Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3809 - Chương 3796: Tứ Bề Thụ Địch

Bất Diệt Long Đế Chương 3796: Tứ bề thụ địch

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Oanh!

Cự thú bị đao mang bổ trúng, thân hình khẽ chấn động một cái, nguyên một mảnh lông vàng trước ngực bị vạt xuống, cũng đánh ra vết thương, song rõ ràng thương thế không quá nặng.

- Quái thú nơi đây đều có sức phòng ngự cường đại vậy ư? Bị công kích linh hồn mà vẫn không thấy có chút phản ứng nào?

Lục Ly nhướng mày, đây còn là hắn, nếu đổi thành đệ tử khác đi vào, tới người nào liền chết người đó, không phải Lĩnh Chủ thì làm sao trụ được?

Hắn lách mình lướt sang cạnh bên, chiến đao trong tay liên tục bổ tới, cự thú kia cũng bắt đầu công kích. Một tiếng hống kinh thiên rung động non sông, thiếu chút chấn cho Lục Ly rơi rụng.

Hai chân cự thú đạp mạnh xuống đất, trọn cả đại sơn đều rung động theo, cự thú lao vút đến, răng nanh trong miệng bay ra, đâm thẳng về phía Lục Ly.

- Mẹ nó, thế cũng được?

Lục Ly tính là kiến thức phong phú, tức tốc vung lên trường đao bổ tới hai chiếc răng nanh, lực phản chấn cường đại lực đẩy văng hắn đi. Hai chiếc răng nanh kia bay ngược trở về, lần nữa tiến vào trong miệng cự thú.

Rầm rầm rầm!

Cự thú không ngừng bắn ra răng nanh, Lục Ly cũng không ngừng phóng thích Nguyên lực tấn công, một người một thú ngươi tới ta đi, đánh đến quên cả trời đất. Bởi vì Lục Ly công kích không ngừng, cộng thêm tốc độ hắn cực nhanh, bởi thế cự thú này không cách nào áp sát lại gần.

Đương nhiên, dù bị áp sát Lục Ly cũng không sợ, hắn phóng thích Thần Long Biến, đoán chừng có thể xé xác cự thú này. Nhưng hắn không làm vậy, mà chọn khổ chiến với cự thú, hắn là thử dò dẫm cách vận dụng Nguyên lực, chiến lực cự thú này vừa khéo thích hợp làm quân xanh cho hắn.

Cự thú bị Lục Ly tấn công liên tục, thương thế trên người dần nặng, trên thân xuất hiện rất nhiều vết máu. Mặc dù toàn là thương tích ngoài da, nhưng cứ tiếp tục kéo dài thế này, chiến lực cự thú tất sẽ sụt giảm, Lục Ly trấn áp cự thú chỉ còn là vấn đề thời gian.

Oanh!

Nửa canh giờ sau, cự thú ầm vang ngã nhào vào trong vũng máu, mặc dù rất muốn tiếp tục tấn công, nhưng xương cốt hai chân đều bị Lục Ly chém đứt, vùng vẫy mấy lần đều không bò dậy nổi.

- Đi!

Lục Ly khẽ gật đầu hài lòng, tiến vào trong chiến xa bay về nơi xa. Kịch chiến nửa canh giờ, Nguyên lực hắn đã tiêu hao một chút, nhưng thu hoạch vẫn rất lớn, ở phương diện sử dụng Nguyên lực có được bước tiến triển cực lớn.

Phi hành chừng hai nén hương, Lục Ly ngừng lại trong sơn động một ngọn núi nhỏ, hắn định nghỉ ngơi ở đây mấy ngày, tu luyện Nguyên lực tràn đầy trở lại rồi tính tiếp.

Nơi này từng bước sát cơ, đâu đâu cũng thấy quái thú, không cẩn thận liền có khả năng lật thuyền trong mương.

Một tháng đi qua rất nhanh, nếu là tu luyện Lục Ly sẽ cảm thấy chỉ như một cái chớp mắt. Nhưng ở Địa Ngục Giới hắn lại cảm thấy sao mà đằng đẵng, thời gian một tháng hắn chỉ tiến về phía trước được mấy ngàn vạn dặm.

