Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3843 - Chương 3830: Đoạt Địa Bàn

Bất Diệt Long Đế Chương 3830: Đoạt địa bàn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Ha ha!

Lục Ly cười cười, hắn biết tất sẽ có người hỏi vấn đề này, trong lòng cũng đã sớm chuẩn bị đáp án.

Hắn giải thích nói:

- Năm đó mười người chúng ta đi phúc địa Ma Uyên nổ nát Ma Đàn, cửu tử nhất sinh, cuối cùng thành công hủy đi Ma Đàn. Đáng tiếc cường giả trấn thủ Ma Đàn trước khi chết đã kịp cải biến Thần Văn, dẫn tới Ma Đàn phản phệ, nuốt ngược chúng ta vào bên trong. Chúng ta hiện ra trong hư không vô tận, phiêu đãng trong đó rất nhiều năm, sau cùng nhờ cơ duyên xảo hợp tiến vào một tiểu thế giới do chí cường giả tế luyện. Tu luyện chút năm ở đó, ta bất giác mở mang ra được pháp giới, tu luyện thành Nguyên lực. Đồng thời bằng vào Nguyên lực thành công phá mở phong ấn thông đạo của cường giả kia, quay về lại Tam trọng thiên.

- Thì ra là thế!

Lục Ly giải thích không quá rõ ràng, song Thiên Tàn lão nhân tưởng chính bản thân Lục Ly cũng bất tri bất giác, hỏi tiếp đoán chừng đều không hỏi ra được gì, hắn trầm ngâm chốc lát rồi nói:

- Vậy ngươi có nắm chắc đột phá cấp Đế không?

Ánh mắt Doãn Thanh Ti khẽ sáng lên, trong lòng không khỏi hi vọng. Nếu Lục Ly thật có thể đột phá cấp Đế, vậy đồng nghĩa với nắm trong tay khả năng vô hạn, Lục Ly trẻ tuổi như vậy, nói không chừng có thể thành tựu Thánh Hoàng.

Lui một vạn bước mà nói, dù Lục Ly không thể trở thành Thánh Hoàng, chỉ cần không chết, trở thành cấp Đế cường đại cơ hồ là chuyện chắc như đinh đóng cột, Doãn gia có thể nương nhờ Lục Ly để lớn mạnh, tái hiện vinh quang xưa kia.

- Có một chút.

Lục Ly không nói quá đầy, hắn nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:

- Gần đây ta tính đi Bắc Nguyên đại lục một chuyến, gặp mặt Luân Hồi Đại Đế, thỉnh giáo hắn một vài vấn đề, nhìn xem có thể đột phá hay không.

- Tốt, tốt!

Thiên Tàn lão nhân trong lòng đại định, quét mắt nhìn về phía Thanh Ti nói:

- Lục Ly, ngươi rất không sai, không uổng công Thanh Ti bao năm nay một mực lo lắng cho ngươi.

Câu nói này của Thiên Tàn lão nhân rất có thâm ý, mặt Doãn Thanh Ti thoáng đỏ lên, cúi đầu cáu giận nói:

- Lục gia gia, ngươi nói cái gì đó?

Lục Ly nhìn sang Doãn Thanh Ti, khẽ cười nói:

- Lục Tổ, với ta, Thanh Ti và ngài ân trọng như núi, Doãn gia cũng là nhà thứ hai của ta. Ngươi yên tâm, sau này nếu ai dám mưu hại Doãn gia, vậy nhất định phải bước qua xác ta trước.

Thiên Tàn lão nhân hài lòng cười cười, mặt Doãn Thanh Ti lại càng đỏ, nàng len lén nhìn Lục Ly một cái, thấy Lục Ly cũng đang nhìn mình, vẻ xấu hổ trên mặt lại càng đậm.

Lục Ly thu hồi ánh mắt, nói đến chính sự:

- Lục Tổ, ngươi có tính toán gì với địa bàn Thương gia không?

Thương gia và ba mươi mấy gia tộc kia đã chú định bại vong, nếu người Thương gia thông minh, không chỉ co rút thế lực mà còn sẽ nhường ra toàn bộ địa bàn, bằng không sau cùng Thương gia tất bị diệt tộc.

Thương gia chiếm cứ địa bàn rất lớn, khoảng chừng bốn lĩnh, cộng thêm những đại gia tộc kia, tổng cộng phải đến sáu lĩnh. Giờ chúng gần như đều đã biến thành đất vô chủ, nếu Doãn gia không đi chiếm lấy, nhiều khả năng sẽ bị các gia tộc khác từng bước xâm lấn.

