Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bảo tháp này rất thần kỳ, chỉ cần nhận thua sẽ trực tiếp truyền tống ra, lập tức có người ghi lại thắng thua giữa hai bên. Thắng thì hớn hở, thua thì buồn bã rời sân.
Có người tỉ võ xong rồi, hễ trống mười sân đấu thì trưởng lão sẽ sắp xếp cho người của năm tổ đi vào. Quanh thành trì giờ phút này tụ tập ít nhất mấy chục vạn người, cộng thêm trong thành trì có gần nghìn vạn người, hiện tại có hơn một nghìn vạn thần niệm đang quan sát tình huống trong Chỉ Tiêm Tháp.
Có lẽ vì Lục Ly báo danh khá trễ, cho nên mãi chưa kêu hắn đi lên, Lục Ly cũng kiên nhẫn quan chiến. Người tỉ võ lần này quả thực ngọa hổ tàng long, rất nhiều người đều có báu vật, thần thông, bí thuật cường đại, sức chiến đấu kinh người.
Ầm!
Trong một gian phòng, một võ giả bị người khác thả ra một sát chiêu cường đại đánh trúng, bị đánh chết.
Một trưởng lão ở bên dưới tức giận nói:
- Người trong phòng số một trăm ba mươi bảy, sát tính quá nặng, xóa tư cách so tài!
Âm thanh rất lớn, truyền khắp thành trì, những người tỉ võ khác thầm giật mình. Ám thầm nghĩ nếu không phải lúc cần thiết thì đừng thả ra sát chiêu liều mạng, dù có dùng cũng cố gắng hết sức không giết người. Nếu không thì bị xóa bỏ tư cách, vậy thì dù giết người nhiều hơn nữa cũng vô nghĩa.
- Ôi, Vương Ngưng Tuyết lên sân!
- Chậc chậc, quả nhiên là tôn nữ của lão ma, một chiêu đã đánh bại đối thủ, hơn nữa đối thủ một Ngũ Kiếp hậu kỳ, nàng xinh đẹp như vậy, phỏng chừng có hy vọng rất lớn vào tốp mười.
- Đẹp thì liên quan gì vào tốp mười?
- Quan Thiên Thu mới mạnh, vừa rồi đánh bại một Ngũ Kiếp đỉnh phong mà không tốn hơi sức, quá mạnh.
- Ta cược Quan Thiên Thu đệ nhất, lần này tuyệt đối đừng làm ta thất vọng!
Bốn phía rộ lên tiếng nghị luận khe khẽ, đám người Lục Ly nghe được, trong lòng nhiều cảm xúc phức tạp. Nhóm người này càng mạnh, vậy đại biểu cơ hội vào tốp mười của bọn họ càng xa vời. Nhiều người trong số họ lặn lội đường xa đến đây là vì cái gì? Chẳng phải là vì muốn gia nhập Thiên Đế Tông sao?
- Người tiếp theo, Cừu Dư, Lục Ly! Tỉ võ trường số bảy mươi chín.
Nửa canh giờ sau, Lục Ly còn đang quan chiến đột nhiên nghe tiếng kêu mình. Hắn lập tức tinh thần phấn chấn, thân thể phóng lên cao, hướng tới Chỉ Tiêm Tháp.
- Chậc chậc, Lục Ly kia lên sân!
- Ta mua hắn một ức Thần Thạch, cược hắn chống cự thời gian một nén hương!
- Ta cũng cược hắn thua, cược năm mươi ức Thần Thạch, he he, Cừu Dư là Ngũ Kiếp trung kỳ, dư sức đánh bại hắn.
- Buổi tối có thể đi Phương Hoa Các uống rượu ôm mỹ nhân hay không toàn nhờ vào tiểu tử này.
Bốn phía ồn ào, nhiều người đều đặc cược lớn vào Lục Ly, tự nhiên đặc biệt chú ý trận đấu của hắn.
Lục Ly và Cừu Dư xông vào bảo tháp, đi vào một đại điện hình chữ nhật. Đại điện này xếp hàng ngang, bên trong đều là cửa lớn, tất cả cửa lớn đều viết con số, hai người chạy nhanh, chốc lát tìm được sân số bảy mươi chín.
Hai người lắc người xông vào, phát hiện cảnh sắc thay đổi, họ xuất hiện trong một tiểu thế giới. Tiểu thế giới này không lớn, hẳn là chỉ có phạm vi vạn dặm, nhưng đủ cho hai người phát huy.
