Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Quan Thiên Thu sớm có chuẩn bị, Hồ Thạch Mãnh bị thương nặng tốc độ tất nhiên chậm một chút, không đợi hắn thả ra công kích, mấy luồng công kích khác đã tới, lần nữa trực tiếp đánh Hồ Thạch Mãnh bay ra ngoài, hắn nặng nề té lăn trên đất ngất đi.
Người bất tỉnh sẽ tự động bị loại và bị truyền tống ra ngoài, dù sao Thiên Đế Tông sợ nhiều người chết, lập tức truyền tống ra ngoài cứu chữa.
Vèo vèo vèo!
Người ba tổ liên hợp lại giờ chỉ còn lại năm người, năm người này nhanh chóng lùi về phía sau, còn có hai tổ bị tổ thứ hai và tổ thứ mười công kích cũng nhanh chóng lùi về sau tụ tập với nhau.
Bọn họ thậm chí không có truyền âm giao lưu đã chủ động tụ lại. Tổ thứ hai, tổ thứ tư, tổ thứ mười liên hợp lại, bọn họ nói rõ muốn danh ngạch thăng cấp, nếu những tổ khác không liên hợp lại thì chỉ có thể lần lượt bị đánh bại.
""Phiền phức rồi...""
Sắc mặt của Vương Ngưng Tuyết, Quân Thiên Diệp, Cổ Sơn Khưu rất khó nhìn, đại hỗn chiến bây giờ biến thành tam quốc đại chiến, mà bọn họ ngược lại biến thành một bên yếu nhất, nhân số hiện giờ của hai phe khác đều hơn mười người.
Đám người Quan Thiên Thu không nhìn đến hơn mười người tụ tập ở chung với nhau kia, ánh mắt của họ nhìn chằm chằm đám người Vương Ngưng Tuyết, rất rõ ràng trong lòng bọn họ đã nhận định rằng, chỉ cần đánh bại bốn người Vương Ngưng Tuyết, mười mấy người khác đều không đáng lo. Đợi đánh bại xong đám người Vương Ngưng Tuyết thì sẽ hạ gục hơn mười người kia, ba tổ bọn họ thì có thể thành công lên cấp.
""Mợ nó!""
Lục Ly vẻ mặt âm trầm, phỏng chừng tổ thứ hai, tổ thứ tư và tổ thứ mười đã sớm âm thầm cấu kết với nhau, hoặc là bị Quan Thiên Thu dùng nhiều ích lợi lôi kéo.
Bây giờ Hồ Thạch Mãnh đã bị đào thải, sức chiến đấu bên bọn họ giảm đi, mà hơn mười người tụ tập bên kia rõ ràng không tín nhiệm bọn họ, khả năng liên hợp lại đối phó với tổ thứ hai, tổ thứ tư, tổ thứ mười không cao.
Hiện giờ bọn họ cảm giác đi vào ngõ cụt, chỉ có một con đường có thể đi là chờ lát nữa ngoan ngoãn bị loại bỏ...
- Quan Thiên Thu chơi hay lắm!
Bên trong ngọn núi, nhóm người Nhuế Đế vẫn luôn quan sát thế cục phía dưới, thế cục bên này nghịch chuyển, người ba đội Quan Thiên Thu rõ ràng chiếm cứ ưu thế, thắng lợi trong tầm tay.
- Ừm, tiểu tử của Lão Quan gia hữu dũng hữu mưu, thiên phú cũng rất biến thái, là mầm mống tốt!
Hằng Đế hơi gật đầu, bọn họ vẫn luôn rất quan tâm tình huống của nhóm người Quan Thiên Thu này, hạt giống ưu tú như vậy nếu tuyển nhận bồi dưỡng, về sau sẽ là trụ cột vững chắc của Thiên Đế Tông. Vừa rồi mắt thấy người của tổ Quan Thiên Thu sẽ thua, hiện giờ đã nghịch chuyển thế cục, tất nhiên khiến cho Hằng Đế coi trọng một chút.
- Tiểu tử này không phải là thứ tốt lành gì.
Vũ Đế không thích âm mưu quỷ kế, hừ lạnh một tiếng nói:
- Hồ Thạch Mãnh đi giúp hắn, hắn lại đâm đao sau lưng, không ra giống ôn gì.
