Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3664 - Chương 3651: Phi Hồn Thú Vương

Bất Diệt Long Đế Chương 3651: Phi Hồn Thú Vương

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vù!

Cùng lúc đó, hai tròng mắt cũng sắp chui vào trong linh hồn, Lục Ly phóng ra vô số hồn lực, ngưng tụ thành vạn yêu cắn nuốt đến hai hạt châu kia. Hai hạt châu này giống như hai vật còn sống, phi thường khó cắn nuốt, còn không ngừng di chuyển, phóng xuất từng luồng lam quang, muốn đả thương linh hồn của Lục Ly.

Long hồn của Lục Ly sáng lên, bắt đầu phòng hộ linh hồn. Lục Ly không quản linh hồn, một bàn tay dùng sức nắm lấy miệng của Phi Hồn Thú kia, bàn tay khác lấy ra binh khí, không ngừng đánh xuống Phi Hồn Thú.

Phòng ngự của Phi Hồn Thú này cũng rất mạnh, Lục Ly đánh ra mười đao như tia chớp, còn chấn thương Phi Hồn Thú, nhưng không trực tiếp đập chết.

Trong mắt Lục Ly lóe lên hào quang ám kim, phóng ra Phong Hồn Thuật, công kích linh hồn của Phi Hồn Thú này. Lần này có chút hiệu quả, Phi Hồn Thú giống như bởi vì phóng ra hia tròng mắt, linh hồn trở nên yêu đi, linh hồn dễ dàng bị Lục Ly công kích bị thương.

Ầm!

Chiến đao trong tay Lục Ly liên tục phóng ra như tia chớp, lại đập ra mấy trăm đao, rốt cục chém vỡ đầu Phi Hồn Thú này, đập nó chết tươi.

Ô...

Đinh An Chi và Ngột Thứu ở ngoài trăm dặm liếc nhìn nhau, đều khẽ động dung. Vốn nghĩ Lục Ly chỉ là một Ngũ Kiếp sơ kỳ bình thường, rất khó đối phó Phi Hồn Thú, không ngờ đánh chết dễ dàng như thế?

Quan trọng nhất là thân thể Lục Ly thật cường đại. Nếu bọn họ bị miệng Phi Hồn Thú đâm vào cơ thể, khẳng định sẽ bị xuyên thủng. Lại không ngờ rằng, miệng Phi Hồn Thú này đâm vào thân thể Lục Ly, chỉ đâm vào hai tấc đã không thể đâm sâu vào. Hơn nữa Lục Ly dám một tay bắt lấy miệng của Phi Hồn Thú? Dũng mãnh này khiến hai người âm thầm bội phục.

Hai người không phải không thể đánh chết Phi Hồn Thú, thậm chí còn thoải mái hơn Lục Ly. Nhưng Lục Ly là Ngũ Kiếp sơ kỳ, còn rõ ràng lần đầu gặp Phi Hồn Thú, lại có thể nhẹ nhàng đánh chết như vậy, điều này khiến hai người nhìn Lục Ly bằng con mắt khác.

Bên kia Lục Ly đánh chết một con Phi Hồn thú, nuốt đan dược chữa thương, ở đây mọi lúc đều có thể xuất hiện một con Phi Hồn Thú. Hắn phải lập tức chữa khỏi thương, nếu không thật dễ dàng gặp chuyện không may.

Hắn vốn không chịu thương thế quá nặng, sau khi nuốt dược chữa thương, ngồi xếp bằng một lát trong không trung, du đãng trôi nổi gần đó. Đám người Đinh An Chi và Ngột Thứu cũng du đãng như vậy, tìm kiếm Phi Hồn Thú.

Vù!

Chỗ của Đinh An Chi và Ngột Thứu đột nhiên chạy ra hai con Phi Hồn Thú, Lục Ly không hề tranh giành, chỉ xem cuộc chiến ở xa xa.

Hai người này quả nhiên rất mạnh, Ngột Thứu chống đỡ, Đinh An Chi côn kích, hai người phối hợp, dễ dàng đánh chết hai Phi Hồn Thú, bốn người đều không bị thương.

Ngân hà này rất dài, ước chừng mấy vạn lý, rộng ngàn dặm, Lục Ly chỉ là chuyển động nhỏ, tốc độ cũng không dám quá nhanh. Hắn không ngừng dẫn dắt ra Phi Hồn Thú, công kích về sau càng thoải mái hơn nhiều, không còn bị thương.