Thiên Tàn lão nhân nhướng mày, Doãn Thanh Ti cũng trầm ngâm, địa bàn ai mà không muốn. Có địa bàn đồng nghĩa với có tài nguyên, đồng nghĩa với khả năng hấp dẫn vô số cường giả nương nhờ, bồi dưỡng ra càng nhiều cường giả. Như thế gia tộc mới có thể càng lúc càng thịnh vượng, càng lúc càng cường đại.

Vấn đề là...

Có đôi lúc ăn quá no cũng sẽ bị căng chết!

Cây cao đón gió lớn, ngươi không có thực lực cường đại, lại chiếm cứ địa bàn quá rộng. Vậy tất sẽ khiến vô số người đỏ mắt, đến lúc đó bọn họ hợp lực tấn công, kết cục chờ đợi ngươi chính là hủy diệt.

Ở thời điểm đỉnh cao nhất, Doãn gia trong sáng ngoài tối khống chế hơn mười lĩnh vực, nhưng khi ấy Tử Đế đang như mặt trời giữa trưa. Đến sau Tử Đế chết rồi, Doãn gia lập tức co rút, rất nhiều địa bàn bị chuyển nhượng đi ra, tỉ như chắp tay nhường hai lĩnh vực cho Khúc gia.

Chính bởi vì Doãn gia hiểu chuyện, bao năm qua Khúc Đế mới một mực che chở Doãn gia. Nếu Thiên Tàn lão nhân là cấp Đế, vậy khuếch trương trương địa bàn không có gì để chê trách, vấn đề là lần này Doãn gia cũng đại thương nguyên khí, lại vẫn muốn đi khuếch trương trương địa bàn?

Ngoài ra còn một điểm nữa, giờ đây Lẫm Đông đại lục đang là chiến khu Nam bộ, bên kia còn có vô số quân sĩ Ma Uyên, việc này gần đây còn dẫn lên dư luận xôn xao, giờ đi tiếp thu địa bàn, khẳng định sẽ khiến bọn Chúc Thiên Đại Đế bất mãn.

Miếng thịt béo như vậy dâng lên miệng lại nuốt không trôi, cảnh này đổi thành ai cũng đều không thoải mái.

Thấy Thiên Tàn lão nhân và Doãn Thanh Ti trầm ngâm không nói, Lục Ly cũng hiểu được tâm tư hai người, hắn cười cười nói:

- Lục Tổ, hay là thế này đi? Ta tổ kiến Lục gia, ngươi điều một số người cho ta, ta đi tiếp thu những địa bàn kia. Ta quang minh chính đại đi tiếp thu, sau khi chiếm cứ địa bàn xong, quay đầu lại giao cho các ngươi quản lý, rốt cuộc hiện tại Lục gia chúng ta không có mấy người, công khai ngoài sáng là địa bàn của ta, nhưng thực tế là của Doãn gia các ngươi.

- Ách?

Tròng mắt vẫn đục của Thiên Tàn lão nhân đột nhiên lấp lánh tinh mang, Doãn Thanh Ti cũng ngẩng đầu lên, đôi mắt đẹp sáng lấp lánh. Lục Ly uy vọng rất cao, còn là Dũng Nghị tướng quân được các vị Đại Đế công khai sắc phong, Luân Hồi Đại Đế công nhiên đứng sau chống lưng cho hắn.

Chuyện lần này, ở trong lòng vô số người, hắn đã phải chịu ủy khuất rất lớn. Hắn đi lấy địa bàn Thương gia, mặc dù rất nhiều người khó chịu trong lòng, nhưng cũng sẽ không nói được gì.

Với người bên ngoài, Lục Ly chính là cấp Đế, một Đại Đế đản sinh, tổ kiến đại gia tộc siêu cấp, chiếm giữ một phiến địa bàn rộng lớn, đấy chẳng phải chuyện đương nhiên?

Rất nhanh, Thiên Tàn lão nhân nở nụ cười, nói:

- Lục Ly, người chúng ta có thể đưa, muốn cái gì khác cũng đều có thể đưa. Nhưng địa bàn thì chúng ta không cần, danh vọng và thực lực ngươi đều đầy đủ, lần này nếu không nhờ ngươi, Doãn gia đã đi đứt. Những địa bàn này nên thuộc về ngươi, Doãn gia chúng ta cũng sẽ toàn lực ủng hộ.

Bình Luận (0)
Comment