Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó định ngồi chiến xa đi vòng qua đầm lầy, kết quả phi hành nửa ngày, hắn phát hiện đầm lầy nơi đây có vẻ lớn vô cùng, không biết còn phải lượn quanh bao lâu.
- Xuyên đi qua!
Lục Ly quyết định, gần đây hắn sử dụng Nguyên lực càng thêm thuần thục, lòng tin cũng theo đó tăng mạnh. Thế là dứt khoát ngồi chiến xa chậm rãi bay vào trong đầm lầy, đồng thời thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh.
Hoa!
Phi hành được khoảng chừng ba nén hương, trong đầm lầy trước mặt đột nhiên quét tới một chiếc đuôi khổng lồ, tốc độ nhanh như thiểm điện, Lục Ly thậm chí không cảm ứng được có quái vật tiềm phục quanh đây.
Hắn vội vàng lách mình đi ra, thu lại chiến xa, giơ chiến đao vận chuyển Nguyên lực trùng trùng chém xuống cái đuôi kia. Một tiếng nổ trầm muộn vang lên, nương theo sau là một đạo hỏa quang, Lục Ly bị lực lượng cường đại đẩy văng xuống dưới.
Thẳng đến lúc này Lục Ly mới nhận ra thứ tấn công mình là quái vật gì, đó là một con quái vật đầu người thân cá sấu, còn có tay người, trong mắt hiện đầy vẻ băng lãnh và hung ác bạo ngược.
Lục Ly và Ngạc Nhân kia liếc nhau một cái, tròng mắt thoáng đỏ lên, trên thân cuộn lên sát ý vô tận. Lúc này trong đầu hắn chớp qua một đạo ý niệm, đó chính là xé xác quái vật này thành từng mảnh nhỏ.
Ngao!
Lục Ly gầm lên giận dữ, phóng thích Thần Long Biến, sau đó tung mình hóa thành một đạo hồng quang xông giết về phía Ngạc Nhân. Đuôi Ngạc Nhân quét ngang tới, Lục Ly lại không chút sợ sệt, trực tiếp vung lên lợi trảo chộp tới đuôi Ngạc Nhân.
Ầm!
Đuôi cứng rắn của Ngạc Nhân bị Lục Ly cường hành xé đứt, sau đó lợi trảo tiếp tục chộp tới, xé xác Ngạc Nhân kia.
Trong trạng thái Thần Long Biến, Lục Ly cảm thấy móng vuốt mình không gì không phá được, sau khi vận dụng Nguyên lực, lợi trảo càng thêm sắc bén mấy phần. Vừa rồi Lục Ly dùng Nguyên lực tấn công, Ngạc Nhân lại chỉ bị tróc mất vài mảnh lân phiến, đủ thấy sức tấn công của lợi trảo Lục Ly cường đại đến cỡ nào.
Sau khi đánh chết Ngạc Nhân kia, ý niệm bạo ngược và khát máu trong lòng Lục Ly đột nhiên thuyên giảm đi nhiều, hắn vội vàng giải trừ Thần Long Biến, lách mình xông vào trong chiến xa, khoác lên áo bào, sau đó thở dốc liên hồi.
- Không được, cứ tiếp tục thế này sớm muộn gì ta cũng sẽ điên mất!
Trong mắt Lục Ly hiện đầy sợ hãi, vừa rồi trong vô thức hắn đã phóng thích Thần Long Biến, dưới tình huống bình thường, không đến vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không phóng thích Thần Long Biến.
Bởi vì sau khi phóng thích Thần Long Biến sẽ có cảm giác hư nhược vô cùng, khắp nơi quanh đây toàn là nguy cơ, không đến vạn phần nguy cấp, hắn há có thể dùng ra bài tẩy?
- Không đi nữa, ở lại đây tu luyện hai tháng, để bản thân triệt để tĩnh tâm cái đã!
Lục Ly trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng quyết định thử tu luyện xem liệu có thể thay đổi trạng thái hiện tại hay không? Chứ cứ tiếp tục thế này thì không ổn, sớm muộn rồi cũng sẽ xảy ra chuyện.
Hắn để chiến xa dừng lại trên đầm lầy, chính mình thì khoanh chân ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, nơi này vừa mới đánh chết một con quái thú, trong thời gian ngắn chắc sẽ không có quái thú lảng vảng tới nữa.
