Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Hơn nữa… Lục Ly là đệ tử Thiên Đế Tông, hắn đến nơi này, Nữ Thánh Tông hoan nghênh còn không kịp, hắn cần gì đi giả mạo thân phận người khác!
- Không!
Dương Cương lắc đầu nói:
- Thiên Đế Tông tuyên bố không đến tham chiến, cho nên cho dù Lục Ly muốn đến cũng phải lén đến. Một khi đã như vậy, khả năng hắn ngụy trang thân phận rất lớn. Phong lão ma cũng nổi danh, vấn đề là Phong Vô Định không nổi tiếng, không ai biết, hắn còn mang mặt nạ!
- Ngươi nói cũng không phải không có khả năng!
Đông Dã Ưng gật đầu, hỏi ngược lại:
- Vấn đề là… chứng cớ đâu? Không có chứng cớ, cho dù ngươi đi Nữ Thánh Tông la hét cũng vô dụng. Lỡ như hắn không phải Lục Ly thì sao? Lui một vạn bước, cho dù Nữ Thánh Tông tin tưởng hắn là Lục Ly thì thế nào? Đệ tử Thiên Đế Tông đến tham gia Hoa Dương Luận Đạo, đây là vinh hạnh của Nữ Thánh Tông.
- Không có chứng cớ.
Dương Cương khó xử vò đầu, nói:
- Chỉ có thể tiếp tục quan sát, xác định là Lục Ly rồi nói sau. Hiện tại quả thật khó nói, dù sao người có thân thể cường đại rất nhiều. Người hiểu công kích linh hồn cũng rất nhiều, đây không thể xem như chứng cớ.
- Đúng!
Đông Dã Ưng mở mắt, rất nhanh cười lạnh, nói:
- Ngươi chăm chú chút đi, chỉ cần Lục Ly lấy ra bảo vật đặc thù của mình, hoặc là thần thông, ngươi lập tức nói ta biết. Nếu thật là Lục Ly, vậy mục đích của hắn khẳng định vì đoạt hạng nhất, sau đó mang đi Lục Linh và Tượng Linh Lung.
- Hắc hắc, cho dù hắn thật đạt hạng nhất, ta tố giác thân phận của hắn, Nữ Thánh Tông khẳng định sẽ không đồng ý. Mặt khác, ta nghe nói người của Quan gia hận Lục Ly đến chết? Nếu xác định là Lục Ly, chúng ta có thể đưa tin cho Quan gia, mượn đao giết người. Nơi này cách Thiên Đế Tông xa như vậy, trời cao hoàng đế xa, Quan gia khẳng định sẽ hành động.
- Đúng, đúng vậy!
Dương Cương cũng hưng phấn, chà tay nói:
- Một chiêu này của Ưng ca thật lợi hại, mượn đao giết người. Ta đã sớm chán ghét tên này, có cơ hội nhất định xử lý hắn.
- Nhỏ không nhẫn sẽ loạn mưu lớn!
Đông Dã Ưng nói:
- Ngươi ngàn vạn lần phải nhẫn nhịn, không cần hành động một mình, hết thảy đều phải hỏi ta trước. Hiện tại thân phận Lục Ly không bình thường, đệ tử Thiên Đế Tông, danh khí còn hơn ta, còn bái Nhuế Đế làm sư phụ. Nếu chuyện chúng ta mưu hại Lục Ly truyền ra, Thiên Đế Tông khởi binh vấn tội, ta có thể không có việc gì, ngươi thì… xong rồi.
- Dạ, dạ!
Sau lưng Dương Cương truyền đến ý lạnh, hắn biết rõ thân phận địa vị của mình ở tông môn. Nếu không nhờ Đông Dã Ưng, hắn không là cái gì.
Hắn cũng chưa từng nghĩ trở về Tam Trọng Thiên, ở đây ngày qua ngày được rồi. Hắn và Đông Dã Ưng tra xét lượng lớn sách sử Phù Diêu Tông phát hiện muốn trở về Tam Trọng Thiên, trước tiên phải đi Tứ Trọng Thiên. Vấn đề hiện tại Tứ Trọng Thiên đã sụp đổ, bọn họ làm sao trở về.
- Phong Vô Định? Lục Ly?
Đông Dã Ưng mặc kệ Dương Cương, trong con ngươi như chim ưng đều là hàn ý, hắn hừ lạnh:
- Mặc kệ là Phong Vô Định hay là Lục Ly, chỉ cần ở chung kết gặp ta, ta nhất định giúp ngươi nuốt hận tại chỗ. Hai người Tượng Linh Lung và Lục Linh chỉ có thể là của ta, phải là của ta.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trận chung kết bắt đầu rồi.
