Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3753 - Chương 3740: Ngươi Hẳn Là Mạnh Nhất

Bất Diệt Long Đế Chương 3740: Ngươi hẳn là mạnh nhất

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Quy tắc như vậy có hơi phức tạp, nhưng sau khi công bố, lại được mọi người tiếp nhận, bởi vì như vậy phi thường công bình công chính.

Người gần thực lực đánh một trận, dựa vào bản lĩnh thăng cấp thật sự. Thất bại không có nghĩa không có cơ hội, ngươi còn có thể tiếp tục khiêu chiến người khác, thắng thì có cơ hội tiến vào ngũ cường.

- Mẹ nó!

Sau khi Lục Ly biết được quy tắc này, lại thầm mắng một tiếng, quy tắc này phi thường bất lợi với hắn. Cho dù hắn thắng trận, hắn tuyệt đối là đối tượng nhiều người muốn khiêu chiến, nói cách khác, hắn muốn thắng năm hạng đầu, phải đánh hai trận, hai trận này đều phải thắng.

Trận đầu Lục Ly không lo lắng, bởi vì hắn biểu lộ ra chiến lực, nhìn thế nào cũng ở dưới chót, vậy võ giả trận đầu đối chiến sẽ không quá mạnh.

Mấu chốt là trận thứ hai!

Năm người kia chắc chắn đấu nhau, vậy đại biểu có người sẽ chiến bại. Người chiến bái này khiêu chiến đối thủ hẳn sẽ chọn hắn.

- Mặc kệ đi!

Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, dù sao mặc kệ tình huống gì hắn cũng phải đánh hai trận. Suy nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa gì. Chuẩn bị khổ chiến hai trận thôi. Càng về sau, đối thủ càng mạnh, đây cũng không có khả năng đầu cơ trục lợi gì.

Nhóm quần chúng thật nguyện ý bỏ phiếu, bọn họ vui vẻ tham dự, giống như chơi trò chơi. Bất quá đại đa số mọi người không xằng bậy, dựa theo phán đoán hợp lý khách quan sắp xếp thứ hạng.

Bỏ phiếu tốn mất ba giờ, Nữ Tháng Tông phái ra lượng lớn đệ tử, sắp xếp lại. Bài danh cuối cùng dựa theo số phiếu bầu được công bố. Hạng nhất là Hoa Thiên Đao, hạng hai là Văn Tường, hạng ba là Lưu Uân, hạng tư là Đông Dã Ưng, hạng năm là Đồ Ảnh.

Năm người này không chút ngoài ý muốn, trong lòng mọi người, đây là năm tồn tại cao nhất. Lục Ly cũng không ngoài dự liệu, bài danh tương đối thấp, hạng chín, hạng mười là một Lục Kiếp sơ kỳ.

Vù vù!

Lục Ly thở phào, trận chiến đầu tiên sẽ không quá vất vả, mấu chốt là trận thứ hai. Cũng không biết ai sẽ khiêu chiến hắn, nếu là một trong năm người kia, hắn nhất định phải triển lộ chiến lực chân chính, rất có thể bại lộ thực lực.

- Ừm, Thần Long Biến không thể dùng, dùng thì thân phận ta sẽ bại lộ. Trận thứ hai có thể vận dụng nguyên lực, trận đầu không thể bị thương, nếu không mỗi người đều cho ta là quả hồng mềm, dễ bóp nát.

Lục Ly âm thầm cân nhắc chiến thuật. Bên kia trưởng lão Nữ Thánh Tông đã tuyên bố luận võ bắt đầu, Lục Ly chỉ có thể đi lên chiến trường lầu các chỉ định.

Thân mình hắn chợt lóe, tiến vào trong chiến trường. Người hạng mười cũng tiến vào theo.

Người này gọi là Viên Hoành, là đệ tử Thí Thiên Tông trong mười tám tông phái. Tuy người này chiến lực không quá mạnh, nhưng lại phi thường nổi tiếng, bởi vì hắn phi thường trẻ tuổi, chỉ hơn một trăm tuổi.

Tuổi trẻ như thế đã đạt cảnh giới này, rất khủng bố. Lần này Thí Thiên Tông phái hắn đến, cũng không phải muốn hắn đạt thứ hạng cao, chỉ là muốn hắn có cơ hội lịch luyện, để hắn mau trưởng thành thôi.

