Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3667 - Chương 3654: Vẫn Còn Non Lắm

Bất Diệt Long Đế Chương 3654: Vẫn còn non lắm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Song phương phát sinh xung đột, mặc kệ ai đúng ai sai, ai thắng ai thua, Lục Ly đều cảm thấy không phải chuyện tốt. Ít nhất người phía trên sẽ cảm thấy huynh đệ tương tàn, tự giết lẫn nhau.

Nhưng Lục Ly không biết chính là kỳ thật mười giám khảo Đế Cấp vẫn thật chờ mong Quan Thiên Thu đến gây sự...

Thời gian lại trôi qua hơn một tháng, phiền toái rốt cục vẫn đến. Lục Ly mới vừa đánh chết một con Phi Hồn Thú, xa xa truyền đến tiếng phá không. Mọi người phóng ra thần niệm, Lục Ly nhìn thấy một công tử trẻ tuổi, anh khí bức người, tuấn vĩ bất phàm, sắc mặt hắn trở nên chua sót.

Quan Thiên Thu vẫn đến đây, xem ra Quan Thiên Thu đã đạt được nhiều tích điểm, cố ý đến gây sự với hắn.

Quan Thiên Thu tập trung vào Lục Ly từ xa, khóe miệng hiện ra tươi cườ thản nhiên, vẻ mặt lạnh lùng. Mấy người bọn họ bay vụt đến, Đinh An Chi và Ngột Thứu đều hơi nheo mắt, nhìn chằm chằm người bên cạnh Quan Thiên Thu.

Chờ sau khi bốn người bay tới, bốn người Đinh An Chi chủ động chắp tay, hành lễ với võ giả Lục Kiếp bên cạnh Quan Thiên Thu:

- Bái kiến Nguyễn sư huynh!

Bên người Quan Thiên Thu đứng một võ giả, bề ngoài thoạt nhìn như người trung niên, khí độ trầm ổn. Hắn hơi gật đầu, ánh mắt đảo lên người đám người Lục Ly, nói:

- An Chi, Ngột Thứu, các ngươi đi đi, chúng ta có chút chuyện cần nói với Lục Ly!

Ách...

Bốn người Đinh An Chi và Ngột Thứu giật mình, bốn người này rõ ràng là người đến bất thiện, Lục Ly vậy mà đắc tội Nguyễn sư huynh. Đinh An Chi và Ngột Thứu liếc mắt nhìn nhau, nghĩ nghĩ, vẫn nói:

- Nguyễn sư huynh, Lục sư đệ đang tổ đội với chúng ta, không biết tìm hắn có chuyện quan trọng gì không?

Sắc mặt Nguyễn sư huynh trầm xuống, nói:

- Muốn các ngươi đi thì đi đi, đừng hỏi nhiều nữa, biết không hả?

Đinh An Chi nhấp môi muốn nói tiếp cái gì, cuối cùng không nói gì cả, giống như thật sợ hãi Nguyễn sư huynh này. Hắn liếc mắt nhìn Lục Ly, ra hiệu bằng ánh mắt, sau đó mang đám người Ngột Thứu rời đi.

Lục Ly vẫn không nhúc nhích, nếu đám người này đã tìm tới cửa, hắn còn có thể làm gì? Chỉ có thể tùy cơ ứng biến, hắn cũng không tin bọn Quan Thiên Thu dám giết hắn!

- Quả nhiên đến gây sự!

Trong tòa thành, Lô lão cười tủm tỉm, vốn nhiệm vụ của bọn họ lần này là giám sát tất cả đệ tử thí luyện, quan sát hành vi của bọn họ, chọn ra người có tiềm năng, đưa ra danh sách thăng cấp.

Đệ tử tông môn huynh đệ tương tàn, không có việc gì lại gây sự, đây vốn là chuyện bọn họ thật chán ghét. Giờ đây, rất nhiều Đế Cấp lại tỏ ra phấn chấn, nếu để người ngoài biết được, khẳng định sẽ mở rộng tầm mắt.

Kỳ thật rất dễ lý giải, Đế Cấp cũng là người, bọn họ vượt qua sinh mệnh rất dài, tới cấp bậc này, nhất là Đế Cấp của Thiên Đế Tông, thường sẽ thật nhàm chán. Bởi vì không có thế lực nào dám khiêu khích bọn họ, ngoài tu luyện, bọn họ không có chuyện gì để làm.