Hai người Nhuế Đế và Hằng Đế liếc nhau, cười khổ, chiến đấu chân chính trong mắt hai người là không cần gì cả, mặc kệ ngươi có âm mưu quỷ kế gì, mặc kệ ngươi dùng thủ đoạn gì, có thể thắng có thể sống thì chính là thắng lợi. Nhân vật có thể lăn lộn đến cấp Đế, ai mà không từ bên trong núi đao biển lửa bò lên, gặp đủ loại cảnh đời, tuy hai người có thể sẽ xem thường, nhưng không còn lạ gì đối với loại tình huống này. Không biết tên Vũ Đế thẳng thắn mê võ nghệ này làm sao có thể sống sót qua nhiều năm như thế được?
- Ha ha, Nhuế Đế!
Vũ Đế đột nhiên cười quái dị một tiếng nói:
- Tứ Kiếp đỉnh phong mà ngươi coi trọng sắp bị đào thải, trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đều vô dụng, dù hắn có hàng vạn hàng nghìn mưu kế thì đều có thể dùng sức mạnh phá tan.
Nhuế Đế cười cười không phản bác, tình huống như vậy xác thực mưu kế gì đều vô dụng, tổ thứ hai, tổ thứ tư, tổ thứ mười mạnh mẽ liên thủ, người còn lại chỉ có thể nghỉ chơi. Mấu chốt nhất là tổ Lục Ly trước đó từng giúp đám Quan Thiên Thu, những người còn lại không tín nhiệm bọn họ.
Lục Ly vào giờ phút này cũng cảm thấy đau đầu, đầu óc hắn xoay chuyển nhanh, ánh mắt nhìn về phía đám người bên trái, hắn suy nghĩ một chút rồi truyền âm nói:
""Chư vị, tổ thứ hai, tổ thứ tư, tổ thứ mười đã liên hợp lại rồi, danh ngạch thăng cấp chỉ dành cho ba tổ, nếu như chúng ta không liên thủ thì toàn bộ chỉ có nước chịu thua. Tất cả chúng ta liên hợp cùng nhau còn có một tia hi vọng, không liên hợp thì chỉ có một con đường chết.""
Người bên kia cũng hiểu điểm này, nhưng bọn họ đều không tín nhiệm đám người Lục Ly, nếu không tín nhiệm thì dù liên hợp lại cũng không có ý nghĩa gì, nhất định sẽ bị đánh bại từng tổ.
- Tiến công!
Quan Thiên Thu bên kia vừa hô, mười mấy người như kiếm bén lao tới, mục tiêu là đám người Lục Ly, Vương Ngưng Tuyết, Quân Thiên Diệp. Lục Ly cắn răng chủ động nghênh chiến chống cự, cùng lúc đó truyền âm cho ba người Vương Ngưng Tuyết:
""Ta chống trả ở đằng trước, các ngươi phối hợp công kích, ngoài ra các ngươi kêu gọi nhóm người kia liên hợp với chúng ta. Tranh thủ một chút, không liên hợp thì chúng ta chắc chắn thất bại""
""A...""
Truyền âm của Lục Ly khiến ba người ngẩn ra, Lục Ly đi chống đỡ? Hắn lấy cái gì để chống đỡ? Hồ Thạch Mãnh còn trong nháy mắt bị thương nặng, một Tứ Kiếp đỉnh phong như hắn tuy phòng ngự thoạt nhìn khá mạnh, nhưng nếu đi chống đỡ thì chớp mắt sẽ bị đánh chết đó?
Lục Ly nuốt vào một viên dược, đây là đan dược tăng cường sức chiến đấu, đan dược này vào miệng lập tức hòa tan, một dòng nước nóng chảy khắp người, Lục Ly cảm giác mỗi loại năng lực, Thần Lực, linh hồn trong thân thể đều đang tăng lên.
Vèo!
Mười mấy người bên kia vọt tới, Lục Ly thả ra Bác Long thuật và Thiên Giáp thuật xông tới, cùng lúc đó chiến giáp hiện ra ngoài cơ thể, khí huyết trên người ngập trời, như một vị thần ma viễn cổ chắn một đám người ở phía trước.
- Hừ!
Đám người Quan Thiên Thu hừ lạnh một tiếng, cảm giác như một con dê con nỗ lực ngăn trở một đám lão hổ xông tới.