Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vươn tay lần lượt lôi kéo Tượng Linh Lung và Lục Linh, ở đây ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, bất kể thế nào Lục Ly cũng muốn ba người cùng nhau, dù xảy ra chuyện ba người cùng lúc gánh chịu cũng sẽ đỡ hơn một chút.
Lục Ly hồi tưởng lại địa đồ Hộc Tổ đưa cho, địa đồ có tổng cộng hai phần, một phần là địa đồ Địa Ngục Giới. Phần thứ hai là địa đồ trong hư không, chỉ dẫn hắn cách để đến được Tam trọng thiên.
Lục Ly một đường bay thẳng về phía trước, hướng này có ánh sáng blấp lánh. Trong hư không, hắn cảm giác tốc độ nhanh lên mấy phần, rốt cuộc nơi này không có trọng lực. Tốc độ Lục Linh và Tượng Linh Lung không nhanh bằng Lục Ly, bèn dứt khoát ngừng bay, để Lục Ly kéo đi.
Xung quanh toàn một màu đen kịt, chỉ có nơi xa xôi lấp lóe tia sáng. Tia sáng kia tuy nhìn thấy được, nhưng bọn Lục Ly mải miết bay một canh giờ, lại vẫn cảm thấy còn cách tia sáng quá xa.
Bốn phía an tĩnh đến đáng sợ, khiến người không khỏi đè nén, Lục Ly nghĩ nghĩ bèn lấy ra Thiên Ly Châu, thân hình chợt lóe tiến vào bên trong. Rất nhanh lại lần nữa đi ra, nói:
- Hai người các ngươi vào trong tu luyện đi, ta phi hành một mình là được rồi.
- Không!
Tượng Linh Lung rất quật cường nói:
- Ta không vào, ta muốn đi cùng với ngươi.
Dứt lời, Tượng Linh Lung mới nhớ ra Lục Linh còn ở bên cạnh, không khỏi thẹn thùng cúi đầu. Lục Linh khẽ cười nói:
- Được rồi, truyền tống ta vào trong đi, không làm phiền các ngươi âu yếm.
- Tỷ...
Lục Ly lúng túng cười một tiếng, nhưng vẫn truyền tống Lục Linh đi vào, Tượng Linh Lung tức thì dựa sát đến bên hắn, nhìn sang Lục Ly nói:
- Dù nơi này có là con đường dẫn đến Cửu U Hoàng Tuyền, ta cũng sẽ một mực bồi cùng ngươi, ta không muốn để ngươi một mình ngươi cô độc đi đường, ngươi cũng đừng bỏ ta lại, được không?
Mỹ nhân tình thâm, Lục Ly có chút cảm động, vị này trước kia chính là người không khác gì núi băng, giờ lại nói ra lời thâm tình như thế, Lục Ly há có thể không động tình?
Hắn ôm Tượng Linh Lung vào trong ngực, cười nói:
- Đợi trở về Tam trọng thiên, ta liền đi Tượng gia cầu hôn. Chẳng qua ngươi cũng biết ta có mấy vị thê tử, sợ là Tượng gia các ngươi sẽ không đồng ý.
Trên mặt Tượng Linh Lung chớp qua một tia ảm đạm, nàng là một nữ tử rất kiêu ngạo, lại phải chia sẻ nam nhân với mấy nữ tử khác, khó miễn trong lòng có chút khó chịu.
Nhưng nàng nghĩ đến những chuyện đã trải qua, lập tức kiên định nói:
- Bọn họ không đồng ý, ta liền bỏ trốn với ngươi. Lại nói, giờ chiến lực ngươi đã siêu quá lão tổ nhà ta, gia tộc hẳn sẽ không nói gì đâu?
Tượng gia không có cấp Đế, hiện tại chiến lực Lục Ly đã đủ sức đè áp Chuẩn Đế, Tượng gia đoán chừng không chỉ sẽ không phản đối, ngược lại còn rất cao hứng.
- Ha ha ha, đi!
Nghĩ tới đây, tâm tình Lục Ly tốt lên nhiều, hắn vung tay ôm lấy Tượng Linh Lung, hóa thành hồng quang vút về nơi xa. Rất nhanh đã biến thành một chấm nhỏ, biến mất trong hư không vô tận.
…
Thân là dị khách tha hương, mỗi khi gặp dịp lễ lại nhớ người thân.
