Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhuế Đế nhìn lướt qua thủy tinh cầu, cười nhạt nói:
- Khẳng định sẽ có cơ hội, Quan Thiên Thu sớm hay muộn sẽ đến gây sự với Lục Ly. Hay là chúng ta cược xem Lục Ly có phải đối thủ của Quan Thiên Thu hay không?
- Quan Thiên Thu? Là ai?
Lô lão tỏ ra không rõ, Nhuế Đế chỉ về phía bắc:
- Chính là người nổi danh nhất ở chiêu sinh đại điển ba năm trước, cũng tương đương là người có thực lực mạnh nhất. Đáng tiếc vận khí không tốt lắm, không có thăng cấp. Nhưng bài danh đệ nhất trong đám đệ tử ký danh, vừa mới đột phá cảnh giới lĩnh chủ, là hậu nhân của Lão Quan Đế.
Hả?
Lô lão hơi tò tò, nhìn vào thủy tinh cầu, tập trung vào một thanh niên ở phía bắc. Giờ đây, bốn người Quan Thiên Thu đang khai chiến với một con Phi Thố Thú, chiến lực phi thương cường đại. Hắn gần như một mình đấu lại Phi Thố Thú, người còn lại chỉ hỗ trợ hắn.
- Hậu nhân của Lão Quan Đế?
Vẻ mặt Lô lão tỏ ra nửa tin nửa ngờ, hỏi tình huống của Quan Thiên Thu với mấy Đế Cấp bên cạnh, sau đó quan sát Quan Thiên Thu thật lâu, ước chừng qua nửa canh giờ mới hỏi:
- Ngươi xác định hai người sẽ xảy ra xung đột?
- Tiểu tử của Lão Quan Đế, không thăng cấp, nguyên nhân rất lớn là bởi vì Lục Ly, hắn bị tiểu tử Lục Ly phá hỏng chuyển
Nhuế Đế cười nói:
-Lúc trước ta từng nghe đệ tử kia nói, Quan Thiên Thu từng tuyên bố, lần này đến sẽ đến gây sự với Lục Ly.
- Hả?
Lô lão chuyển mắt, nói:
- Vậy ngươi cược ai thắng? Ngươi cược Lục tiểu tử thắng?
- Không...
Nhuế Đế lắc đầu nói:
- Ta chỉ cược Lục tiểu tử không chịu thiệt, thế nào, Lô lão, có dám hay không?
Ha ha ha!
Lô lão nở nụ cười, mấy Đế Cấp còn lại cũng cười lớn, một Ngũ Kiếp sơ kỳ, một Lục Kiếp sơ kỳ, Quan Thiên Thu còn có Đế Binh, chiến lực mạnh hơn nhiều lắm. Lục Ly ngoại trừ phòng ngự mạnh hơn một chút, bọn họ cũng không nhìn ra Lục Ly mạnh thế nào. Mặt khác bên người Quan Thiên Thu còn có ba người, còn có một võ giả Lục Kiếp chiến lực rất mạnh, một khi xung đột, Lục Ly làm sao không chịu thiệt?
Lô lão không chút do dự, trầm quát:
- Được, ta cược với ngươi, sáu mươi bình Vạn Nhưỡng Hoa, chư vị làm chứng.
- Ta cũng cược mười bình!
- Ta cũng đến góp vui!
- Được rồi, ta cũng đến chơi, Nhuế Đế ngươi có dám nhận không?
Ba Đế Cấp đều mở miệng, thắng thua đối với bọn họ cũng không quá quan trọng, đợi ở đây thật không thú vị, đánh cược chút xem như giải khuây. Một Ngũ Kiếp sơ kỳ như Lục Ly, cho dù có chút thần thông kỳ dị, trong mắt bọn họ, chống lại Quan Thiên Thu không thể nào không chịu thiệt.
Mọi người đều đặt cược, đều trở nên hứng thú dạt dào, có một loại cảm giác chờ đợi mở thưởng. Nhưng mà Quan Thiên Thu ở phía bắc, Lục Ly ở phía đông, trong thời gian ngắn là không thể tiếp xúc một chỗ. Hơn nữa đám người Quan Thiên Thu rõ ràng muốn tìm thêm ít điểm phân tích để thăng cấp, cho nên trong thời gian ngắn không thể đi gây sự với Lục Ly.