Tới cảnh giới của bọn họ, muốn tăng cấp quá khó khăn, làm sao để hết thời gian? Rất nhiều người lựa chọn làm vài chuyện thú vị, giống như luyện khí, giống như tìm hiểu thần văn, giống như dạy dỗ đệ tử.

Bình thường bọn họ không thể không giả vờ một bộ dáng cao nhân đắc đạo, bộ dáng lãnh ngạo tuyệt tình. Nhưng trong xương tủy của bọn họ vẫn có thất tình lục dục, bởi vì quá ít bạn bè, địa vị quá cao, cảm xúc trong lòng không chỗ phát tiết, một khi có cơ hội phát tiết, bọn họ sẽ thường... thật hưng phấn!

Liền như hiện tại!

Mấy Đế Cấp lúc trước đánh cược, còn có thể xem một tuồng kịch, trận chiến này bọn họ mong đợi lâu như vậy, nếu không diễn, bọn họ còn cược cái gì? Xem diễn thế nào?

Đây không chỉ xem vở diễn của Lục Ly và Quan Thiên Thu mà còn là vở diễn của Nhuế Đế và Lô lão. Cho nên giờ đây, ngoài một Đế Cấp đang bế quan, người còn lại đều nhìn Lục Ly và Quan Thiên Thu.

- Không nói cái gì, tiểu tử này ít nhất phẩm hạnh không tồi!

Tuấn Đế bình phẩm, biết rõ mấy người Quan Thiên Thu tới gây sự, vẻ mặt vẫn không chút thay đổi, cũng không đào tẩu, phẩm hạnh của Lục Ly đã được khẳng định của hắn.

- Ha hả!

Một Đại Đế mở miệng nói:

- Lấy một địch bốn, còn là Ngũ Kiếp sơ kì, nếu tiểu tử này không chịu thiệt, vậy thật tà môn!

- Xem thử đi!

Tươi cười trên mặt Nhuế Đế biến mất, khẽ thở dài nói:

- Lô lão, xem ra ta lần này sẽ thua.

- Hắc hắc!

Lô lão không nhìn Nhuế Đế, nhìn chằm chằm Lục Ly, xua tay nói:

- Nói không chừng tiểu tử này có thể mang đến cho ngươi kinh hỉ thì sao, Tiểu Nhuế ngươi cũng đừng mất tự tin như thế, ha ha ha.

Mọi người còn lại nở nụ cười, lời của Lô lão có chút quá đáng, cũng may Nhuế Đế không để bụng, chỉ nhìn Lục Ly, muốn xem Lục Ly ứng phó thế nào.

Trong mê loạn hư không, đám người Đinh An Chi đã đi xa, Lục Ly vẫn không nói gì, chỉ trầm mặc đứng thẳng. Nhưng mà hắn đã sớm âm trầm vận chuyển Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, tùy thời chuẩn bị công kích.

Quan Thiên Thu cũng không nói chuyện, chỉ tủm tỉm cười nhìn Lục Ly. Đợi nửa nén hương, chờ bọn Đinh An Chi đi xa, Nguyễn sư huynh hơi gật đầu, hắn mới mở miệng nói:

- Lục Ly, chúng ta lại gặp mặt rồi.

Lục Ly nhún vai nói:

- Đừng nhiều lời nữa, họa từ miệng ra, ta tận lực bồi tiếp.

- Tiểu tử ngươi cũng thật ngông cuồng!

Bên cạnh Quan Thiên Thu là một Ngũ Cấp đỉnh phong, khiêu khích nhìn Lục Ly nói:

- Một Ngũ Kiếp sơ kỳ nho nhỏ, còn là đệ tử ký danh, không biết hành lễ với chư vị sư huynh sao?

- Hành lễ thì thôi đi, các ngươi không xứng đáng được ta tôn kính.

Lục Ly hờ hững đáp lại, ánh mắt vẫn nhìn Quan Thiên Thu như trước. Quan Thiên Thu đưa tay ngăn lại người bên cạnh, tiếp tục nói tiếp, hắn nói:

- Lục Ly, ta cũng sẽ không làm khó dễ ngươi, giao ra thi thể dị thú hư không ngươi đánh chết cho chúng ta, chúng ta sẽ xoay người rời đi.

- Nực cười!

Lục Ly cười lạnh nói:

- Ta cực khổ đánh chết đám dị thú này, dựa vào cái gì giao cho các ngươi? Các ngươi công nhiên cướp bóc như thế, không sợ tiền bối tông môn trách phạt sao?

- Hắc hắc!

Bình Luận (0)
Comment