Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3663 - Chương 3650: Phi Hồn Thú Vương

Bất Diệt Long Đế Chương 3650: Phi Hồn Thú Vương

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Công kích của người này vẫn thật bá đạo, từng tầng lực lượng truyền vào, khiến khí huyết Lục Ly cuồn cuộn, nội tạng hơi chấn động, yết hầu hắn hơi ngọt, phun ra một ngụm máu.

Nhưng hắn miễn cưỡng nuốt xuống, thân mình đứng lên, hắn mỉm cười chắp tay nói:

- Đa tạ sư huynh thủ hạ lưu tình.

Sắc mặt thanh niên âm lãnh kia trở nên mất tự nhiên, ba người còn lại đều kinh ngạc. Chiến lực của thanh niên âm lãnh bọn họ ph thường rõ ràng, tuy không phóng thích công kích mạnh nhất, nhưng không thể không đánh bị thương một Ngũ Kiếp sơ kỳ a.

Thanh niên áo trắng bên kia mở miệng đầu tiên, xua tay nói:

- Ngột Thứu, trở về đi. Vị tiểu huynh đệ này, ngươi đi sang một bên săn giết, nhưng Phi Hồn Thú rất lợi hại, ngươi phải cẩn thận. Nếu không chịu nổi, lập tức lui về phía chúng ta, chúng ta bảo vệ ngươi bình an.

- Đa tạ sư huynh!

Lục Ly chắp tay, đi dọc theo ngân hà xa xa, vẻ mặt Ngột Thứu trở nên âm trầm, sờ mũi nói:

- Quái thai từ đâu đến, phòng ngự khủng bố như vậy!

- Được rồi, Ngột Thứu!

Thanh niên áo trắng cười xua tay nói:

- Nơi này lớn như vậy, Phi Hồn Thú giết cũng không hết, để hắn săn giết bên cạnh. Vô Tận Thần Khư không thiếu kỳ nhân, có thể đi vào Thiên Đế Tông chúng ta đều là kỳ nhân trong kỳ nhân. Phòng ngự của hắn cường đại cũng thật bình thường, nếu không sao có thể trở thành đệ tử ký danh?

...

- Tiểu tử Đinh An Chi này thật không tồi!

Cảnh tượng của đám người Lục Ly vừa mới xảy ra đều bị mười Đại Đế trong tòa thành xem rõ ràng. Một Đại Đế vạm vỡ như gấu, làn da rám nắng, nói:

- Tuấn Đế, đệ tử ngươi thu nhận này, dạy không tồi a.

Một Đại Đế mặc đạo bào, trông rất nho nhã, vuốt râu dài, cười nói:

- Bản tính An Chi không tồi, chỉ là ngộ tính hơi kém, tiến tông môn hơn năm trăm năm rồi, chỉ mới đột phá Lục Kiếp. Lần này nếu không thể thăng cấp, lão phu phải cấm đoán hắn một ngàn năm.

Tuy Tuấn Đế thoạt nhìn đang phê bình, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra, hắn đang rất tự đắc. Đinh An Chi hơn năm trăm năm đột phá Lục Kiếp, tư chất xem như không tồi, mấu chốt là nhân phẩm không tồi, đáng giá được tông môn mạnh mẽ bồi dưỡng.

- Được rồi, đừng nói về đồ đệ bảo bối của ngươi nữa!

Lô Sâm, Đại Đế râu tóc bạc phơ, vóc dáng thật thấp bé đi tới, ánh mắt nhìn quét qua đám Đại Đế nói:

- Tiểu oa nhi này lại dám đến đây? Thiên đường hắn không đi, cứ muốn xông vào quỷ môn quan. Lần này ai dám đánh cược với lão phu, lão phu còn có mấy ngàn bình Vạn Hoa Nhưỡng, các ngươi đều có thể, lão phu không tin chơi không chết hắn, lần này ít nhất phải dọa sợ hắn tè ra quần.

Nhuế Đế nhấp miệng nói:

- Lô lão, ta cược với ngươi năm mươi bình Vạn Hoa Nhưỡng, ngươi tuyệt đối không dọa được tiểu tử này. Không nói cái khác, chỉ cần ngươi dọa hắn rời khỏi ngân hà, xem như ta thua, thế nào?

