Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3616 - Chương 3603: Đại Loạn Chiến

Bất Diệt Long Đế Chương 3603: Đại loạn chiến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên trong là một đại điện, dọn dẹp sạch sẽ.

Hồ Thạch Mãnh lấy ra một ít linh quả ném lên bàn, nói:

- Thời gian gấp gáp, lão Hồ không lễ tiết rườm rà làm gì, mỗi người tự giới thiệu đi, ta và Ngưng Tuyết tiểu thư thì chắc mọi người đều biết?

Nhóm Lục Ly gật đầu, trong hai người khác có một người bộ dạng thư sinh, mặt mũi rất thanh tú, hắn chắp tay nói:

- Tại hạ Quân Thiên Diệp, ngoại hiệu Câu Hồn Tiên Sinh.

- Thì ra Câu Nhân Thư Sinh là ngươi?

Hồ Thạch Mãnh nhẹ gật đầu nói:

- Nghe nói tiểu tử nhà ngươi rất giỏi dụ dỗ quý phụ nhà lành, nổi tiếng như cồn trong Lộc Hồ hoàng triều?

Vương Ngưng Tuyết sầm mặt xuống, dường như cảm quan đối với Quân Thiên Diệp không tốt.

Quân Thiên Diệp phóng đãng bất ky cười cười nói:

- Ta tên Câu Hồn Thư Sinh chứ không phải Câu Nhân Thư Sinh, mấy cái đó đều là kẻ thù thả ra lời đồn, Quân Thiên Diệp này ngồi ngay đứng thẳng, miệng nằm ở trên người kẻ khác, người ta thích đồn sao thì kệ.

Một người khác chắp tay nói:

- Ta tên Cổ Sơn Khâu, gia tộc ở Thiên Đế hoàng triều!

Trông Cổ Sơn Khâu thuộc dạng trầm mặc ít lời, tính cách hơi nội hướng, đến phiên Lục Ly. Lục Ly đang chuẩn bị tự giới thiệu thì Hồ Thạch Mãnh khoát tay chặn lại:

- Ngươi thì không cần giới thiệu, Lục Ly, ngựa ô lớn nhất đại điển chiêu sinh lần này, ta có một thúc thúc bởi vì ngươi mà thua nhiều Thần Thạch.

Lục Ly ngượng ngùng vuốt sống mũi, chắp tay.

Hồ Thạch Mãnh lại mở miệng nói:

- Mặc kệ mọi người trước kia có ân oán gì không, hiện tại chúng ta là người cùng một chiếc thuyền, nếu thua thì không ai vào Thiên Đế Tông được. Cho nên ta hy vọng mọi người lần này chân thành hợp tác, đừng che giấu, mọi người thấy sao?

Quân Thiên Diệp là người đầu tiên tỏ thái độ, gật đầu nói:

- Hồ ca nói không sai, chúng ta nhất định phải chân thành hợp tác, nếu không thì cả nhóm đều sẽ bị loại. Ta tỏ thái độ, tuyệt đối phối hợp theo!

Vương Ngưng Tuyết nhẹ gật đầu, nói:

- Tốt!

Cổ Sơn Khâu không nói chuyện, Lục Ly gật đầu, mấy người này đều là cường giả, không đến lượt hắn lên tiếng.

Hồ Thạch Mãnh mỉm cười hỏi:

- Mọi người hãy nói ra tuyệt chieu của chính mình, xem thử nên phối hợp như thế nào?

Mọi người lần lượt nói ra, Hồ Thạch Mãnh mạnh cả phòng ngự và tiến công, thân pháp của Vương Ngưng Tuyết rất biến thái, Quân Thiên Diệp thì công kích linh hồn rất lợi hại, Cổ Sơn Khâu mặt nào cũng giỏi. Còn về Lục Ly, mọi người tự động xem nhẹ, bởi vì cảnh giới của hắn thiệt tình quá thấp.

Hồ Thạch Mãnh trầm ngâm giây lát, nói:

- Thế này được không? Ta và Cổ Sơn Khâu tấn công trực diện, Ngưng Tuyết tiểu thư dùng thân pháp quấy nhiễu kẻ địch, Câu Nhân Thư Sinh dùng công kích linh hồn phụ trợ tấn công. Ưm, Lục Ly, ngươi tùy cơ ứng biến đi.

Lục Ly trợn trắng mắt, cảm giác chính mình trở nên vô hình, nhưng như vậy cũng tốt, hắn vốn định nhận vai trò đấu trực diện, nếu Hồ Thạch Mãnh chủ động xin đi, Lục Ly ở hậu phương càng thêm an toàn thích ý.

