Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3621 - Chương 3608: Tiêu Diệt Tạp Chủng Này

Bất Diệt Long Đế Chương 3608: Tiêu diệt tạp chủng này

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Năm sáu người cùng lúc đó phóng ra công kích, nhưng nghĩ đến cảnh giới của Lục Ly quá thấp, không dám thả ra sát chiêu quá mạnh mẽ, sợ trực tiếp giết chết Lục Ly.

Vù vù!

Vèo vèo!

Ầm ầm ầm ầm!

Sáu luồng công kích đánh vào người Lục Ly, món chiến giáp bên ngoài cơ thể Lục Ly không chịu nổi, trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, thân thể Lục Ly cũng bị đánh lui mười mấy trượng, máu tươi bay tung tóe, biến thành một người toàn thân đầy máu.

- A...

Đám người Quan Thiên Thu hơi ngẩn ra, không nghĩ tới phòng ngự của Lục Ly mạnh như vậy? Thế mà chỉ bị đẩy lui hơn mười trượng, hơn nữa nhìn thì rất nhiều nơi bị thương, nhưng chỉ bị thương ngoài da, căn bản không có bị thương nặng.

Ù ù!

Lục Ly lấy ra Hào Giác, thân thể không lùi mà xông tới, hắn thổi, từng tiếng kèn trầm thấp vang lên, từng luồng gợn sóng vô hình biến thành hình quạt khếch tán đi, thoáng chốc bao phủ vọt tới mọi người.

Tốc độ của mười mấy người lập tức giảm đi, ánh mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên, có một người còn ôm đầu rên rỉ. Lục Ly đã sớm lặng lẽ cô đọng mười một Vô Vọng Thần Phù, lúc này dùng mười một Vô Vọng Thần Phù đánh tới.

Ầm ầm ầm!

Năm Vô Vọng Thần Phù đánh tới, võ giả ôm đầu kia trực tiếp bị đánh bay, hơn nữa chiến giáp của người kia cũng bị đánh bể, rõ ràng đã bị thương. Sáu Vô Vọng Thần Phù còn lại đánh tới ba người khác, nhưng chỉ đánh lui, không ai bị thương.

- Đây là...

Đám người Vương Ngưng Tuyết không ra tay công kích, đang câu thông với đám người ở đằng xa kia, toàn bộ người đều trợn to mắt. Tứ Kiếp đỉnh phong này mạnh như vậy sao? Một người chặn mười một người? Lúc này còn lấy ra một món bí bảo thả ra công kích linh hồn ảnh hưởng mọi người? Đồng thời đánh bị thương một người.

- Ra tay!

Đám người Vương Ngưng Tuyết ngược lại không phải ngu xuẩn, mặc kệ Lục Ly có thể chống đỡ bao lâu, chí ít khí thế của hắn áp chế đối phương, sáng tạo ra cơ hội tốt như vậy. Thân hình của nàng như điện phóng tới bên kia, cùng lúc đó ánh mắt nhìn lướt qua mười mấy người ở góc kia, không truyền âm mà quát khẽ:

- Các ngươi còn chờ cái gì nữa? Muốn thua thì bây giờ chịu thua đi, không muốn bị loại thì cứ ra tay ngay bây giờ, không đánh bại bọn họ thì tất cả mọi người không có đường sống!

Quân Thiên Diệp cũng vọt tới, hắn rống to:

- Mọi người cùng nhau tiến lên, tiêu diệt bọn họ!

Tuy tính cách của Cổ Sơn Khưu trầm mặc ít nói, nhưng lúc này cũng rất thông minh, rống to theo:

- Đoàn người cùng tiến lên, quét sạch bọn họ thì chúng ta sẽ có cơ hội chiến thắng!

Ba người cổ động, cộng thêm Lục Ly dũng mãnh như vậy, mọi người cũng có chút động tâm, một người suy nghĩ một chút rồi cắn răng nói:

- Xông lên, tiêu diệt đám Quan Thiên Thu.

Có người cầm đầu thì việc khác sẽ dễ làm hơn, mười mấy người đều vọt tới, bốn phương tám hướng bắt đầu công kích, trong phút chốc đám người Quan Thiên Thu có loại cảm giác bốn bề thọ địch.

- Làm thịt tên tạp chủng này trước!

