Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
""Thần Văn Đạo Tràng!""
Lục Ly lần nữa kinh hãi, hắn cố gắng giãy dụa, muốn phóng lên cao, thoát khỏi đầm bùn này, nhưng lực hút ở phía dưới quá lớn, hơn nữa giờ phút này hắn cảm giác Thần Lực đang rối loạn, hắn càng giãy dụa thì càng lún sâu hơn.
""Huyết Linh Nhi!""
Lục Ly trước tiên thả ra Huyết Linh Nhi, tay kia cầm trường kiếm liên tục chém ra, còn cô đọng mười một Vô Vọng Thần Phù liên tục đánh hướng người nọ.
Người nọ vốn muốn lập tức xông tới công kích Lục Ly, nhưng không nghĩ tới Lục Ly phản kích mãnh liệt như vậy, nhất là mười một Vô Vọng Thần Phù kia không ngừng nổ lui hắn, tuy không bị thương quá nặng, nhưng nếu vài cái Vô Vọng Thần Phù cùng nổ thì hắn vẫn sẽ bị thương nặng.
Oong!
Lục Ly lấy ra Thất Thải Lưu Ly Tháp, tòa tháp này rất nhanh bay lên, mở ra một cánh cửa ở dưới, nhưng người nọ sớm có phòng bị, lúc Lục Ly lấy ra Vô Vọng Thần Phù thì lập tức rút lui, không có bị hút vào.
- Thiên Thủy Trận!
Người nọ phóng ra chân ý cường đại, trên trời đổ mưa lớn như trút nước, nhưng nước mưa chỉ bao phủ phạm vi trăm trượng xung quanh Lục Ly. Hơn nữa, thứ rơi xuống đất không giống như là mưa, càng giống như những thanh kiếm nhỏ sắc bén. Nước mưa này còn tập trung công kích Lục Ly, nửa thân thể còn lộ ra ngoài của Lục Ly bị nước mưa liên tục đánh trúng.
Phập phập!
Lục Ly cảm giác nửa người như bị kim đâm, đau đến nhe răng, võ giả đối diện thầm kinh hãi không ngớt, trong tình huống bình thường, hắn thả ra chân ý công kích mạnh mẽ như vậy có thể giết chết một mảnh, nhưng không ngờ rằng không thể phá nổi phòng ngự của Lục Ly?
- Thiên Thủy Tụ!
Nước mưa ở trên đột nhiên ngưng tụ lại giữa không trung, như một con cự long đang bơi lội vòng quanh, sau khi dung hợp mấy vạn giọt mưa thì con cự long này rít gào, biến thành một thanh kiếm lớn dài hơn trăm trượng ầm ầm lao xuống chỗ Lục Ly.
""Mợ nó!""
Chân nhân bất lộ tướng, nếu để một kiếm này đâm xuống thì dù hắn không chết cũng sẽ bị trọng thương, đến lúc đó còn gì để chơi nữa? Hắn suy nghĩ một chút rồi điều khiển Thất Thải Lưu Ly Tháp bay tới đỉnh đầu mình, cùng lúc đó phóng ra mười một Vô Vọng Thần Phù lên trên cao, mặt khác còn chém ra vài kiếm.
Ầm ầm ầm ầm!
Vô Vọng Thần Phù liên tục nổ giữa không trung, tuy thanh thủy kiếm kia không bị vỡ nát, nhưng hơi thở yếu đi một chút, đợi sau khi mấy luồng lưu quang va chạm với thủy kiếm thì hơi thở đã yếu hơn vài phần.
Ầm!
Cuối cùng, thanh thủy kiếm to lớn kia đánh vào Thất Thải Lưu Ly Tháp, Thất Thải Lưu Ly Tháp chấn động kịch liệt, nhưng không bị gì, thủy kiếm hóa thành mảnh nhỏ. Thủy kiếm này mang theo uy áp cường đại ập xuống, tuy đã vỡ nát nhưng hơi thở cường đại tựa hồ chấn Lục Ly hộc máu.
Vèo!
Giữa không trung lại có một thanh kiếm lớn lao xuống, Lục Ly vội vàng thả ra Vô Vọng Thần Phù và chém ra đế binh thả ra lưu quang ngăn cản lại, nhưng kết quả vẫn giống nhau, Vô Vọng Thần Phù và ánh kiếm triệt tiêu một ít năng lượng của thủy kiếm to lớn, cuối cùng thủy kiếm đánh vào Thất Thải Lưu Ly Tháp rồi nổ tung.