Vô Tẫn Thần Khư rất tốt, Thiên Đế Tông cũng đối xử rất tốt với Lục Ly, nhưng ba người Lục Ly đều không có cảm giác quy thuộc đối với Vô Tẫn Thần Khư. Bọn hắn luôn cảm thấy đây chỉ là trạm dừng chân trên đường, gia tộc bọn hắn đều ở Tam trọng thiên, gốc gác bọn hắn đều không ở chỗ này.
Về nhà!
Đây là điều mà vô số người xa quê vô cùng mong đợi, cũng là điều khiến người ta vui mừng nhất. Lúc này ba người Lục Ly chính đang trên đường về nhà, dù bọn hắn không dám chắc con đường này liệu có thể về được Tam trọng thiên hay không, nhưng trong lòng ai nấy đều vô cùng kích động.
Giữa hư không vô tận, hai người Lục Ly một đường bay đi, một đường hàn huyên tán gẫu. Từ khi ra khỏi Nữ Thánh Tông, Lục Ly không có quá nhiều thời gian làm bạn với Tượng Linh Lung thì đã bị nhốt vào trong Địa Ngục Giới. Một đi liền hơn tám năm, trong lòng Tượng Linh Lung khổ muộn thế nào chắc không cần nói cũng biết.
Hiện tại rốt cục đã không còn ai có thể chia lìa hai người, tính cách Tượng Linh Lung vốn rất lạnh lùng, trên đường lại một mực líu ríu nói cười với Lục Ly, hệt như thiếu nữ vừa mới biết yêu.
Lục Ly cũng nói rất nhiều, nhưng chuyện chịu khổ chịu tội về cơ bản chỉ một hai câu lướt qua rồi thôi. Hai người vừa tán gẫu vừa phi hành, thời gian cứ thế trôi nhanh.
Nửa tháng chớp mắt liền qua, Lục Ly tới được phụ cận phiến Tinh Hải đầu tiên. Trên đường bọn hắn cũng thấy được không gian loạn lưu, như một cơn mưa sao băng gào thét lao đi, vô cùng huyễn lệ.
Lục Ly đã từng thấy qua không gian vụn kim lưu, đồng thời gặp phải Hư Không Trùng trong đó, thứ này có phần tương tự không gian vụn kim lưu, chỉ là cảm giác càng thêm khủng bố, cũng càng thêm khổng lồ. Một mảnh không gian loạn lưu gào thét lao qua, có thể quét sạch phương viên vạn dặm, nhìn từ xa xa đã khiến người chấn kinh không thôi.
Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn, năng lực cảm giác vô cùng nghịch thiên, thường thường không gian loạn lưu còn chưa tới gần, hắn đã có thể lập tức cảm giác được, khoái tốc tránh đi. Đến phiến Tinh Hải đầu tiên, Lục Ly càng thêm yên tâm. Điều này chứng tỏ Hộc Tổ không lừa hắn, con đường này thật có thể đi tới Tam trọng thiên.
- Phiến Tinh Hải này đẹp thật!
Tượng Linh Lung liếc nhìn Tinh Hải phía xa, cảm giác như mê như say. Phiến Tinh Hải kia không chỉ có sao trời lấp lánh, còn có rất nhiều lưu quang đủ mọi màu sắc, thoạt nhìn không khác gì Tiên giới.
Lục Ly dẫn theo Tượng Linh Lung lơ lửng giữa trời, không dám tới gần hướng bên kia, bởi vì xung quanh phiến Tinh Hải đó toàn là không gian loạn lưu. Hộc Tổ từng dặn qua, tuyệt đối không để bị không gian loạn lưu cuốn vào, nếu không sẽ rất dễ lạc mất ở trong đó.
- Lục Ly!
Tượng Linh Lung nghĩ nghĩ, đưa tay chỉ tới Tinh Hải phía xa xa, nói:
- Ngươi nói bên kia khi nào là Tiên Cung không? Trong đó liệu có Tiên Nhân?
- Tiên Cung?
Lục Ly cười một tiếng, nhéo mũi Tượng Linh Lung nói:
- Thế giới này nào có Tiên Nhân? Trước kia ta tưởng thần tiên chính là Tiên Nhân, giờ mới biết Thần chẳng qua là võ giả càng cường đại hơn nhân loại mà thôi.