Viên Hoành cũng không vênh váo của tuổi trẻ, còn có chút e lệ của thiếu niên trẻ tuổi, diện mạo hắn còn hơi âm nhu, như một nữ hài tử.

Sau khi hắn tiến vào, có hơi ngại ngùng cười cười, chắp tay nói:

- Viên Hoành bái kiến Phong công tử, mong chỉ giáo nhiều hơn.

Lục Ly nhìn bộ dáng người nọ, không khỏi tâm sinh hảo cảm, hắn chắp tay cười nói:

- Chào Viên công tử!

- Lần này ta biết không phải đối thủ của Phông công tử!

Viên Hoành đột nhiên truyền âm nói:

- Ta biết nhất định như vậy, nhưng ta cũng sẽ toàn lực ứng phó. Cũng mong công tử không cần nhường ta, mỗi một trận chiến đấu đối với ta đều là cơ hội học tập.

Hả?

Lục Ly hơi kinh ngạc, truyền âm nói:

- Viên công tử sao lại nói vậy? Còn chưa chiến đã nói bại, đây cũng không phải phong phạm công tử thế gia.

- Ha hả!

Viên Hoành cười truyền âm nói:

- Ta có loại trực giác trời sinh, loại cảm giác này chưa từng sai. Ta cảm giác ngươi rất mạnh, rất nguy hiểm. Thậm chí… còn nguy hiểm hơn tất cả mọi người, ngươi hẳn là người mạnh nhất.

Ách!

Lần này Lục Ly hoàn toàn chấn động, hắn nhìn con ngươi của Viên Hoành, bên trong đều là vẻ chân thành, không giống như nói giỡn. Vậy hắn thật nghiêm túc, hắn thật có trực giác khủng bố này?

- Mặc kệ!

- Đến đây đi!

Trong mắt Viên Hoành, chiến ý khởi dậy, hắn cười nói:

- Có thể thua dưới tay Phong công tử, là vinh hạnh của Viên Hoành. Mong công tử toàn lực ra tay, Viên Hoành phi thường muốn kiến thức chiến lực siêu cường của thiên tài tuyệt thế chân chính.

- Thiên tài tuyệt thế chân chính?

Chiến đấu của Lục Ly khiến rất nhiều người chú ý. Lời của Viên Hoành rất nhiều người cũng nghe thấy, nhóm người này lộ ra ánh mắt kinh nghi, lời của Viên Hoành có ý gì?

Chẳng lẽ người còn lại không phải là thiên tài? Trong mắt Viên Hoành này, Lục Ly mới là thiên tài mạnh nhất? Hắn nhìn ra từ chỗ nào? Làm sao mọi người không phát hiện chỗ thiên tài của Lục Ly ở đâu?

Vù!

Lục Ly cuồng bạo vọt đến, Viên Hoành mặt ngoài thoải mái, nội tâm như lâm đại địch, toàn lực đề phòng. Trong tay hắn xuất hiện một tấm chắn, một bàn tay giữ lấy, giữ phía trên. Mặt khác, một bàn tay cầm giữ trường thương. Trên trường thương kia lộ ra ngọn lửa cuồn cuộn, ngọn lửa giống như cực nóng, không gian bốn phía cũng trở nên gấp khúc.

Lục Ly cuồng bạo vọt đến, một bàn tay xuất hiện thanh chiến đao, ngươi đang giữa không trung, hắn đột nhiên bổ một đao, một đao xé rách trời cao, như trút xuống cả dãy ngân hà.

Thần đan của Lục Ly hiện tại đã vô dụng, trong cơ thể hắn vốn không có thần lực, đây đều là về sau tu luyện. Thần lực này không nơi tồn trữ, Lục Ly chứa vào trong huyệt đạo, bảy trăm hai mươi huyệt đạo như không đáy, có thể chứa đựng vô số thần lực.

Ầm!

Đao mang bổ lên tấm chắn, tạo tiếng nổ mạnh kinh thiên, không gian bốn phía đều bị xé rách. Tiếng nổ mạng vang lên không dứt, dòng khí khủng bố trực tiếp đánh bay Viên Hoành.

Xoẹt xoẹt!

Lục Ly không ngừng ngưng tụ Vô Vọng Thần Phù, sau đó phóng ra đao mang, liên tục công kích. Đao mang kia đánh xuống như dời non lấp biển, càng như sóng biển mãnh liệt, từng đợt nối tiếp từng đợt.

Rầm rầm rầm!

Bình Luận (0)
Comment