Phụt!
Lục Ly lần nữa phun ra ngụm máu, thoạt nhìn tựa hồ bị chấn thương. Người nọ ở đằng xa cười lớn nói:
- Lục Ly, nhận thua đi, đừng tiếp tục kiên trì nữa, nếu không một khi ngươi bị thương nặng thì không có cơ hội sau đâu.
- Chịu thua?
Trong mắt Lục Ly đều là vẻ không cam lòng, giận dữ hét:
- Chịu thua không phải tính cách của ta, dù có chết ta cũng sẽ không nhận thua!
- Vậy ta đây thành toàn cho ngươi!
Nam nhân trung niên cũng nổi giận, liên tục ngưng tụ từng thanh thủy kiếm đâm xuống, Lục Ly không nhúc nhích được thân thể, chỉ có thể lần lượt nhờ Vô Vọng Thần Phù và đế binh công kích làm suy yếu uy lực của thủy kiếm, cuối cùng dựa vào Thất Thải Lưu Ly Tháp chống đỡ.
Phụt!
Sau gần nửa canh giờ, ngũ tạng lục phủ của Lục Ly đều bị chấn vỡ, điểm này không lừa được người, võ giả đối diện dễ dàng tra xét được, khóe miệng hắn lộ ra vẻ giễu cợt, nói:
- Lục Ly, hỏi ngươi một lần cuối cùng, có nhận thua hay không? Không nhận thua thì ta đây thật sự sẽ xuống nặng tay đấy, đến lúc đó có chết cũng đừng trách ta nhé.
- Ha ha ha!
Lục Ly vào giờ phút này lại cười to, giống như đã bị điên, thân thể hắn từ bên trong đầm bùn nhảy ra, xông lên giữa không trung, nói:
- Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn giết ta? Vừa rồi nếu không phải muốn câu giờ, dư ba từ công kích kia của ngươi làm sao bị thương ta được. Ngươi đã công kích nửa ngày rồi, hiện giờ đến lượt ta chứ nhỉ?
Lục Ly cố ý bị thương, hắn cố ý tê liệt câu giờ người này, mục đích tự nhiên là phá giải thần văn dưới chân.
Năng lực phá giải thần văn của Huyết Linh Nhi không cần bàn cãi, dễ dàng phá vỡ giúp hắn, lúc này nó đang ở dưới chân người kia bố trí một thần văn.
Oong!
Dưới chân người nọ đột nhiên sáng lên một luồng hào quang, tiếp đó sáng lên hỏa quang màu đỏ, hai luồng sáng đan vào nhau, tạo thành một cái cũi, bao phủ nhốt người nọ vào trong.
- Cái này...
Người nọ tuyệt đối không ngờ đến Lục Ly cư nhiên dùng cách lấy răng trả răng, hắn ngưng tụ ra từng con thủy long trong tay, muốn đập vỡ cũi lửa này. Nhưng ngọn lửa này là ảo ảnh, thủy long của hắn tiếp đó gào thét, vòng bảo vệ kia không hư hao chút nào.
Vèo!
Người này suy nghĩ một chút rồi lao ra ngoài, nhưng vừa mới tới gần vạch lửa đỏ thì sâu trong linh hồn của hắn thoáng chốc có cảm giác trí mạng. Cảm giác này rất mãnh liệt, hắn đã nhiều lần bơi bên bờ sinh tử, cho nên cảm giác sẽ không sai lầm.
Vèo!
Lục Ly từ bên kia vọt tới, hắn không có công kích, chỉ thả ra Thất Thải Lưu Ly Tháp, tòa tháp kia lơ lửng ở phía trên người này, một lực hút mạnh mẽ truyền ra.
""Xong đời!""
Võ giả trung niên sắc mặt thay đổi, hắn cố gắng chống đỡ lực hút từ Thất Thải Lưu Ly Tháp, nhưng Thất Thải Lưu Ly Tháp xoay tròn rất nhanh, lực hút càng lúc càng lớn. Võ giả này phút chốc cảm giác không chống đỡ nổi, hắn quyết định thật nhanh, trầm giọng quát:
- Ta chịu thua!
Tia sáng thần văn sáng lên, người này trực tiếp bị truyền tống ra ngoài sân tỉ võ, Lục Ly thu lại Thất Thải Lưu Ly Tháp, Thần Văn Đạo Tràng kia cũng biến mất.