Lần này không chỉ ba bốn vạn người xem chiến cuộc như lúc trước, nhân số đạt gấp đôi, hơn nữa cường giả đến đây không ít. Lĩnh chủ ít nhất hơn một ngàn người.
Ngay từ đầu, chiến đấu này rất nhiều người không quá để ý. Trận chung kết này lại phấn khích hơn nhiều, cũng rất hấp dẫn, quần chúng sẽ đến nhiều hơn.
Tuy lần này Thiên Đế Tông không tham chiến, nhưng tụ tập hơn phân nửa thanh niên tuấn ngạn của Vô Tận Thần Khư. Chiến đấu này miễn cưỡng xem như tiêu chuẩn cao cấp của thế hệ trẻ tuổi Vô Tận Thần Khư.
Phía Nữ Thánh Tông đến mười Đế Cấp, Thánh Hoàng cũng không ra mặt, nhưng có thể đến nhiều Đế Cấp như vậy cũng thấy được coi trọng của Nữ Thánh Tông. Sự kiện này có thể nói là chưa từng có, về sau có sự kiện giống như vậy hay không cũng không biết.
Thương thế của đám người Lục Ly đã khỏi hết rồi, đều bình yên ngồi trong lầu các lộ thiên. Rất nhiều công tử đều mặc trang phục tham dự, thể hiện rõ tuấn vĩ bất phàm, phong tư khí độ của công tử phú hào.
Trên khán đài cũng đến một ít tiểu thư danh môn, ánh mắt nhìn đám công tử này nóng rực. Mười võ giả trẻ tuổi này đã thanh danh lan xa, được rất nhiều tiểu thư yêu quý.
Đám người Hoa Thiên Đao ý khí nổi bật, ma đao soàn soạt, chuẩn bị tranh giành thứ tự cao nhất. Hoa Dương Luận Đạo lần này tuy không có Thiên Đế Tông, lại có nhiều tông phái tham dự như vậy, ảnh hưởng lớn như vậy ở cả Vô Tận Thần Khư, chỉ cần có thể đoạt được ba hạng đầu, vậy sẽ nổi danh tứ hải, uy chấn thiên hạ.
Cơ hội lần này phi thường tốt, tất cả mọi người đều toàn lực ứng phó, ai cũng sẽ không bảo lưu, cũng sẽ không bỏ cuộc, chỉ biết chiến đấu đến cùng. Dã tâm đám người Đông Dã Ưng, Hoa Thiên Đao bừng bừng, thề muốn đoạt hạng nhất.
Dưới ánh nhìn của vô số người, trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố quy tắc trận chung kết. Quy tắc này rất đơn giản, đều là luận võ hai hai, nhưng lần này không phải rút thăm quyết định, mà là… bỏ phiếu!
Trên khán đài Nữ Thánh Tông toàn là người nguyện ý bỏ phiếu bầu thứ hạng thực lực của mười người này. Sau đó căn cứ phiếu bầu nhiều nhất quyết định thứ tự.
Hạng nhất đối chiến hạng hai, hạng ba đối chiến hạng tư, hạng năm đối chiến hạng sáu, hạng bảy đối chiến hạng tám, hạng chín đối chiến hạng mười.
Sau một vòng luận võ, cũng không lập tức quyết định năm hạng đầu!
Mà năm người thắng lợi, phải nhận khiêu chiến thất bại, nếu không ai khiêu chiến ngươi, vậy chúc mừng ngươi thăng cấp năm hạng đầu. Nếu có người khiêu chiến ngươi, ngươi lại thất bại, vậy sẽ bị đào thải.
Đương nhiên, khiêu chiến này chỉ có thể khiêu chiến một trận. Thời gian nghỉ ngơi có hơi ngắn, chỉ có thể nghỉ ngơi một ngày. Mặc kệ ngươi bị thương nặng thế nào, ngươi chỉ có thể nghỉ ngơi một ngày, nhất định phải nhận khiêu chiến.
Người khiêu chiến thắng rồi cũng không phải đại biểu lập tức thăng cấp mà phải tiếp tục nhận khai chiến, hay muốn nhận hai trận khiêu chiến, hai trận ngươi đều thắng, như vậy mới có thể thăng cấp ngũ cường.