Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cho nên tỉ võ tiến hành rất nhanh, một canh giờ qua đi đã so đấu mấy trăm trận, mấy trăm người thăng cấp, mấy trăm người bị loại. Người bị loại đều rời đi, người thăng cấp phần lớn ở lại, người ở lại vì muốn xem nhiều cuộc chiến, dù sao biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng.
Lục Ly nhìn quét bốn phía, hắn phát hiện một tình huống rất tệ, ba mươi lăm người được ủng hộ nhiều nhất đã có mười tám người đi lên tỉ võ, toàn bộ đều thắng, hơn nữa trên người không có bất cứ vết máu. Lục Ly quan sát trận đấu của vài người, siêu mạnh, sức chiến đấu quá mạnh.
Có ba mươi lăm người được ủng hộ nhiều nhất, nhưng chiêu sinh chỉ nhận mười người. Mười đệ tử ký danh thì hoàn toàn không nằm trong suy nghĩ, bởi vì đó là giải an ủi, ba năm sau, mười người nhiều nhất chỉ có một, hai người ở lại, vậy mười đệ tử ký danh có ý nghĩa gì?
Mười vị trí không đủ cho ba mươi lăm người chia, những người khác còn có cơ hội sao? Lục Ly cũng cảm giác hy vọng có chút xa vời, đặc biệt là xem mấy người chiến đấu làm lòng hắn nặng trĩu, không biết quy tắc đấu bán kết như thế nào.
So tài vòng thứ nhất chỉ mất nửa ngày đã xong, hơn ba trăm căn phòng, mỗi căn phòng chiến đấu mười lần là hơn ba nghìn người, có tổng cộng hơn năm nghìn người, mỗi một trận trên cơ bản nửa canh giờ liền có thể kết thúc chiến đấu.
Đánh nhiều trận như vậy, chỉ có một người chết, nhiều người bị thương nặng, đương nhiên chỉ cần không chết người, không bị tổn thương linh hồn thì vết thương nặng tới đâu đều có thể chữa khỏi.
Đợi vòng thứ nhất so đấu xong, Nhuế Đế mang người rời đi. Để lại một trưởng lão kêu tất cả người tỉ võ rút lui, người bị thương lo tu dưỡng, mười ngày sau tổ chức tỉ võ đợt thứ hai.
Đám người Lục Ly lục tục quay về, khán giả cũng giải tán. Có nhiều người tinh thần phấn chấn, rất nhiều người lại vẻ mặt chán nản, không phải vì bằng hữu của bọn họ bị loại mà do cược thua.
Lục Ly trở lại Thiên Đế Thành, mở ra vòng bảo hộ của khách điếm, theo sau tranh thủ thời gian bế quan tu luyện. Mới vừa tu luyện hai ngày, cấm chế bị xúc động. Lục Ly nhíu mày mở ra thần văn, thần niệm vươn ra ngoài, một nữ nhân xinh đẹp đẩy cửa vào, nhoẻn miệng cười nói:
- Lục công tử, lâu không gặp.
- Chúng ta đã gặp nhau?
Lục Ly có chút đề phòng nhìn nữ tử này, hắn chưa từng gặp người này. Người này không được mời tự động vào, rõ ràng không có ý tốt.
Nữ nhân xinh đẹp trợn trắng mắt, làm nũng nói:
- Lục công tử xấu quá đi, mặc đồ vào liền trở mặt.
Khi nói chuyện, nữ nhân mở ra thần văn trong phòng.
Mắt Lục Ly lạnh lẽo, hừ lạnh hỏi:
- Các hạ rốt cuộc là ai? Có tin là ta lập tức thông báo cho đội hộ vệ không?
- Hi hi!
Nữ nhân không e ngại chút nào, cười tủm tỉm nói:
- Lục công tử đừng nổi giận, nô gia bàn một cuộc mua bán với công tử. Lục công tử có muốn kiếm vạn ức Thần Thạch không?
- Mua bán?
Lục Ly loáng thoáng hiểu, hắn lạnh lùng hỏi:
- Các hạ muốn thu mua ta? Muốn ta đánh gian lận? Các hạ không sợ ta tố giác các ngươi?
- Lục công tử là người thông minh.