Khắp nơi quanh đây toàn là quái thú và hung thú, hơn nữa khả năng phòng ngự của quái thú nơi này đặc biệt cường đại, nếu không nhờ Thần Văn do Huyết Linh Nhi bố trí uy hiếp được Lệ Quỷ, e là Lục Ly muốn đi được mười vạn dặm cũng khó.

May mà hắn có thể miễn cưỡng chống đỡ được quái thú ở chỗ này, có Nguyên lực chèo chống khiến lực công kích, lực phòng ngự hay tốc độ của hắn đều tăng mạnh. Tháng vừa qua hắn một mực nghĩ đến một chuyện, nếu là đệ tử bình thường, dù có là đệ tử hắc huy chương tiến vào đây, liệu mấy ai có thể trụ được?

Hắn lại không biết, bị nhốt vào đây chí ít cũng phải là trưởng lão. Mà trưởng lão thì đều là Chuẩn Đế, vào đây ngược lại không đến nỗi dễ dàng chết đi, chứ còn đệ tử bình thường mà bị ném vào đây, vậy bằng với phán quyết tử hình.

Chắc bởi vì Lục Ly có Nguyên lực nên tông chủ Thiên Đế Tông mới nhốt hắn vào Địa Ngục Giới, bằng không Lục Ly tiến vào tất chết không nghi ngờ. Một tháng qua chiến lực Lục Ly đề thăng rất nhiều, khả năng vận dụng Nguyên lực đã thuần thục đáng kể, kỹ xảo cũng được đề cao.

Hắn tìm tòi một tháng, lại không tìm được cổ miếu, nơi đây tựa hồ lớn đến không bờ không bến, hơn nữa địa hình đều na ná nhau, rất dễ khiến người lạc mất phương hướng.

Thứ khiến cho Lục Ly hoảng hốt nhất ở đây không phải Lệ Quỷ hay quái thú, mà là không khí!

Bên trong Địa Ngục Giới dường như tràn ngập một loại khí tức rất kỳ dị, loại khí tức này có thể vô thanh vô tức ảnh hưởng đến linh hồn.

Lục Ly cảm nhận được rõ ràng, tính khí hắn nóng nảy lên nhiều, tâm tình cũng vô cùng đè nén. Mới đầu hắn còn không đánh chết hung thú, chỉ xua đuổi hoặc đánh tan, nhưng sau một hai ngày ở đây, hắn dần trở nên khát máu tàn bạo, hai ngày nay hung thú gặp phải đều bị hắn giết sạch, thậm chí còn tự tay xé xác thi thể một con hung thú.

Ý chí Lục Ly tương đối mạnh, sẽ không vô duyên vô cớ bạo ngược, lời giải thích duy nhất chính là hoàn cảnh nơi này có thể vô thanh vô tức ảnh hưởng đến linh hồn, khiến người ta trở nên nóng nảy, trở nên khát máu, trở nên điên cuồng!

Trước đó Lục Ly nghe nói qua từng có một tên cấp Đế chết trong Địa Ngục Giới, khi ấy hắn còn không nghĩ thông, nhưng giờ ẩn ẩn đã có chút hiểu ra. Cấp Đế kia không phải bị hung thú hay Lệ Quỷ giết chết, mà là chính mình giết chính mình, nói cách khác cấp Đế kia hẳn là phát điên!

Lục Ly không khỏi hoảng hốt, giờ hắn mới vào đây được bao lâu? Thời gian nhanh như vậy đã xảy ra vấn đề, nếu bị nhốt trong này mấy trăm năm, vậy hắn còn có thể sống sót ư?

Tuy Nhuế Đế nói tông môn làm thế là vì bảo hộ hắn, nhưng vạn nhất cường giả tông môn quá xem trọng hắn, đối đãi với hắn như với Chuẩn Đế, cho rằng hắn ở bên trong sẽ không sao, vậy chẳng phải chết oan.

- Tiếp tục đi thôi!

Nghỉ ngơi nửa ngày, Lục Ly tiếp tục điều khiển chiến xa bay đi, phi hành hai ngày, lại gặp hai con quái thú. Đến sau địa hình dần biến, trước mặt xuất hiện một mảnh đầm lầy.

- Địa hình thay đổi? Liệu có phải cổ miếu nhiều khả năng ở ngay trước mặt? Nhưng trong đầm lầy này chắc chắn sẽ có quái thú!

Bình Luận (0)
Comment