Vạn Hoa Nhưỡng là một loại rượu, là một loại rượu nổi tiếng, rượu trân quý nhất trong Vô Tận Thần Khư. Rượu này chỉ có một người có thể luyện chế, còn là một nữ nhân phi thường nổi danh ở Vô Tận Thần Khư, hơn nữa nữ nhân này còn là Đế Cấp.

Một loại rượu do Đế Cấp luyện chế, trình độ tôn quý có thể tưởng tượng. Rượu này là thị trường có hạn. Muốn được loại rượu này, hoặc là quan hệ tốt với Nữ Đế, hoặc là dùng thần vật cao nhất đổi lấy.

Cũng may Nữ Đế này là Đại Đế của Thiên Đế Tông, cho nên mọi người mới có phúc khí này, mỗi người có thể được chia một ít. Đế Cấp bên ngoài muốn được loại rượu này càng khó khăn hơn, trên chợ đêm, một bình rượu có thể bán hơn một trăm tỷ thần thạch.

Nhuế Đế một hơi lấy ra năm mươi bình Vạn Hoa Nhưỡng, khơi dậy hứng thú của mọi người, có hai người cũng tham dự đánh cược, dù sao ở đây ngồi không tán gẫu rất buồn chán, cược một trận nhỏ cũng rất thú vị.

Có hai người lần lượt lấy ra mười bình Vạn Hoa Nhưỡng, cũng cược Lô Sâm không thể dọa chạy Lục Ly ra khỏi ngân hà, còn có hai người cược với Nhuế Đế, cược Lô Sâm có thể dọa chạy Lục Ly.

Hắc hắc!

Lô Sâm vui vẻ, hắn gần đây biến thành một lão ngoan đồng, lần này tiền đặt cược lớn như vậy, khiến hắn phi thường vui vẻ. Hắn xác định không ai hạ chú, sau khi ước định xong với Nhuế Đế, hắn đi tới cạnh thủy tinh cầu, bắt đầu bố trí.

Ở bên trong, Lục Ly đã bay mấy trăm dặm dọc ngân hà, lúc này hắn mới ngừng lại. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, có thể cảm giác tình huống bên trong, giờ đây, trong ngân hà, sóng gió nổi khắp không gian.

Vù!

Phía trước, một vùng sáng rực, xuất hiện một bóng dáng, bóng dáng kia bán trong suốt, có đầy cái miệng, còn có móng vuốt sắc bén, nhất là hai tròng mắt phiếm lam quang, hấp dẫn ánh nhìn.

Vù vù vù!

Lục Ly không dám lơ là, trước tiên phóng ra Vô Vọng Thần Phù, vứt một lần mười tấm, chỉ còn lại một hộ thể. Mười Vô Vọng Thần Phù thành hình quạt bay đến Phi Hồn Thú.

Tròng mắt Phi Hồn Thú kia bay ra, sau đó thân mình nó hóa thành hư vô, chui vào trong hư không. Khi Lục Ly chú ý đến hai tròng mắt kia, Phi Hồn Thú lại bay ra từ không gian phía sau Lục Ly, nhiều cái miệng chen chúc như thanh kiếm, đột nhiên đâm đến Lục Ly.

Hai mặt giáp công!

Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác nhạy cảm, lập tức phản ứng lại. Hắn phóng ra Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật cắn nuốt công kích linh hồn, đột nhiên xoay người, một bàn tay vươn ra, chộp đến những cái miệng chen chúc kia.

Tốc độ của hắn rất nhanh, thoải mái bắt được cái mỏ của Phi Hồn Thú. Nhưng mỏ nhọn này lại sáng lên u quang mùa lam, một luồng hồ quang truyền ra từ trong mỏ nhọn, khiến tay Lục Ly hơi run lên, mỏ nhọn này lập tức đâm đến, đâm trúng ngực Lục Ly.

Ách...

Lục Ly cảm giác ngực tê rân, mỏ nhọn này tỏa ra hào quang màu lam nhàn nhạt, đâm nát làn da hắn, mỏ nhọn thoải mái tiến vào, nếu không phải đâm lên xương cốt, thiếu chút nữa đâm thủng ngực hắn.

Mấy năm nay Lục Ly không hề lơ là luyện cốt, xương cốt đã biến thành màu đen, phi thường cứng rắn, mỏ nhọn này không thể đâm thủng. Nếu đổi là lực phòng ngự của thân thể không mạnh, vừa rồi khẳng định bị xuyên thủng, ngũ tạng lục phủ đều bị đâm nát.

Bình Luận (0)
Comment