Nữ nhân này không e ngại chút nào, còn ung dung ngồi xuống, lấy ra nước trà tự rót cho mình, hỏi:
- Lục công tử có biết tổng đặt cược của đổ trang có bao nhiêu sao? Vượt qua tưởng tượng của ngươi. Nơi này là chỗ nào? Là Thiên Đế Tông, đệ nhất thiên hạ tông. Có người lấy đại điển chiêu sinh mà Thiên Đế Tông xem trọng nhất ra đặt cược, ngươi cảm thấy không được sự cho phép của Thiên Đế Tông thì có thể tổ chức sao? Sau lưng nước rất sâu, Lục công tử thông minh như vậy, chắc chắn sẽ không xằng bậy đúng không nào?
Lục Ly nhún vai nói:
- Các ngươi tìm nhầm người, ta sẽ không giao dịch với các ngươi, ngươi đi đi.
- Mười vạn ức Thần Thạch!
Nữ nhân giơ mười ngón tay lên, nói:
- Cộng thêm một món đế binh, một quyển bí tịch thần thuật siêu mạnh, còn có mười nữ nô cực phẩm được Thiên Linh Tông bí mật bồi dưỡng, bảng giá này thế nào?
- Các ngươi đúng là giàu có rộng rãi.
Lục Ly tặc lưỡi lấy làm lạ, hắn có chút tò mò, hỏi thăm:
- Các ngươi muốn ta làm thế nào?
- Rất đơn giản...
Nữ tử cười híp mắt nói:
- Lục công tử nên biết ngươi không vào tốp mười được, thậm chí không thể vào tốp ba mươi. Chúng ta cần ngươi phối hợp chúng ta diễn kịch, mỗi lần đều khó khăn xông ra trùng vây, mỗi một lần đều suýt chút nữa thua, rồi trong phút then chốt, chúng ta muốn ngươi thua. Tóm lại tùy vào tiền cược vào ngươi, đánh theo ích lợi lớn nhất.
- Đầu tư nhiều như vậy vào ta, các ngươi có thể thu về vốn liếng sao?
Lục Ly vẫn không hiểu, mười vạn ức Thần Thạch và một món đế binh, nếu hắn đánh hai, ba trận thì bị loại, đối phương có thể lấy lại vốn đầu tư trên người hắn không?
- Hi hi!
Nữ nhân cũng không che giấu, nàng nói:
- Lục công tử không biết hiện tại ngươi nổi tiếng cỡ nào, bây giờ ngươi là một con ngựa ô, mọi người càng thích đặt cược trên của ngươi. Cho nên ngươi là một trong những người được cược nhiều nhất, ngươi biết hai ngày trước có bao nhiêu người cược cho ngươi không?
Lục Ly tò mò hỏi:
- Bao nhiêu?
- Ba mươi vạn ức!
Nữ nhân phun ra mấy chữ, khiến Lục Ly âm thầm chắt lưỡi.
Hắn trầm ngâm giây lát, mất đi hứng thú, lắc đầu nói:
- Đa tạ ý tốt của tiểu thư, ta không làm cuộc mua bán này được, ta không thể nào thua, ta muốn xông vào tốp mười, trở thành đệ tử của Thiên Đế Tông. Ngươi cảm thấy những thứ này có thể so sánh với đệ tử Thiên Đế Tông sao?
- Ha ha ha!
Nữ nhân cười to, dường như nghe thấy trò đùa buồn cười nhất, nàng liên tục lắc đầu nói:
- Làm người có thể tự tin, nhưng không thể quá độ tự phụ, nếu không thì sớm muộn gì sẽ vì vậy mà chôn vùi mạng sống.
Lục Ly bưng nước trà lên, tỏ rõ muốn tiễn khách:
- Không hợp ý miễn nói nhiều, mời đi.
Nữ nhân không già mồm, ung dung đứng lên, đi tới cửa đột nhiên xoay người cười nói:
- Nếu Lục công tử tự tin vào bản thân như vậy có thể đặt cược số tiền lớn cho chính mình vào tốp mười, tỷ lệ đền ngươi vào tốp mười là một vạn lần.
- Tốt, chờ lúc rảnh ta đi cược mấy nghìn ức Thần Thạch!