ra lưỡi dao ánh sáng màu đen, lại có hai người bị đánh chết. Lục Ly cắn răng, lấy ra Hào Giác, bây giờ không phải lúc giữ thực lực, nếu ở đây quá lâu thì rất có thể không ai đi được.
Hắn cấp tốc tới gần yêu lang, trầm giọng quát:
- Đều lui ra!
Không đợi người xung quanh lùi ra, Lục Ly đã thổi kèn, Hào Giác phát ra pháp tắc Thần Âm thì tăng thêm uy lực. Âm thanh trầm thấp vang lên, thống khổ trong mắt yêu lang càng hiện rõ, tốc độ giảm chậm. Vài người ở gần bị trúng chiêu, thống khổ lăn lộn dưới đất, còn có một vài người hoảng loạn lui về phía sau, ánh mắt nhìn Lục Ly như nhìn quái vật.