Lục Ly thầm gật gù:
“Báu vật thật thần kỳ!”
Người phía đối diện quét mắt qua tình huống bốn phía, ánh mắt nhìn qua Lục Ly, ánh mắt của hắn lộ ra một chút khinh miệt, nhưng vẫn lễ độ cung tay nói:
- Tại hạ là Thủy Nguyên Trang Cừu gia Cừu Dư, xin chỉ giáo.
“Giả tạo!”
Trong bụng Lục Ly cười lạnh, người này căn bản nhìn không vừa mắt hắn, nguyên nhân làm ra bộ dạng này phỏng chừng cũng là vì cho người ở bên ngoài xem. Lục Ly cũng tùy ý chắp tay, nhưng trong mắt không có khinh miệt, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc.
Hắn biết mọi thứ trong này đều có thể bị bên ngoài tra xét được, cho nên nếu hắn bại lộ sức chiến đấu quá mạnh thì giai đoạn sau sẽ dẫn tới rất nhiều người chú ý, đến lúc đó không dễ dàng thắng.
- Ta xuất chiêu, các hạ hãy cẩn thận!
Cừu Dư lấy ra một cây cung dài màu lam, sau đó nhanh chóng kéo dây bắn tên, ba luồng sáng bay vút ra hóa thành ba con cự long màu lam gầm rống mà đến.
Vèo!
Lục Ly lập tức rút đi, nhưng ba con cự long như mọc con mắt, không ngừng đuổi theo Lục Ly, hơn nữa tốc độ phi thường nhanh. Nếu Lục Ly tăng tốc thì có cách tránh né, nhưng cuối cùng hắn chọn cứng rắn chống lại. Hắn muốn cho tất cả mọi người xem nhẹ hắn, như vậy mới tiện cho trận đấu sau.
Bùm bùm bùm!
Ba con rồng dài màu lam đụng vào người Lục Ly, ngoài cơ thể hắn hiện ra một bộ giáp, nhưng rất nhanh chiến giáp nổ tung, hắn bị nổ bay, máu bắn tung tóe, trở nên chật vật không chịu nổi.
Lục Ly không có thả ra Bác Long thuật, bởi vì một khi thả ra Bác Long thuật, dựa vào sức chiến đấu của người này phỏng chừng không phá mở phòng ngự của hắn được. Cung thần của Cừu Dư hẳn là một món báu vật, ba mũi thần tiễn mang theo chân ý hủy diệt, cho nên xé rách lớp da của Lục Ly, khiến Lục Ly thoạt trông trên người máu tươi đầm đìa, rất thảm
Vù vù vù!
Cừu Dư cười nhạt lại bắn ra ba mũi thần tiễn, ba con cự long màu lam lại lần nữa xé gió lao đi. Lục Ly chỉ có thể lại chạy vắt giò lên cổ, cuối cùng bị cự long đuổi theo kịp, tiếp đó cả người một lần nữa bị nổ bay.
Ầm ầm ầm!
Thân thể Lục Ly lăn lộn giữa không trung, toàn thân chiến giáp rách nát như ăn mày, trên người máu tươi càng nhiều, thoạt trông dường như tùy thời sẽ chết.
- Ha ha, ván này ổn rồi!
- Chậc chậc, đã sớm kêu ngươi mua chung với ta, ngươi cứng đầu không nghe, một Tứ Kiếp đỉnh phong cũng dám đến tham gia đại điển chiêu sinh, rõ ràng là đến chịu chết.
- He he, ta mua tiểu tử này năm ức Thần Thạch, tuy tỷ lệ đền hơi thấp nhưng lời một ức Thần Thạch rồi, tối nay tất cả đi uống rượu, ta mời!
- Tiểu tử nhanh nhận thua đi, ta mua hắn một nén nhang sẽ thua, tạp chủng này còn lãng phí thời gian làm cái gì? Nhanh nhận thua đi chứ!
Trong ngoài thành trì khắp nơi đều là tiếng nghị luận, ầm ầm, giống như chợ. Ít nhất có mấy chục vạn người dùng thần niệm khóa chặt Lục Ly, xem ra nhiều người cược cho trận của Lục Ly, nhiều người rất hứng thú với trận chiến này.