- Phiền phức lớn rồi...
Chỉ mới tu luyện năm ngày, Lục Ly đã mở mắt, hắn phát hiện đến cả tu luyện đều không thể tiến hành được. Trong lòng cứ cảm thấy rất bất an, nếu tiếp tục tu luyện khẳng định sẽ tẩu hỏa nhập ma, bởi thế hắn quyết đoán đình chỉ tu luyện.
- Làm sao bây giờ?
Lúc này Lục Ly không khỏi mê mang, hắn không biết đi đâu, cũng không biết nên làm thế nào để tiêu trừ sát khí trong đầu. Hắn biết cứ tiếp tục thế này, hắn sẽ đi đứt, hắn nhất định phải nghĩ cách, hoặc là tìm kiếm nơi an toàn nào đó, hoặc là tìm ra biện pháp hóa giải sát khí.
Khắc này, hắn vô cùng tưởng niệm Huyết Sát Hoàng, nếu giờ tàn hồn Huyết Sát Hoàng còn ở đây, nhất định có thể nghĩ cách hóa giải giúp hắn, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể dựa chính mình!
- Xông, trước xông ra khỏi đầm lầy rồi tính!
Lục Ly quyết định, đầm lầy này quá nguy hiểm, lúc nào cũng có thể có hung thú xuất hiện, xông ra đầm lầy sau đó lại nghĩ cách. Hắn luyện hóa mấy gốc thần dược bồi bổ linh hồn, thậm chí còn nuốt mấy viên đan dược định thần.
- Đi!
Hắn đề thăng tốc độ chiến xa lên một chút, như vậy có thể khoái tốc vượt qua đầm lầy, kết quả lại không ngừng hấp dẫn Ngạc Nhân đi ra. Lục Ly không muốn dây dưa, mỗi lần như thế đều lập tức phóng thích Thần Long Biến, xé xác Ngạc Nhân, sau đó giải trừ Thần Long Biến, tiếp tục đi tới.
Liên tục phóng thích Thần Long Biến, mặc dù mỗi lần chỉ phóng thích trong nháy mắt, nhưng cũng khiến cho thân thể Lục Ly dần trở nên suy nhược. Như vậy rất nguy hiểm, vạn nhất hắn không chịu được mà ngất đi, vậy liền chết không chỗ chôn.
Vấn đề là, với trạng thái hiện tại, Lục Ly không dám dừng lại quá lâu, chỉ có thể một đường gia tốc tiến về phía trước, hi vọng xông ra khỏi đầm lầy trước lúc ngất đi.
Nửa canh giờ, một canh giờ, hai canh giờ!
Phía trước vẫn là đầm lầy mênh mông vô bờ, mà lúc này thể xác tinh thần Lục Ly đều đã đến trạng thái hư không cực độ, chỉ cần phóng thích thêm hai ba lần Thần Long Biến, hắn tin chắc mình sẽ ngất đi.
- Thử xem có thể tiến vào Thiên Ly Châu không?
Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó lấy ra Thiên Ly Châu, nếu có thể đi vào trong hạt châu, nghỉ ngơi ở trong đó mấy ngày, chặng đường đi tới sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
- Quả nhiên không được!
Kết quả khiến Lục Ly rất thất vọng, Thiên Ly Châu lóe lên quang mang, lại không truyền tống hắn đi vào, lúc này Lục Ly không khỏi có cảm giác tứ bề thụ địch...
…
Bốn ngày!
Lục Ly tiêu tốn tận bốn ngày để vượt qua đầm lầy, bốn ngày này hắn thậm chí không biết mình đã vượt qua thế nào, trên người chồng chất vết thương, nhưng chừng đó với hắn mà nói thực ra không tính là gì.
Quan trọng nhất là ảnh hưởng đối với tâm ảnh, hiện tại hắn cảm giác được mình càng lúc càng cuồng bạo, càng lúc càng khát máu, trên đường đi chỉ cần gặp phải Ngạc Nhân thì đều bị hắn xé xác. Hắn cảm giác khi gặp hung thú, thân thể và linh hồn gần như mất đi khống chế, trong đầu chỉ có một ý niệm, đó chính là xé xác hết thảy sinh linh trước mắt.