Chế định chiến thuật xong Hồ Thạch Mãnh bắt đầu phân tích khởi đối thủ lần này. Sớm có người giúp nhóm Hồ Thạch Mãnh phân tích một trăm người, biết rõ hầu hết cường giả.

Không chỉ mình Hồ Thạch Mãnh, bao gồm Vương Ngưng Tuyết, Quân Thiên Diệp cũng biết rõ đối thủ lần này. Lục Ly âm thầm cảm khái đại gia tộc thật tốt, vì đưa con cháu của mình vào Thiên Đế Tông mà tốn tâm huyết.

Thiên Đế Tông do nhiều gia tộc hợp thành, những gia tộc này đa số không phải người của Thiên Đế Tông, nhưng bởi vì đưa con cháu nhà mình vào, rồi trong số con cháu có một người giỏi giang thành cấp Đế, dần dà gia tộc ày hòa nhập vào Thiên Đế Tông.

Tông quy của Thiên Đế Tông không phản đối gia tộc thẩm thấu, nhưng có một điều là hễ gia nhập Thiên Đế Tông thì phải đặt ích lợi của tông phái lên trên.Nếu ăn cây táo, rào cây sung thì chẳng những người này sẽ rất thảm, gia tộc của bọn họ cũng tiêu đời.

Đệ nhất thiên hạ tông.

Gia tộc nào mà không muốn thẩm thấu dung hợp vào, chỉ cần trở thành người cầm quyền của Thiên Đế Tông thì sẽ là một trong những hào môn lớn nhất Vô Tận Thần Khư, cho nên mỗi lần đại điển chiêu sinh mới náo nhiệt như thế.

Đây cũng là nguyên nhân Thiên Đế Tông luôn mãi cường thịnh, bởi vì liên tục không ngừng có máu tươi rót vào, đều là thiên tài đứng đầu nhất, cộng với tài nguyên siêu mạnh của Thiên Đế Tông, không ngừng sinh ra cường giả.

Hồ Thạch Mãnh hiểu biết đại khái tình huống bốn mươi lăm người bên này, cũng cẩn thận phân tích, cho rằng có ba chiến đội sẽ là kình địch của bọn họ, bởi vì thành viên của ba chiến đội này đều rất mạnh.

Hồ Thạch Mãnh ngẫm nghĩ nói:

- Hay là chúng ta đánh bại một trong ba chiến đội này trước? Ra tay trước là mạnh, chỉ cần đánh bại một đội ngũ trong đó thì chúng ta có thể chắc chắn vào tốp ba.

- Không!

- Không được!

Vương Ngưng Tuyết và Quân Thiên Diệp cùng lên tiếng. Vương Ngưng Tuyết ngẫm nghĩ, không nói tiếp.

Quân Thiên Diệp liếc qua Vương Ngưng Tuyết, nói:

- Chúng ta đi vào cố gắng không gây chú ý, không chủ động xuất kích, nếu không thì rất dễ dàng cho người ngư ông đắc lợi. Với thực lực của chúng ta, bất kỳ đội nào đến sinh sự với chúng ta đều không dễ ăn, cho nên chỉ cần chúng ta ổn định là thắng chắc.

Vương Ngưng Tuyết nhẹ gật đầu.

Hồ Thạch Mãnh trầm ngâm giây lát, gật đầu nói:

- Ta đã cứng rắn quá, cứ làm theo lời của các ngươi, chúng ta không làm chim đầu đàn.

Nhóm Lục Ly không may mắn lắm, bên bọn họ có khá nhiều cường giả, đối thủ mạnh. Nếu đi vào rồi bị bốn phía nhằm vào thì đúng là dễ bị tấn công nhiều mặt, đến lúc đó e rằng bọn họ có mạnh hơn nữa cũng sẽ nuốt hận ngay tại chỗ.

Lục Ly vẫn luôn im lặng, Cổ Sơn Khâu cũng không nói chuyện, đều là ba người Hồ Thạch Mãnh giao lưu. Nhưng ba người này không phải hạng tài trí bình thường, chiến lược chiến thuật đều không có vấn đề, còn lại xem vận may.

Nửa canh giờ quá nhanh, nhóm Lục Ly đi ra, chiến đội khác cũng ra hết.

Cốc trưởng lão đợi đến giờ thì trầm giọng quát:

- Tất cả vào sân!

Vù vù vù!

Một trăm người chia ra hai tổ lao đi tỉ võ tràng bên trái và bên phải, màn sáng hai bên mở ra, mọi người bay vào hết.

Bình Luận (0)
Comment