Lục Ly không rời đi, ngược lại dưới lời mời của Đinh An Chi, gia nhập trong đội ngũ bọn họ. Điều này khiến nội tâm đám người Lô lão trầm xuống, sau này đám người Quan Thiên Thu tìm đến, lỡ như bọn Đinh An Chi hỗ trợ, vậy Lục Ly khẳng định không chịu thiệt gì.
Nếu đã hẹn trước, đám người Lô lão sẽ không nói gì thêm, đều an tọa giám sát tình huống bên trong. Hiện tại bên trong hòa hợp êm thấm, không ai xằng bậy, đều tự diệt trừ dị thú hư không. Mê loạn hư không rất lớn, năm mươi người phân tán ra, rất ít hợp lại với nhau.
Lục Ly ở cùng bốn người Đinh An Chi, diệt trừ càng thêm thoải mái, lúc trước Lục Ly chỉ ở một địa bàn rất nhỏ, Phi Hồn Thú ít hơn. Hiện tại gia nhập với nhau, tỉ lệ phân phối cũng thật hợp lý. Năm người rất nhanh phi hành, có thể không ngừng gặp Phi Hồn Thú.
Ban đầu Ngột Thứu thật khinh thường Lục Ly, sau khi trải qua chuyện vừa rồi, đã có cặp mắt nhìn khác xưa với Lục Ly. Cộng thêm Lục Ly phối hợp bọn họ diệt sát, tốc độ nhanh hơn, thật cũng không có bất mãn gì. Nhưng hắn vẫn ít nói chuyện với Lục Ly, xem ra trong xương tủy vẫn là kiêu ngạo.
Năm người vẫn bay tới bay lui trong ngân hà, Phi Hồn Thú giống như vô cùng vô tận, không ngừng xuất hiện. Giống như trong ngân hà là đại bản doanh của bọn chúng, như một ổ kiến, bên trong có vô số Phi Hồn Thú.
- Kỳ thật Phi Hồn Thú không phải ở trong ngân hà!
Đinh An Chi nhìn ra ngờ vực của Lục Ly, giải thích:
- Sào huyệt của chúng nó ở trong hư không, chúng nó có khả năng tự do qua lại trong hư không. Vết nứt trong không gian ngân hà tương đối nhiều, cho nên chúng ta ở đây không ngừng kinh động Phi Hồn Thú đi ra, hiểu rồi chứ?
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, hắn tương đối thưởng thức nhân phẩm của Đinh An Chi, tuy không xác định mình có thể ở lại Thiên Đế Tông không, không bằng lòng kết giao người bạn này, hai người nói chuyện phiếm cả một đường.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt chín tháng đã trôi qua, đám người Lục Ly thay phiên nghỉ ngơi, ngoài nghỉ ngơi, thời gian còn lại đều đang diệt trừ Phi Hồn Thú, thu hoạch cũng là thật lớn.
Tỉ lệ phân phối là Đinh An Chi và Ngột Thứu là hai Phi Hồn Thú, Lục Ly và ba người còn lại một con Phi Hồn Thú, thay phiên nhau thu thi thể. Cứ việc như thế, thời gian chín tháng, Lục Ly cũng được chia hơn năm trăm con Phi Hồn Thú, đây là hơn năm vạn tích điểm. Nếu như đánh chết Phi Hoàng Thú, vậy cần đánh chết hơn năm vạn con.
Tích điểm này Lục Ly tự tin hơn đệ tử ký danh bình thường rất nhiều. Đương nhiên cũng không bài trừ có người nhiều hơn hắn, giống như Quan Thiên Thu, Lục Ly khẳng định sẽ nhiều hơn hắn. Quan Thiên Thu mang theo vài người cùng nhau hành động, mấy người kia dường như còn có thể phối hợp với hắn?
Chín tháng, nơi này cũng không có ai đếnm chỉ đến hai đội người. Nhưng nhìn thấy Đinh An Chi và Ngột Thứu bên cạnh, bọn họ đều rời khỏi. Nhất là Ngột Thứu, hai đội người dường như thật sợ hãi hắn, bị hắn trừng mắt một cái, lập tức rời đi.
Quan Thiên Thu và Sở Viêm cũng không tìm hắn gây sự, nội tâm Lục Ly rất vui sướng. Nếu có thể tiếp tục như vậy, chờ thời gian viên mãn, tất cả mọi người đi ra ngoài, vậy thật hoàn mỹ.