Phi Hồn Thú phóng ra công kích linh hồn, hai tròng mắt bay đến, linh hồn sẽ trở nên suy yếu, đây là cơ hội của Lục Ly. Sau khi hắn phóng thích Phong Hồn Thuật, tốc độ Phi Hồn Thú sẽ chậm hơn rất nhiều, Lục Ly muốn giết chết Phi Hồn Thú sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Bốn canh giờ, Lục Ly đánh chết mười ba con Phi Hồn Thú, chiếm được hơn một ngàn tích điểm, nhanh hơn nhiều đánh chết Phi Hoàng Thú. Hơn nữa Phi Hồn Thú này dường như vô cùng vô tận, chỉ cần chuyển động trong ngân hà, sẽ không ngừng có Phi Hồn Thú bay ra.

- Không tồi, ở đây lăn lộn ba bốn tháng, có lẽ có thể đánh chết một hai ngàn con Phi Hồn Thú!

Lục Ly âm thầm tính toán, đáng tiếc nơi này có bốn đệ tử chính thức, nếu không có đệ tử chính thức, hắn hẳn có thể đánh chết thêm nhiều Phi Hồn Thú.

Một mình hắn đi khắp ngõ ngách ngân hà, không dám đi phía khác, tránh phát sinh xung đột với bọn Đinh An Chi hay Ngột Thứu. Tuy hắn không sợ bốn người bọn họ, nhưng chỉ cần phát sinh xung đột, khẳng định sẽ không để lại ấn tượng tốt cho người bên trên.

Lại trôi qua ba canh giờ, đột nhiên phía nam vang lên tiếng phá không, Lục Ly đảo thần niệm qua, lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến trái tim lạnh giá.

Bốn người Đinh An Chi kinh hoàng bay đến nơi này. Sau lưng bọn họ có bốn năm trăm con Phi Hồn Thú truy kích. Đây không phải trọng điểm. Trọng điểm này... trong Phi Hồn Thú có một con Phi Hồn Thú hình thể thật lớn, tròng mắt đầy u quang, ước chừng kích thước cỡ đầu người.

- Phi Hồn Thú Vương!

Hắn từng nghe nói qua, trong Phi Hồn Thú có Phi Hồn Vương, chiến lực mạnh hơn Phi Thố Thú, người bình thường gặp hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Tiếng hô của Đinh An Chi cũng vang lên:

- Tiểu huynh đệ, chạy mau, rời khỏi nơi này đi!

Lục Ly không chút do dự, cảnh tượng này rõ ràng không phải ảo giác, mấy người Đinh An chi càng không thể là ảo giác. Hắn xoay người bay ra xa, với tốc độ của hắn, rất nhanh lao ra khỏi khu vực ngân hà.

Ha ha ha!

Trong tòa thành Thiên Đế Thành, Lô Sâm thấy cảnh tượng như vậy, cười ha hả nói:

- Ta thắng, thắng rồi, Nhuế Đế, năm mươi bình Vạn Hoa Nhưỡng mau đem đến!

Bố trí lần này của Lô Sâm thật tinh diệu, hắn cũng không trực tiếp bố trí ảo giác hù dọa Lục Ly, mà hù dọa bốn người Đinh An Chi và Ngột Thứu. Bốn người này khi đánh chết Phi Hồn Thú, đột nhiên bốn phía xuất hiện mấy trăm con Phin Hồn Thú, còn có một con Phi Hồn Thú Vương trong truyền thuyết, bốn người sao có thể hoài nghi? Trước tiên phải chạy trốn.

Bởi vì ba phương hướng Lô Sâm bố trí đều có Phi Hoàng Thú, chỉ có chỗ Lục Ly không có, bốn người theo bản năng chạy đến chỗ Lục Ly, nhìn thấy Lục Ly, tự nhiên gọi hắn chạy mau.

Có mấy con Phi Hồn Thú là thật, phần lớn đều là giả. Nếu trực tiếp xuất hiện bên người Lục Ly, có lẽ hắn sẽ nhận thấy vấn đề. Nhưng hiện giờ xa như vậy, bốn người Đinh An Chi và Ngột Thứu còn bị dọa thành bộ dáng quỷ gì, Lục Ly làm sao hoài nghi?

Tốc độ Lục Ly cực hạn, rất nhanh đã đến bên cạnh ngân hà, chỉ cần ra khỏi khu vực ngân hà, cho dù đám người Nhuế Đế thua. Nhuế Đế và hai người khác nhìn thấy hình ảnh trong thủy tinh cầu, có chút cạn lời.

Bình Luận (0)
Comment