Cục diện đang tốt vì một người Lục Ly tựa hồ có khuynh hướng xấu đi, Quan Thiên Thu giận sôi gan, khí thế trên người tăng vọt, thân hình đột nhiên biến mất ở giữa không trung, từ trong hư không đâm xuyên ra xuất hiện ở trước mặt Lục Ly, hung hăng tập trung đâm tới Lục Ly.

""Đế binh!""

Giờ phút này, Lục Ly cảm giác như bị một con cự thú siêu cường khóa chặt, huyết dịch cả người vào giây phút này đều đông lại, Thần Lực tựa hồ có chút rối loạn, loại cảm giác bị đè nén cực độ này khiến cho huyết quản của hắn cảm giác sắp nổ tung.

Bị đế binh trấn áp, tốc độ của Lục Ly khẳng định giảm đi, muốn tránh ra ước chừng rất khó, hắn suy nghĩ một chút rồi cắn răng lấy ra bức tranh cổ kia, nhìn xem có thể lợi dụng tranh cổ ngăn trở công kích của đế binh này được không.

Oong!

Bức tranh cổ sơn thủy kia hiện ra bên ngoài, chắn ở phía trước Lục Ly, trường kiếm đế binh ám sát tới, trong mắt Quan Thiên Thu đều là ý giễu cợt, một bức tranh tầm thường mà muốn ngăn trở tấn công của hắn?

""Cái gì?""

Giây kế tiếp, Quan Thiên Thu bị hù sợ, bởi vì trường kiếm của hắn trực tiếp đâm vào trong tranh cổ, tranh này không chỉ không bị phá vỡ, ngược lại truyền đến một lực hút mạnh mẽ, tựa hồ muốn hút đế binh và hắn vào trong?

Bên ngoài vây quanh nghìn vạn người, phần lớn đều đang nhìn chằm chằm chiến trường bên Lục Ly, bởi vì cường giả bên này nhiều nhất, chiến đấu khẳng định kịch liệt nhất, không ngừng đảo ngược thế cục cũng đủ khiến cho vô số người hô to đã nghiền.

Sau khi thấy bức tranh sơn thủy do Lục Ly lấy ra cư nhiên chặn được công kích của Quan Thiên Thu, bên ngoài càng bùng nổ. Quan Thiên Thu được nhiều người ủng hộ nhất, sức chiến đấu phi thường khủng bố, hắn cầm đế binh đi công kích Lục Ly, cư nhiên bị Lục Ly cản lại? Hơn nữa trên mặt Quan Thiên Thu còn lộ ra vẻ khiếp sợ.

- Ngươi bị lừa rồi!

Lục Ly sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt như ưng, tốc độ hiện giờ của hắn chợt tăng, một tay đỡ lấy tranh cổ chủ động đẩy hướng Quan Thiên Thu, mà Quan Thiên Thu thì không ngừng lùi lại, vì hắn cảm giác lực hút từ tranh cổ càng lúc càng lớn, nếu như đế binh thậm chí là người khác bị thu vào, hắn làm sao đánh được nữa?

Một câu bị lừa của Lục Ly khiến cho Quan Thiên Thu trong lòng cả kinh, giờ phút này Hào Giác trong tay Lục Ly biến mất, Thất Thải Lưu Ly Tháp xuất hiện. Tòa tháp này rất nhanh bay lên cao, tiếp đó cửa lớn mở ra, nhanh chóng xoay tròn, một lực hút mạnh mẽ cùng lúc đó bao phủ Lục Ly và Quan Thiên Thu.

Quan Thiên Thu giờ phút này trong lòng vô cùng rối rắm, nếu như hắn vứt bỏ đế binh trong tay thì có thể dễ dàng rút đi. Vấn đề là đế binh này chính là bảo bối trấn tộc của gia tộc, làm sao hắn dám vứt bỏ?

Lực hút của Thất Thải Lưu Ly Tháp quá lớn, Quan Thiên Thu cuối cùng vẫn không chống đỡ nổi, hai người Lục Ly cùng nhau bị hút vào. Nhưng Lục Ly vừa đi vào lập tức thu lại tranh cổ, bản thân tự truyền tống ra.

- Ui!

Người xung quanh thoáng chốc hít một ngụm khí lạnh, Quan Thiên Thu cư nhiên bị trấn áp? Tứ Kiếp đỉnh phong nho nhỏ này thế mà có một món đế binh, còn là một món đế binh phi thường thần kỳ? Có thể thu người vào đó?

Bình Luận (0)
Comment